Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 553 - Nhân loại chân chính bắt đầu tiến hóa.

"Tiến sĩ Aiwa." Lâm Phàm mở miệng.

Tiến sĩ Aiwa đang bận rộn dừng chuyện trong tay lại, thấy người đến là Lâm Phàm, lập tức vui mừng, vội vàng bước đến, kéo tay Lâm Phàm, dẫn hắn đến bàn thí nghiệm, nếu như đổi thành Quý Xương Bảo, đã sớm bị hắn ta đuổi đi.

"Quản lý Lâm, hôm qua ta đến nhà tìm ngươi, ngươi không ở đó, ngươi đến xem kết quả thí nghiệm của ta, không phụ hy vọng của ngươi, ta đã làm tốt, ngươi nhìn cái này đi..."

Tiến sĩ Aiwa hưng phấn giới thiệu thành quả nghiên cứu của mình, giống như thuộc lòng, mỗi một vấn đề đều hết sức quen thuộc, cái này khiến Lâm Phàm có chút không đành lòng, cuối cùng lời nói về con đường tương lai cũng chỉ giấu trong lòng.

Được rồi, không nói.

Tiến sĩ Aiwa đã từng này tuổi, trừ làm thí nghiệm ra thì có vẻ chẳng am hiểu cái gì khác, đã như vậy, còn không bằng để hắn ta chết trên bàn thí nghiệm, cho dù là như vậy, đối với tiến sĩ Aiwa mà nói, chỉ sợ cũng là chuyện hạnh phúc nhất thế gian.

"KHông tệ, không tệ, thật sự rất tốt." Lâm Phàm nói.

Tiến sĩ Aiwa nói,"Quản lý Lâm, ta biết tình hình bên ngoài, những thứ này quả thật không cần đến, nhưng chúng ta cần phải có sự phòng ngừa chu đáo, nguy hiểm có thể đến một lần, thì có thể đến một lần nữa, ai cũng không biết khi nào đến, có thể là 100 năm, cũng có thể là 200 năm, những thành quả của ta bây giờ không cần đến, nhưng tương lai một ngày nào đó, thật sự sẽ cần dùng đến, ít nhất người tương lai cũng có năng lực phản kháng."

Giọng nói của của Quý Xương Bảo vang lên.

Quý Xương Bảo:...

"Ngươi nói rất đúng." Lâm Phàm gật đầu nói.

Lâm Phàm:...

Ai dám nói tương lai sẽ không xuất hiện những thứ khác?

Sau đó, chỉ thấy tiến sĩ Aiwa kéo Lâm Phàm đi đến trước máy vi tính, mở số liệu ra, chỉ vào một chuỗi ký tự dài trên đó, trừ tiến sĩ Aiwa ra, chẳng có ai xem hiểu nội dung.

Nghe thấy lời tiến sĩ Aiwa nói, Lâm Phàm đột nhiên nổi lên lòng tôn kính, bỏ qua những chuyện tiến sĩ Aiwa từng làm, lời hắn ta nói thật sự có lý.

Quý Xương Bảo bị gào thét quả quyết lủi đi.

Đây là điều rất khó nói trước được.

Đúng là như vậy, dị thú xuất hiện vốn không thể tưởng tượng nổi, nhưng vẫn xuất hiện.

Chỉ là không đợi Lâm Phàm chào hỏi, tiến sĩ Aiwa đã gầm thét,"Ngươi cút ra ngoài cho ta, ta và ngườii quản lý có chuyện cần nói."

Nghe tiến sĩ Aiwa nói những lời này, Lâm Phàm nói,"Ý của ngươi chính là, hấp thu huyết tinh bình thường thì không có gì, nhưng nếu hấp thu huyết tinh gần mảnh vỡ năng lượng, sẽ xuất hiện tình huống này đúng không?"

Lúc này, đằng sau vang lên tiếng nói,"Aiwa, ta đến thăm ngươi."

"Đúng, chính là ý này."

Rất rõ ràng, hắn ta không phải chỉ mới bị gầm thét một hai lần.

"Người quản lý, những số liệu này là do ta phân tích ra được, kết quả của nhân loại chúng ta khi hấp thu huyết tinh trong phạm vi bao phủ của mảnh vỡ năng lượng, chính là không xảy ra dị biến, nhưng DNA của chúng ta xảy ra thay đổi, nói cách khác, đời sau rất có khả năng sẽ xuất hiện Giác Tỉnh giả bẩm sinh."

Tiến sĩ Aiwa nói,"Đối với người yêu quý hòa bình mà nói, đây là một chuyện tốt, dù sao thì năng lực có nhiều loại như vậy, sẽ tốt cho sự phát triển của thế giới tương lai, thế nhưng đối với người có ý đồ mà nói, thế thì khó nói rồi, bọn hắn sẽ xem năng lực là lợi khí trong tay, đương nhiên, mặc kệ là thời đại thế nào, loại chuyện này đều không thể nào tránh khỏi."

KHoa học kỹ thuật xuống dốc, khiến nhân loại trở nên nhỏ bé trước tai nạn, nhưng sau khi nhân loại mới xuất hiện, đều có năng lực tự vệ của bản thân mình, như vậy thì dù không có khoa học kỹ thuật tiên tiến, cũng có thể chống lại tai nạn.

Cũng không lâu lắm.

Là tốt hay xấu?

Bây giờ tường rào đã có thể tự phát triển, về phương diện vật tư cũng không cần phiền não, lương thực được trồng trọt, thịt dị thú được trữ đông, đồng thời bên tường rào Thủ Đô cũng truyền đạt tin tức, trong một phòng thí nghiệm tại thành thị, tìm được phôi thai động vật được lưu trữ, có thể gây giống ra động vật trước kia một lần nữa.

Theo Lâm Phàm, nhân loại bắt đầu chân chính tiến hóa rồi.

Chỉ là bây giờ còn xa xa mới làm được.

Chờ tương lai tiêu diệt hết dị thú rồi, không còn ảnh hưởng của mảnh vỡ năng lượng, những động vật này có thể giống như bình thường, chứ không phải xảy ra biến dị.

Cái này đối với tận thế hiện nay mà nói, là một trong số tin tức tốt.

Đó cũng không phải là chuyện Lâm Phàm nên nghĩ, mà là chuyện nhân loại tương lai nên nghĩ.

Bên tường rào Thủ Đô truyền đến tin tức, kết quả nghiên cứu cũng không khác gì kết luận của tiến sĩ Aiwa, chỉ là tốc độ chậm hơn tiến sĩ Aiwa một chút.

Ý này chẳng phải đang nói, năng lực của tiến sĩ Aiwa rất mạnh sao...

Ừm, xem ra là như vậy.

"Tiến sĩ Aiwa, ngươi nói chuyện này là tốt hay xấu?" Lâm Phàm hỏi.

Hắn còn cần phải hoàn thành chuyện mình nên làm.

Lâm Phàm gật đầu, sau đó hàn huyên đơn giản vài câu với tiến sĩ Aiwa, sau đó rời khỏi phòng thí nghiệm, sau khi xác định sẽ không xảy ra dị biến, hắn cũng tùy ý.

"Đúng là như thế."

Lâm Phàm gọi dị thú thằn lằn đến, trực tiếp cưỡi dị thú thằn lằn đi ra bên ngoài, nhiệm vụ của hắn chính là tiêu diệt dị thú, đồng thời tìm kiếm những mảnh vỡ đang tản mát khắp nơi, gom chúng về, đặt trong tường rào.

Có vài dị thú đã phát hiện có gì đó không đúng, trước kia đi khắp nơi là có thể thấy được đồng loại, lúc này lại nhanh chóng biến mất, chỉ là loại không thích hợp này, cũng chỉ do một vài dị thú có cấp bậc tương đối cao phát hiện ra thôi.

Mà những dị thú cấp thấp, vẫn còn tỉnh tỉnh mê mê.

Không phát hiện ra được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận