Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 196 - Nhanh chấn tiến lên cấp bốn. (4)

Chỉ thấy Lâm Phàm nhảy vọt lên trên đầu dị thú cá sấu, giơ đao, liên tục chém xuống, hung hăng đâm vào trong sọ, lửa thuận theo thân đao lan tràn, thiêu đốt ở bên trong, khiến dị thú cá sấu vốn đang đau đớn lại càng đau đớn hơn.

Thời gian dần qua.

Động tĩnh giãy giụa càng lúc càng nhỏ, mãi đến khi không còn động tĩnh gì nữa.

Lửa biến mất.

Dị thú cá sấu khổng lồ tản ra khói trắng.

"Điểm tiến hóa +2."

Lâm Phàm thuần thục cắt phần bụng ra, móc ra một viên huyết tinh màu xanh lá, giơ về phía mặt trời, vô cùng xinh đẹp.

"KHông tệ, thu hoạch thật lớn."

Giải quyết hết con dị thú này, hắn chuyển sang nơi khác, nơi này là địa bàn của dị thú cấp bốn, những dị thú cấp bậc cao khác nhất định sẽ không xuất hiện ở chỗ này.

"Diêm La ca, có vẻ như ta đi cũng không có tác dụng gì đâu." Người sống sót quay về thông báo muốn khóc, hắn ta chỉ muốn nhận lấy mười viên huyết tinh cấp hai kia mà thôi, ai ngờ được lại bị Diêm La bắt lên xe, dẫn theo cùng đi đến khu bảo hộ tự nhiên.

Nghĩ đến con Độc Giác Lang Cẩu đã từ chối mình kia, nếu như gia hỏa kia đi theo hắn, chẳng phải là sướng chết sao, đáng tiếc, có dị thú không thể nào hiểu được cơ hội quý hiếm không thể nào có được lần thứ hai.

Mấy chiếc xe đang nhanh chóng chạy đi.

Đến từ tự nhiên, cũng phải trả lại cho tự nhiên.

"Vậy thì... Vậy thì có thể cho ta một chiếc xe không?"

Khóe miệng Lâm Phàm tươi cười.

Loại tình huống này, thật sự khiến hắn ta muốn khóc.

Hy vọng con dị thú này có thể trợ giúp cho những con dị thú khác.

Trực tiếp ném xác dị thú cá sấu vào trong hồ, sau đó dần dần chìm xuống, biến mất khỏi tầm mắt.

Trên đường từ tường rào Hoài Phổ đến khu bảo hộ tự nhiên.

Diêm La hừ lạnh một tiếng, không trả lời.

Đã bỏ lỡ là không còn nữa.

Trong lòng người sống sót này âm thầm kêu gào, mẹ nó, bây giờ nơi này cách tường rào Hoài Phổ xa như thế, còn không cho hắn ta chiếc xe nào, nếu cứ như vậy chạy về, sợ là nửa đường đã bị dị thú xé ăn rồi, trở thành tiệc đứng di động.

"Nếu như bây giờ ngươi muốn xuống xe, có thể xuống xe bất cứ lúc nào, không cản ngươi." Giọng điệu Diêm La rất lạnh.

"Hừ."

Rơi xuống đất quay cuồng, khốn đốn không chịu nổi, nghĩ lại thật mất mặt.

Mặt mũi Diêm La vô cùng giận dữ, mỗi khi nhớ lại chuyện lúc trước, đã cảm thấy trong lòng cò ngọn lửa bùng cháy, xe bị trộm, hắn ta có thể đè nén lửa giận trong lòng, chỉ cho rằng đối phương gan to bằng trời, ngay cả xe của Diêm La hắn ta cũng dám trộm.

TRong đội xe, một nam tử có vẻ mặt bình tĩnh, không hề có chút dao động nào, từ sau lần đó Diêm La nổi giận tát một bạt tai trước mặt mọi người, đã thầm oán trách trong lòng.

"Diêm La ca, ta cũng không biết, nhưng mà ta cảm thấy rất giống với trong hình ảnh, có lẽ là nó." Người sống sót này rất bất đắc dĩ, sớm biết phiền phức như vậy, hắn ta sẽ để đồng bạn khác đi thông báo cho Diêm La, còn không phải là hắn ta muốn giở trò, tự mình cầm lấy huyết tinh hay sao.

Ngay khi hắn ta nghĩ đến chuyện này, đồng bạn bên cạnh mỉm cười vỗ vai hắn ta,"Ta nói này A Minh, nếu như Diêm La ca lại mất mặt, ngươi tuyệt đối đừng có tươi cười mà đi an ủi Diêm La ca đấy, bàn tay của hắn chính là chuyên chuẩn bị cho chúng ta."

Diêm La nói,"Làm sao mà ngươi xác định được chiếc xe kia chính là của ta."

Hắn ta có dự cảm.

Hắn ta ghi lại những thứ này ở trong lòng, không phát sinh xung đột với bọn hắn.

Nam tử gọi là A Minh kia run run bả vai gạt bàn tay kia đi, không nói gì, thậm chí cảm thấy loại hành vi nhìn như quan tâm này, thật ra là đang cười trên nỗi đau của người khác, hắn ta không phải chỉ mới lần đầu tiên nghe được người khác lôi chuyện của hắn ta ra làm trò cười.

"Mẹ nó, nếu như thật sự là hắn, ta nhất định phải vặn gãy cổ hắn."

Hắn ta biết lần này Diêm La muốn kiếm lại mặt mũi, nhưng mà hắn ta cũng đã phát hiện ra Diêm La rất hoảng, thế mà dẫn theo toàn bộ đội viên cùng đi, điều này nói lên chuyện gì?

Nói rõ trong lòng chính hắn ta cũng không hề nắm chắc.

Cho nên mới dẫn theo nhiều người như vậy.

Nhưng sau đó khi hắn ta bị ép phải nhảy xe, chính là đang đánh đùng đùng vào mặt mình.

Chỉ là hắn ta không dám hỏi.

Trong lòng có ngọn lửa bát quái đang cháy hừng hực.

Người sống sót dẫn đường cảm nhận được Diêm La tức giận, trong lòng giật mình, oán hận mãnh liệt như vậy, có phải tên kia đã làm ra chuyện gì khác, mới khiến Diêm La tức giận như vậy?

Lần hành động này, rất có thể là tận thế của Diêm La.

Bởi vì hắn ta chưa bao giờ nhìn thấy Diêm La tức hổn hển như vậy, thậm chí còn dẫn theo toàn bộ đội viên đi theo, còn chưa cham mặt đối phương, đã lộ ra sự e ngại trong lòng.

Lúc này.

Bên trong khu bảo hộ tự nhiên.

Một tiếng ầm vang.

Một con dị thú cấp ba ngã xuống mặt đất.

"Chất lượng dị thú ở nơi này thật sự vượt xa tưởng tượng, đúng là bảo địa tốt."

Khu bảo hộ tự nhiên này cũng đủ cho hắn tăng cấp bậc lên cấp bốn.

Số lượng dị thú cấp ba cũng không ít.

Nếu gặp may, còn có thể gặp được dị thú cấp bốn, điểm tiến hóa lấy được càng nhiều, chỉ là dị thú đạt đến cấp bậc này đều có ý thức địa bàn của riêng mình, bởi vậy, sau khi giết chết dị thú cấp cao rồi, thì cần phải chuyển sang nơi khác tìm kiếm.

Đây chính là chuyện duy nhất phiền toái.

Mà khi Lâm Phàm đang tìm kiếm dị thú cấp ba.

Bọn người Diêm La đã xuất hiện ở bên ngoài khu bảo hộ tự nhiên, đồng thời cũng tìm được chiếc xe Pickup màu đen kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận