Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 131



Triệu lang trung cũng vuốt râu, khen: "Đúng vậy, trí nhớ của ngươi rất tốt, là tố chất tốt để học y. Trước mắt lại có Phương Tiên Nhi, đây cũng là tạo hóa của ngươi."
"Nhìn ngươi vội vàng tới tìm ta như vậy, chắc là vừa về đã đi tìm Phương Tiên Nhi rồi, chắc là còn chưa ăn cơm nhỉ?"
"Ngươi đi ăn cơm trước, sau đó ta dạy cho ngươi chút phương pháp bắt mạch cùng xem khí sắc của người."
Thu Nương gật đầu đồng ý, ngoan ngoãn đi ăn cơm, thuận tiện nói chuyện Long Quỳ và dây tơ ngỗng cho những người khác.
Chờ sau khi trở về, liền cùng Triệu lang trung khổ học.
Một đầu khác, mấy người Tảo Nhi cũng cơm nước xong xuôi, nếm thử mấy quả Long Quỳ.
Khẩu vị quả nhiên chua chua ngọt ngọt, nhưng mà kích cỡ rất nhỏ, lại không thể ăn nhiều, cũng chính là đủ nhét kẽ răng.
Cũng may Phương Tiên Nhi phù hộ, các nàng trước mắt không cần ăn những thứ này để lấp đầy bụng.
Thỉnh thoảng ăn thay đổi khẩu vị, nếm thử thứ mới mẻ cũng không tệ.
Mọi người ngược lại cảm thấy rất hứng thú với dây tơ ngỗng kia.
Chỉ là, lượng lông tơ có thể lấy được thực sự ít.
Nương Xuyên Tử tràn đầy phấn khởi cùng mọi người lột nửa ngày trời, cũng chỉ được mấy nắm lông tơ, làm cái gì cũng không đủ.
Nhưng mà dù sao cũng là đồ vật hiếm có, tuy rằng tạm thời không dùng đến, nhưng vẫn để trong hộp trước, nói không chừng lâu ngày liền tích tiểu thành đại.
Cảm thấy mới lạ với cỏ cây mới đủ rồi, mấy người Tảo Nhi lại làm chính sự.
"Cái đồ gỗ ép dầu này, đoán chừng còn ba ngày nữa là có thể làm xong."
Tảo Nhi nói: "Lát nữa chúng ta có thể thử ép dầu trước. Cái nồi đá mỏng kia phải gấp rút mài ra, cỏ khô bọc bã đậu cũng phải chuẩn bị kỹ càng."
"Nếu là cỏ khô, tạm thời trong tay chúng ta không có thứ gì khác, Phương Tiên Nhi nói cái này gọi là cỏ Ngưu Cân cũng rất bền dẻo, có thể buộc dây thừng, có lẽ có thể bệnh một ít để dùng?"
Đại Ngưu lắc đầu nói: "Chuyện này khó mà nói, nếu thật sự nghĩ mãi không rõ thì đi hỏi Phương Tiên Nhi đi, dù sao cũng đỡ hơn là chà đạp đồ vật."
Tảo Nhi bất đắc dĩ: "Ai, cũng chỉ có thể như vậy. Vẫn là lượng đậu quá ít, nếu không chúng ta tự mình thử mấy lần, hẳn là cũng có thể mày mò ra được, không cần luôn làm phiền Phương Tiên Nhi."
Tảo Nhi nói xong, tiếp tục lấy đồ gỗ, gọi Hạnh Nhi tới hỗ trợ, thuận tiện để cô bé giảng lại những thứ hôm nay học được.
Đại Ngưu thấy thế, cũng đi theo bọn Thúy Thúy luyện chữ một lát, sau đó liền gọi Thiết Trụ và Lưu Nhị Sơn ra ngoài luyện tập b.ắ.n tên.
Loại chuyện b.ắ.n tên này, người biết càng nhiều càng tốt, nhưng trước mắt tài nguyên có hạn, chỉ có thể chậm rãi dạy thôi.
Mấy đứa Thúy Thúy các nàng nghe xong, cảm thấy mới mẻ, cũng đi theo ra ngoài muốn nhìn bọn họ luyện tập.
Chỉ thấy Đại Ngưu buộc mấy cái bánh cỏ, treo ở trên cọc gỗ cách đó không xa, kéo cung b.ắ.n lên trên, biểu diễn mấy lần, lại dạy cho đám Thiết Trụ.
Sự chính xác của hắn không tệ, nhưng hai người Thiết Trụ gần như chưa từng chạm vào cung nên có vẻ luống cuống tay chân.
Thúy Thúy ở bên cạnh nhìn mà thèm, nhịn không được hô: "Đại ca, muội cũng muốn học cái này, về sau rảnh không có thể dạy muội không?"
Đại Mao nghe xong, cũng kêu theo: "Còn có đệ nữa!"
Đại Ngưu bất đắc dĩ cười nói: "Hai người các ngươi ấy à, vẫn là lo lớn lên trước đã rồi nói sau, nhìn xem còn chưa cao bằng cây cung nữa!"
Chờ nói xong lời này, nhìn thấy ánh mắt thất vọng của hai người Thúy Thúy, hắn bỗng nhiên lại không đành lòng làm mất hứng đệ muội nhà mình.
Huống hồ tổ tiên bọn họ xuất thân thợ săn, đệ muội lại cảm thấy hứng thú, không có đạo lý mài mòn ý niệm của bọn họ.
Đại Ngưu liền bổ sung một câu: "Tạm thời kéo cung lớn không được, đợi đại ca rảnh rỗi, trước làm cho hai cái cung nhỏ cho hai đứa, bình thường kéo tay luyện tập cho đã nghiền, thế nào?"
"Chờ kéo cung nhỏ nhuần nhuyễn rồi, đoán chừng hai ngươi cũng cao lớn không ít, đến lúc đó lại dạy các ngươi dùng cái lớn!"
Như vậy, cũng vừa vặn xem hai người bọn họ rốt cuộc là tính tình trẻ con, nhất thời cao hứng, hay là thật sự muốn học b.ắ.n tên.
Hai đứa nhỏ nghe xong, quả nhiên phấn chấn hẳn lên, đều nói lời tán dương đại ca.
Nói xong, liền tiếp tục say sưa nhìn bọn họ luyện b.ắ.n tên.
Rất nhanh, lại là hai ngày phong phú trôi qua.
Đội ngũ ra ngoài tìm thức ăn vẫn không thể tìm được thạch cao, cũng không thấy được thảo quả gì mới lạ không nhận ra.
Ngược lại đào được mấy món rau dại về, còn lấy được rất nhiều bạc hà dại.
Trước đó các nàng dựa theo lời Phương Tiên Nhi dặn dò, dùng cành cây làm xong mấy cái bàn chải đánh răng.
Hiện tại có bạc hà, dựa theo phương pháp Phương Tiên Nhi dạy, rốt cục làm ra một loại kem đánh răng đơn giản nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận