Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 304 - Thức tỉnh, chúa cứu thế sao? Mở rộng tường rào.

Lão Chu bước lên trên bục, nhìn đám đông đen nghịt, vẫn luôn đứng đầy đến cuối hành lang.

Hắn ta sửa sang lại một chút, cầm loa lên, bắt đầu một đợt biểu hiện mới.

Phía trước là lão Chu, phía sau là Lâm Phàm.

Lão Chu không phải là người ăn mảnh một mình.

Thông thường sẽ lấy đồ ăn ra cho Lâm Phàm, đây chính là làm màu thì ta nhất định phải làm, nhưng ta nhất định cũng phải xây dựng hình tượng của hiệu trưởng Lâm thật tốt, chính là thông qua miệng ta, nói ra ngoài, hoàn mỹ không một tỳ vết, phối hợp hoàn hảo.

Lúc này, mọi người thấy lão Chu, từng đối mắt nhìn lão Chu đều hiện lên sự căng thẳng.

Cho dù người đã từng trải qua cảnh tượng hoành tráng cũng cảm thấy như vậy.

Cái này chẳng khác gì khi con gái xuất giá, thân là cha mẹ chúng ta sẽ lên bục phát biểu một chút, hai chân sẽ không nhịn được mà run run, nói chuyện hơi lắp bắp, cả khuôn mặt đỏ bừng, căng thẳng và ngại ngùng.

Lão Chu há miệng ra, chuyện xưa lập tức tuôn trào.

Theo lời lão Chu nói, đám người sống sót ở hiện trường lại càng thêm sùng bái, kính trọng Lâm Phàm.

"Ta nói với hắn, loại kết tinh này, nếu như là người khác, chắc chắn sẽ không truyền bá ra ngoài, nhất định phải nắm chặt trong tay mới được, nhưng hắn lại nói với ta, hắn thân là người quản lý, được mọi người tin tưởng, nhất định phải cố gắng, cống hiến vì tương lai của mọi người."

Những lời này, hắn không hề nói một câu nào, tất cả đểu là do lão Chu tự biên tự diễn.

"Hắn thường xuyên nói với ta, người phải dựa vào chính mình, chỉ khi nào trong tay mình có sức mạnh mới có thể sống yên ổn trong tận thế, hắn muốn tất cả mọi người đều có thể khống chế vận mệnh của mình, làm chủ chính mình."

Lão Chu cảm thấy hiệu quả không kém lắm, chậm rãi nói,"Bây giờ chỉ chọn lựa 200 người, những người không được chọn cũng không cần nôn nóng, sau này sẽ có, chỉ là vì nhân thủ không đủ, không thể nào dạy bảo được từng người.

"Mọi người, xin chào tất cả mọi người, võ viện mới vừa thành lập, đã có người muốn biết, cái võ viện này có nghĩa là gì, nhưng lúc đó ta thừa nước đục thả câu với mọi người, không nói cho ai cả, nhưng bây giờ ta có thể nói cho các vị, cái gọi là võ viện chính là dạy cho mọi người trong tình huống không dùng đến huyết tinh và thịt dị thú, làm sao mới có thể nắm giữ được lực lượng của mình."

Đúng vậy...

"Ta là người đầu tiên tu luyện Đoán Cốt Thổ Nạp Thuật, sau khi ta học dược, phát hiện cái hệ thống tu luyện hoàn toàn mới này rất mạnh mẽ, kinh khủng, là kết tinh vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại."

"Đây là thứ mà quản lý Lâm của chúng ta dốc hết tâm huyết sáng tạo ra."

Lâm Phàm đứng tại một góc khuất, lẳng lặng nghe.

Giải thích của hắn ta rất có ích.

"Hắn không muốn nhìn thấy sinh ly tử biệt, không muốn nhìn thấy người thân bằng hữu bất lực khi gặp nguy hiểm, không muốn nhìn thấy khi người khác bắt nạt mình, mình lại không thể phản kháng, cho nên quyết định truyền cho mọi người, đối với chuyện này, ta thật sự cảm thấy rất hối hận về hành vi của mình lúc trước..."

Đám người sống sót không được chọn trúng cũng thở phào một hơi.

Nếu như là người khác, sao lại có thể tuyền thụ cho bọn hắn chứ.

"Chờ đến khi nhiều người hơn một chút, tất cả mọi người đều có thể học."

Ngày tiếp theo.

Lâm Phàm đang mang đến thay đổi to lớn cho tường rào Miếu Loan.

"Lâm ca, tường rào chúng ta có cần phải mở rộng hay không?"

Có người kích động đến đỏ bừng hai mắt.

"Ngươi nói cũng có lý." Lâm Phàm tưởng tượng, cảm thấy đúng là có khả năng thực hiện,"Nhưng mà chuyện kiến tạo tường thành là công trình lớn, ngươi cảm thấy chỉ chút người chúng ta thật sự có thể giải quyết được sao."

Chỉ cần không phải là không chọn mình là được, chờ đợi không sao cả, dù sao thì bây giờ không chọn trúng, bọn hắn vẫn tràn ngập hy vọng đối với tương lai.

Cho dù năng lực của lão Chu dùng rất nhuần nhuyễn, nhưng khi thi triển năng lực cần tiêu hao thể lực tinh thần, khả năng vừa kiến tạo chưa được bao lâu, lão Chu đã mệt mỏi nằm đơ một chỗ rồi.

Độ cao, chiều dài cũng đủ khiến người ta vô cùng đau đầu.

Kiến tạo tường thành quả thật là công trình lớn.

Giờ phút này, bọn hắn chỉ cảm thấy hy vọng bao phủ toàn bộ bầu trời.

Ngô Đình nắm tay lái, trò chuyện với Lâm Phàm, thân là một thành viên trong tường rào, chuyện thường suy nghĩ đến, chính là chuyện phát triển tường rào.

"Mở rộng? Bây giờ với tình hình này, ngươi cảm thấy mở rộng như thế nào?" Lâm Phàm hỏi.

Ngô Đình nói,"TRong khoảng thời gian gần đây, ta vẫn luôn cẩn thận nghĩ đến chuyện mở rộng tường rào, độ khó chủ yếu chính là chuyện kiến tạo tường thành, nhưng ta nghĩ năng lực của Chu ca là điều khiển kim loại, năng lực của Lê Bạch ca là cự thạch, có thể tiếp xúc với bùn đất, hình thành nên đá, còn cả năng lực hệ mộc của Diệp Đồng Đồng, có thể giúp thực vật sinh trưởng, cuối cùng giúp thực vật có lực công kích, nếu như dùng năng lực của bọn họ để xây dựng tường thành, ta cảm thấy có thể giảm đi độ khó của việc kiến tạo tường thành."

Hắn cũng đang cố gắng. ...

Ngô Đình và Lâm Phàm ngồi cùng một chiếc xe.

Từng chiếc xe hàng trùng trùng điệp điệp chạy về phía huyện Miều Loan.

ĐỘi ngũ ra ngoài săn giết dị thú thành lập.

Ngô Đình nói,"Lâm ca, chúng ta có thể tìm người mà."

"Tìm người?"

"Đúng vậy, khu vực trung tâm giữa Tân Nghi và Mộc Dương, có hầm trú ẩn dưới mặt đất, bên đó không xây dựng tường rào, sau tận thế, thời gian từ từ trôi qua đã hình thành một thị trường giao dịch, rất nhiều Giác Tỉnh Giả và Liệp Sát giả đều sẽ đến đó, có cái là nhận nhiệm vụ, có cái là tuyên bố nhiệm vụ, nếu như chúng ta muốn kiến tạo tường thành, có thể đến bên đó xem thử, nói không chừng có thể gặp được Giác Tỉnh Giả thích hợp." Ngô Đình nói, Lâm Phàm có chút câm nín, mẹ nó, hắn chưa từng nghe đến cái thị trường giao dịch này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận