Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 129 - Chuẩn bị đối kháng dị thú triều. (4)

Không chỉ khiến Chu Thế Thừa khó hiểu, ngay cả người đi theo cũng vậy.

Thuận theo tiếng động nhìn sang.

"Mẹ nó..."

Khi bọn hắn nhìn thấy tình huống hiện trường, cả đám đều trợn mắt há hốc mồm nhìn sang, không hiểu tình hình thế nào.

Lâm Phàm trần truồng.

Trần Quân thì cầm côn sắt, gương mặt đáng ghét, gầm nhẹ cầm côn đánh.

Hình ảnh này, cảnh tượng này, khiến bọn hắn rất mơ hồ.

"Cái này, không phải là có đam mê đặc thù gì chứ?"

Cái này chắc hẳn là có vấn đề gì ư.

Đoàn người đều hoang mang.

Đám người đồng loạt nhìn về phía Chu Thế Thừa.

"Võ học?"

KHụ khụ!

Chu Thế Thừa hít sâu, trong lúc bất chợt, năm ngón tay thành trảo, bày ra một tạo hình,"Các ngươi nhìn xem đây là gì?"

Có người nhỏ giọng nói.

Thứ đồ chơi võ học này bọn hắn đều biết, nhưng thật ra lại rất mơ hồ, đã từng nhìn thấy, nhưng cũng chỉ nhìn thấy trong phim ảnh mà thôi, ở trong hiện thực thì chưa từng nhìn thấy.

Chu Thế Thừa ho khan, bình tĩnh tự nhiên nói,"Các ngươi không hiểu đâu."

Mà lời như vậy, thật sự nói lên tiếng lòng của mọi người, cái này, nếu như không có đam mê gì đặc thù, hẳn sẽ không có tình huống như vậy.

Chu Thế Thừa nhìn về phía xa, trong ánh mắt lộ ra vẻ chỉ có mình ta hiểu, chậm rãi nói,"Các ngươi nhìn xem, không chỉ chúng ta đang bận rộn, Lâm Phàm người ta cũng đang bận rộn tu luyện, đang tu luyện cái gì? Vừa nhìn đã biết là võ học."

Chu Thế Thừa nói,"Đây là Long Trảo Thủ, chỉ pháp võ học, ta và Lâm Phàm học được một khoảng thời gian, đã có chút thu hoạch, mà các ngươi nhìn tình hình của bọn hắn đi, theo như ta phân tích, ta cảm thấy hắn đang tu luyện Kim Chung Tráo đó, đây chính là một môn võ học khó lường, tu luyện đến tình trạng cao thâm thì có thể đạt đến mức thủy hỏa bất xâm, đao thương bất nhập, quả thật đáng sợ."

KHông hiểu?

Đám người:???

Còn về Thiết Đầu Công và Long Trảo Thủ lúc trước, có vẻ cũng không phải như vậy đâu.

Đám người:???

"Được, không có vấn đề."

Lâm Phàm đang đỡ đòn, nhìn thấy Chu Thế Thừa, cười nói,"Lão Chu, ta đang tu luyện Thiết Bố Sam, các ngươi cứ bận chuyện của các ngươi đi, chỗ ta không có việc gì."

KHông nhiều lời, dẫn người rời đi.

Hắn ta sao có thể khoan nhượng?

Dù sao thì hắn ta cũng nghe nói, Chu Thế Thừa hình như cũng có chút không bình thường, lần trước có người nhìn thấy hắn ta ra tay độc ác với búp bê cao su, góc độ rất gian xảo, chuyên tấn công vào mấy cái vị trí kia.

Khi thấy trong ánh mắt mọi người đều lộ ra vẻ hoài nghi.

"Lâm ca, ngày mai lại đến chứ?"

Sắc trời dần dần ảm đạm.

Có chút biến thái.

Không khỏi cất giọng hô: "Lâm Phàm, ngươi đang tu luyện võ học gì thế?"

Đám người cảm thấy là lạ, quay đầu nhìn lại bên kia, ánh mắt vẫn có chút mê mang.

Cái đồ chơi này thật sự có thể làm được sao?

Sao cứ có cảm giác giống như đang có khuynh hướng tự ngược vậy?

"A, vậy ngươi tiếp tục đi, có cơ hội thì dạy ta một chút."

"Chúng ta tiếp tục chuyện sắp xếp phòng thủ thôi."

Chu Thế Thừa cười nói,"Có nghe thấy không, chính là đang tu luyện võ học, mặc dù không phải Kim Chung Tráo, nhưng cũng là Thiết Bố Sam, một mạch truyền thừa, đại khái giống nhau thôi."

Giao lưu kết thúc.

Trần Quân mong đợi hỏi, tuy rằng cánh tay hơi nhức mỏi, nhưng cảm giác rất sảng khoái, dù sao thì loại cảm giác thoải mái này rất khó hình dung được bằng lời, chính là đặc biệt thoải mái.

Lúc này, sau lưng Lâm Phàm đỏ bừng, giống như vừa cạo gió, có rất nhiều vệt dài dỏ.

"Có phải ngươi đánh đến nghiện rồi không?" ÁNh mắt Lâm Phàm quái dị nhìn Trần Quân.

Hai mắt gia hỏa này sáng lên, còn rất chờ mong, đây rõ ràng là biểu hiện của nghiện mà.

Trần Quân vội vàng xua tay,"Không có, tuyệt đối không có, ta chỉ cảm thấy mình có thể giúp được Lâm ca là chuyện hạnh phúc nhất trong cuộc đời này."

Nói đùa gì thế, hắn ta có thể nói là đánh đến nghiện sao, khẳng định không thể nói như vậy được.

"Nếu như dị thú triều còn chưa đến, ngày mai cứ tiếp tục, chuẩn bị sẵn sàng, đến sớm một chút." Lâm Phàm nói.

Nếu như trước khi dị thú triều đến, có thể xoát độ thuần thục nhiều lên, cũng có thêm năng lực săn giết dị thú, hắn biết lần này đối mặt với dị thú triều, tuyệt đối không phải mấy trăm con, mấy ngàn con, mà phải là hơn vạn, thậm chí trong đó có xuất hiện dị thú khó có thể ngăn cản cũng chưa biết được.

Dù là dị thú triều chưa đến, chỉ là chuyện này, đã khiến cho tất cả mọi người cảm thấy áp bách, nếu như tận mắt đối mặt với đám dị thú khủng bố trùng tùng điệp điệp này, có thể bình tĩnh được không cũng khó nói.

"Ta biết rồi, đúng rồi Lâm ca, ngươi nói cái Thiết Bố Sam này có hữu dụng không?"

Trần Quân thật sự rất ngạc nhiên, hắn ta cảm thấy chắc hẳn là hữu dụng, nếu không Lâm ca cũng không có khả năng thần kinh như vậy, để hắn ta đánh cả ngày.

Lâm Phàm cười nói,"Hữu dụng, chờ ta tu luyện thành, ta cầm côn sắt quất ngươi, ngươi cũng sẽ vô cùng thoải mái."

Trần Quân:... ?

Về đến nhà.

Lão Vương đã chuẩn bị một bàn bữa tối phong phú, thịt rau quả đều có, rất phong phú, cuộc sống tốt đẹp như vậy, là thứ mà mỗi một người sống sót trong tận thế đều mong đợi.

Trước bàn ăn, Tiểu Hi Vọng vẫn như ngày thường ngoan ngoãn dùng cơm nước xong xuôi thì về phòng làm bài tập, bây giờ nàng đang đi theo Trần lão gia tử học tập, sau khi Lâm Phàm đến, ngày ngày không thiếu thịt, Tiểu Hi Vọng cũng sẽ thường xuyên cầm theo thịt khô chia sẻ với bạn nhỏ khác, từ đó trở thành mỹ nhân mà các bạn nhỏ khác thích nhất, thậm chí còn nghiễm nhiên trở thành đại tỷ.

Lâm Phàm thấy vẻ mặt lão Vương có chút trầm thấp, khuyên nhủ,"Lão Vương, không có chuyện gì, chuyện còn chưa đến tình trạng bết bát như vậy, phải tin tưởng tường rào của chúng ta không có vấn đề gì, đêm nay ngươi thu dọn một ít quần áo, sau đó nói với Trần lão gia tử một tiếng, nếu như dị thú triều đến, các ngươi lập tức tiến vào hầm trú ẩn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận