Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 272 - Thế đạo này còn có người cao thượng như vậy sao? (4)

Hắn bước ra ban ccông, nhìn thành thị đen kịt, bên tai là tiếng dị thú gào thét liên miên, phát hiện trong tòa nhà ở đằng xa có ánh lửa lóe lên, nếu như đoán không sai, đó rõ ràng là lửa của người sống sót khác.

"Tâm lớn thật, cũng không sợ thu thú người không có ý tốt đến."

Lâm Phàm nói thầm, đột nhiên nghĩ đến mình cũng đốt lửa, không khỏi cười thầm.

Cũng không biết trong tòa thành này có bao nhiêu đội ngũ.

Nhưng hắn thấy, số lượng cũng không ít.

Đằng xa.

TRong tòa nhà có ánh lửa mà Lâm Phàm vừa nhìn thấy.

Một đám người đang ăn thịt dị thú, có nam có nữ, nhưng mặc kệ là nam hay nữ, dáng vẻ bọn họ đều không dễ trêu chọc đến, mỗi một người đều tản ra khí thế cường giả trong tận thế.

"Hiểu."

Nhưng mặc kệ tình huống như thế nào, tóm lại sẽ có người không nhịn được mà ra tay.

Lúc này, nam tử đang ngồi trong góc tường vẫn không lên tiếng đột nhiên nói,"Nhớ kỹ, có cướp được mảnh vỡ hay không không quan trọng, mục đích của chúng ta chính là huyết tinh, khi bọn hắn xử lý dị thú, lấy huyết tinh ra, chính là cơ hội của chúng ta.

Đây không phải chuyện một hai tiểu đội có thể xử lý.

"Xem ra lần này số lượng đội ngũ tranh đoạt mảnh vỡ thần bí không ít."

Lúc này, có người phát hiện Tào Lượng không có ở đây.

"Bên kia có ánh lửa, xem ra vừa có người đến." Một nam tử đứng ở ban công hóng gió mở miệng nói.

Mục tiêu của những người khác là mảnh vỡ, mà trong mắt những người này thì là huyết tinh.

"Quản bao nhiêu chứ, cuối cùng vẫn phải dựa vào bản lĩnh."

Có người ở bên trong trao đổi.

Khu vực xung quanh mảnh vỡ thần bí có rất nhiều dị thú, hơn nữa còn là dị thú mạnh mẽ.

Bọn hắn từ tường rào ở tỉnh ngoài đến đây.

"Đã hiểu."

Bên đó gần đây dị thú mạnh hơn rất nhiều, cho nên thực lực của bọn hắn rất cao.

"A, Tào Lượng đâu?"

"Mẹ nó, gia hỏa này nhất định lại đi tìm đàn bà rồi, lần này đội ngũ tại Hu Di khá nhiều, ta nghĩ hắn muốn đi tìm quả hồng mềm mà bóp rồi, đừng để ý đến hắn, với thực lực của hắn, chạy trốn không thành vấn đề đâu."

Nếu có em gái, mà đội ngũ này có thực lực không tệ, hắn ta sẽ lấy mục đích hợp tác đến đây bắt chuyện.

Hắn nghe thấy có tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến, rất nhẹ.

Tào Lượng vô cùng thuần thục với sáo lộ này, đếm kỹ lại, từ khi tận thế đến nay, hai năm đầu tiên vô cùng khổ cực, không có tư cách nghĩ đến những chuyện này.

Lâm Phàm ăn thịt nướng trong tay, mùi vị không tệ, đồ nướng chính là thứ ngon nhất trên thế gian, bất cứ thứ gì cũng có thể nướng, điều thiếu hụt duy nhất chính là không có gia vị.

Cho đến bây giờ vẫn luôn thu hoạch tràn đầy.

Lúc này.

Tào Lượng đẩy cửa ra, mặt mũi tươi cười chào hỏi, mà ngay lúc này, một bàn tay nhanh chóng vươn ra, bóp lấy cổ hắn ta, đối mặt với tình huống bất thình lình này, hắn ta đương nhiên vung quyền cản lại.

"Xin chào, có ai không?"

Đi đến cửa ra vào.

Đột nhiên.

Bắt đầu từ năm thứ ba, nhân sinh của hắn ta lập tức bay lên.

Cho đến bây giờ ít nhất đã là Thiên Nhân Trảm.

Ừm, đây chính là thành tựu mà hắn ta lấy làm tự hào, mà nữ tử bị hắn ta bắt được, sau khi hắn chơi chán rồi, sẽ bị hắn ta ném vào trong cửa hàng của mình, kiếm huyết tinh cho hắn ta.

Tào Lượng kén lén lút lút xuất hiện trong một góc âm u, hắn ta xoa xoa bàn tay, có chút mong chờ, không biết trong đội ngũ này có em gái nào không, sáo lộ của hắn ta rất đơn giản.

Chỉ giữ lại nữ.

Hắn ta sẽ giết hết nam.

Nếu như đội ngũ này thực lực yếu, một mình hắn a có thể nghiền ép.

Răng rắc!

Nắm đấm vung tới bị chặn lại, một luồng lực lượng cực mạnh dội lại, trực tiếp bẻ gãy cổ tay hắn ta, đau đớn kịch liệt ập đến, Tào Lượng sắp kêu lên thảm thiết, lại phát hiện yết hầu bị bóp chặt, ngay cả một chút tiếng động cũng không phát ra được.

"Ngươi là ai?"

Lâm Phàm hỏi.

Tào Lượng là Giác Tỉnh giả cấp bốn, điều chỉnh trong chốc lát, là có thể nhịn lại sự đau đớn, muốn nói, Lâm Phàm hạ thấp lực tay xuống, lúc này mới khiến Tào Lượng có không gian để nói.

"Ta không có ác ý."

Trong lòng Tào Luọng hoảng sợ, gia hỏa này rốt cuộc có lai lịch như thế nào, ra tay quả quyết như vậy, hơn nữa chính hắn ta cũng là Giác Tỉnh giả cấp bốn, lại bị đối phương khống chế, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.

"Không có ác ý mà hơn nửa đêm đến chỗ của ta làm gì." Lâm Phàm dựa vào ánh lửa nhìn rõ mặt đối phương, bộ dạng này xem ra cũng chẳng phải là người tốt.

Tào Lượng nói: "Ta biết người đến chỗ này cũng là vì mảnh vỡ thần bí, ta đến đây là muốn hỏi một chút, muốn hợp tác hay không, đội ngũ chúng ta cũng vì chuyện này mà tới, bọn hắn ở chỗ này, nhân số không ít, bọn hắn phái ta đến đây, chính là muốn hỏi một chút."

Lời hắn ta nói rất ngay thẳng.

Ta cũng không phải chỉ có một người.

Ta đến đây là do bọn hắn phái ra.

Nếu như ngươi giết ta, bọn hắn khẳng định là biết được.

"Thật?"

Chơi em gái ngươi đó.

"Ta không tin."

Nếu như Lâm Phàm tin lời hắn ta nói, thì thật sự gặp quỷ rồi, sau đó tìm kiếm trên người đối phương, ở trong túi tiền của hắn ta, vậy mà tìm được mấy thứ có cảm giác xưa cũ.

"Đây là cái gì?"

Khi Lâm Phàm lấy đồ từ trong người hắn ta ra, biểu lộ của Tào Lượng rất kỳ quái,"Cái này... Đây là ta dùng để thổi bong bóng chơi thôi."

"Thả cái rắm vào mặt mẹ ngươi." Lâm Phàm tăng thêm lực độ của tay, mắt nhìn bóng đêm, lại nhìn ánh mắt hèn mọn của đối phương,"Có phải ngươi cho rằng dáng vẻ ta đẹp trai, lại rất yếu, cho nên muốn chơi ông đây, mẹ nó ngươi đúng là chó biến thái."

"Ngươi sao lại... Không, làm sao có chuyện đó chứ, tuyệt đối không phải như vậy." Tào Lượng kinh sợ trước lời đối phương nói.

Móa!

Mẹ nó đây là lời mà người có thể nói sao?

Ông đây chơi nam nhân?

"Thật." Tào Lượng vội la lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận