Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 214 - Ta tuyệt đối không phải vì nghe được có dị thú mới làm người tốt. (5)

Nói thì đơn giản, nhưng làm thì khó khăn đến mức nào.

Trước kia bọn hắn chỉ cho rằng chỉ có một con dị thú cấp bốn, nhưng lúc đó bọn hắn đã hoàn toàn hoang mang, có những thứ này tồn tại, cho dù là Giác Tỉnh Giả cấp bốn có gặp được bọn chúng, cũng phải chạy trốn, chớ nói chi đến chuyện săn giết.

Thế nhưng còn đối phương thì sao?

KHông dám nói là xem dị thú cấp bốn như đồ ăn mà chặt.

Nhưng thật sự hung mãnh quá, đúng là đáng sợ.

Cũng không lâu lắm.

"Mẹ nó, đáng tiếc, thế mà chỉ truy sát được sáu con dị thú cấp ba, mẹ nó chạy đúng là nhanh."

Lâm Phàm thu thập xong huyết tinh thì yên lặng nhìn về phía xa.

Đám người sống sót trên tường thành hoan hô, kêu gào, vốn cho rằng sẽ chết, ai có thể ngờ đến, lần này giống như ngồi cáp treo vậy, lúc là Địa Ngục, lúc là Thiên Đường, đúng là vô cùng kích thích.

Lâm Phàm khẽ nhíu mày, cảm thấy có biến.

Lúc này Triệu Kim kích động vô cùng, thậm chí ngay cả nước mắt cũng chảy xuống.

Lúc này, một chiếc máy bay trực thăng màu đen cỡ lớn xuất hiện, tiếng cánh quạt vù vù hấp dẫn ánh mắt mọi người, máy bay trực tiếp bay thẳng vào bên trong tường rào.

Từ khi đi ra đến bây giờ, đã có năm viên huyết tinh cấp ba.

Rất nhanh.

Ý nghĩa của hắn là dị thú có huyết tinh đều sẽ giải quyết hết, đáng tiếc, bọn chúng phân tán quá nhiều, chia ra ba phương Đông Nam Tây mà chạy, cản cũng không cản được.

"Ta đi xem một chút."

Bọn người Triệu Kim vội vàng vọt đến,"Đại ca, ngươi quá mạnh, thật sự đa tạ ngươi."

Nhưng mà hắn cũng đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Cạch cạch cạch...

Xung quanh máy bay có ba người thần bí đeo mặt nạ đang đứng, bộ dáng của bọn hắn, khiến người ta có một cảm giác, người sống chớ gần, ai đến gần người đó xui xẻo vậy.

Lâm Phàm xua tay, tỏ vẻ chỉ chút chuyện nhỏ, không cần phải kích động như vậy.

Lâm Phàm quan sát trang phục của bọn hắn, trang phục thống nhất, chưa từng nhìn thấy, mặt nạ cũng chưa từng thấy, chính là loại mặt nạ màu trắng bình thường.

Nói xong thì nhảy lên một cái, đứng trên tường thành. Với thuộc tính ba chiều bây giờ của hắn, hoàn toàn không cần leo lên, chỉ cần nhảy vọt lên là được, Cao Thiên Hải ở bên cạnh định tiến lên bắt chuyện, Lâm Phàm lại chỉ chỉ vị trí máy bay hạ xuống, Cao Thiên Hải giống như là hiểu ra gì đó, cũng vội vàng đi theo.

Khi hắn đến bên ngoài hầm trú ẩn.

Hoàng Lôi không để ý đến Cao Thiên Hải, chỉ ôm trứng, muốn nhanh chóng leo lên máy bay rời đi. .

Hoàng Lôi bước ra từ trong hầm trú ẩn, trong tay ôm một quả trứng to, biết được dị thú đã rút đi, hắn ta vô cùng khiếp sợ, nhưng những chuyện này đã không còn liên quan gì đến hắn ta nữa, hắn ta quyết định rời khỏi nơi này, chạy trốn mới là quan trọng nhất.

Lâm Phàm nói,"Đứng lại, nguyên nhân dị thú tiến công nơi này có phải là do quả trứng lớn này hay không."

Càng ngày càng nhiều người sống sót tụ đến.

Lâm Phàm thấy đối phương không để ý, trực tiếp đi về phía trước, mà một người thần bí đang đứng bên cạnh máy bay trực thăng nhìn thấy Lâm Phàm có động tĩnh, không hề nghĩ ngợi, vọt thẳng đến, định một kích tất sát Lâm Phàm.

Thời gian dần qua.

Cũng vọt về phía Lâm Phàm.

Hai người thần bí khác rõ ràng rất kinh ngạc, không ngờ sẽ có kết quả như vậy.

Lâm Phàm vung quyền, phịch một tiếng, trực tiếp nện lên mặt đối phương, chỉ trong nháy mắt đã nện đối phương bay vào tường thành đằng xa, va chạm mãnh liệt, không còn động tĩnh, sinh tử chưa rõ.

Vừa rồi trả qua sinh tử, đã khiến bọn hắn tức giận với Hoàng Lôi đến cực hạn.

Sau khi hắn mở miệng.

Mọi người mới chú ý đến quả trứng khổng lồ này.

Là bởi vì quả trứng này nên mới thu hút các dị thú đến?

Cao Thiên Hải tức giận nói,"Hoàng Lôi, mẹ nó ngươi có còn là người không?"

Bây giờ xem ra, tuyệt đối là do quả trứng này gây ra.

Nghĩ đến chuyện dị thú vừa mới tấn công lúc trước, vốn là rất kỳ quái, không có dị thú có trí tuệ khống chế, vậy mà lại xuất hiện bốn con dị thú cấp bốn, đây rõ ràng là chuyện không thể nào tưởng tượng nổi.

Ánh mắt Lâm Phàm nhìn về phía quả trứng kia, hắn có thể cảm nhận được nhịp đập mạnh mẽ bên trong quả trứng, quả trứng này có sức sống cực mạnh, hơn nữa còn là trứng của dị thú.

Hai người này đều là Giác Tỉnh Giả, năng lực đã đạt đến cấp ba, thậm chí là mạnh hơn, ở trong tường rào khác, có lẽ có thể nói là cao thủ hạng nhất, thế nhưng ở trước mặt Lâm Phàm, vẫn chẳng có gì đáng chú ý.

Lạch cạch!

Lâm Phàm vươn tay ra, bóp cổ hai người với tốc độ cực nhanh, đập vào nhau, đụng đến mức bọn hắn nổi đom đóm mắt, choáng váng, rồi trực tiếp ném mạnh ra ngoài như đạn pháo, ném hai người về phía tường thành đằng xa.

Lực đạo rất lớn, khiến tốc độ bay của bọn hắn cũng rất nhanh.

Một cái đầu nổ tung.

Một cái trực tiếp chôn vào trong tường.

Lâm Phàm bước từng bước một về phía Hoàng Lôi, Hoàng Lôi đang ôm trứng sợ ngây người, không ngờ sẽ có tình huống này, sau đó tức giận quát lớn.

"Dừng lại, ngươi làm gì thế?

Lâm Phàm nói,"Thả trứng xuống."

Hoàng Lôi từ từ lui về sau, nhưng vẫn không có ý định bỏ quả trứng xuống, ngay khi Lâm Phàm sắp đến gần, Hoàng Lôi đột nhiên ném quả trứng về phía Lâm Phàm, sau đó co cẳng chạy.

Lâm Phàm đón lấy quả trứng, nhìn Hoàng Lôi ở cách đó không xa, đột nhiên, một quả cầu lửa nhanh chóng lao đi, bùng một tiếng, quả cầu lửa nổ tung, trực tiếp nổ sau lưng Hoàng Lôi máu thịt be bét, ngã xuống đất không dậy nổi, không rõ sống chết.

Người điều khiển máy bay trực thăng nhìn thấy tình huống này, vội vàng định điều khiển máy bay trực thăng chạy trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận