Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 253



Trong không khí bận rộn, chớp mắt đã đến một ngày ngày trước khi Thiết Trụ gia nhập thương đội.
Sau bữa trưa, người dân trong thôn bàn bạc một hồi thì họ quyết định để Thiết Trụ mang theo một ít đào vàng đóng hộp khi rời đi.
Ban đầu, họ từng nghĩ đến việc bàn chuyện buôn bán đào vàng đóng hộp với Vi Thập Bát.
Nhưng sau đó, vì đã hợp tác với nhau bằng dầu phong, lại còn nghe Vi Thập Bát nói rằng tình hình của thương đội vẫn chưa ổn định nên họ tạm gác lại ý định này.
Về sau, khi cuộc tranh đấu trong thương đội kết thúc, Vi Thập Bát đã nói với họ về giá trị của dầu phong vượt xa sức tưởng tượng của mọi người rất nhiều.
Biết được lợi nhuận từ dầu phong rất khả quan, mọi người cảm thấy tạm thời không cần đưa đào vàng đóng hộp ra nữa.
Nhưng giờ đây, Thiết Trụ lại muốn vào thương đội.
Trước đó, thương đội đã có một nhóm người rời đi. Những người còn lại đều là các thành viên cũ, họ không biết rõ tình hình của những người đó.
Mọi người chỉ có thể nghĩ đến những tình huống xấu nhất.
Họ lo lắng rằng, nếu một người mới như Thiết Trụ bước vào. Dù trên bề ngoài có thể được Vi Thập Bát bảo vệ nhưng sau lưng vẫn có thể bị chèn ép.
Nếu vậy, việc mang theo đào vàng đóng hộp vào thương đội, cùng mọi người kiếm tiền, ít nhất cũng không để người khác phải coi thường hắn ta.
Không phải để Thiết Trụ dựa vào đồ hộp mà kiêu ngạo. Họ chỉ mong rằng con nhà mình có thể nhanh chóng hòa nhập với môi trường mới, sống thoải mái hơn một chút.
Trước đây, họ chỉ hợp tác với thôn Nguyên Bảo, không có liên hệ trực tiếp với thương đội của Vi Thập Bát.
Sợi dây liên kết duy nhất cũng chỉ là sản phẩm dầu phong.
Những mặt hàng khác trong thương đội, tình hình kinh doanh thế nào, đều không liên quan nhiều đến họ. Họ cũng chưa bao giờ chủ động tìm hiểu.
Việc thương đội kinh doanh thế nào không cần họ bận tâm, chỉ cần dầu phong không gặp rắc rối gì là được.
Nhưng nếu Thiết Trụ vào thương đội thì tình hình sẽ khác. Mối quan hệ giữa họ và thương đội sẽ gần gũi hơn, họ cũng có lý do để quan tâm đến sự phát triển của thương đội.
Lúc này để Thiết Trụ mang theo đào vàng đóng hộp vào đội thì sẽ có lợi cho cả hai bên.
Hiện tại mới vào đầu xuân, vẫn chưa phải là mùa để ăn trái cây. Nếu có trong tay những hộp đào vàng mọng nước thế này thì có lẽ sức cạnh tranh của thương đội cũng sẽ được nâng cao thêm một bậc. Con đường của Thiết Trụ cũng sẽ dễ đi hơn nhiều.
Suy nghĩ mọi việc thật kỹ, mọi người dành ra khoảng mười mấy hộp đào, đặt vào trong giỏ.
Số lượng này vừa đủ, không nhiều cũng không ít. Ngày mai khi đưa Thiết Trụ đến thôn Nguyên Bảo, họ có thể giúp mang theo luôn.
Chuẩn bị xong xuôi việc đồ hộp, mọi người lại cùng nhau giúp Thiết Trụ sắp xếp hành lý.
Áo quần chắc chắn phải mang theo hai bộ để có thể thay đổi.
Giấy dầu ghi đầy kiến thức được các dì khâu thành một cuốn sổ nhỏ, lúc nào cũng phải giữ bên mình.
Ban đầu, mọi người và Tảo Nhi còn bàn xem có nên mang theo nồi lẩu bằng gốm không để tiện nấu ăn trên đường luôn.
Nhưng sau khi bàn bạc một hồi lâu, cuối cùng vẫn không mang theo.
Thứ nhất là không nên tỏ ra đặc biệt ở ngoài. Tốt hơn là nên ăn cùng với mọi người.
Thứ hai là nồi lẩu này cần phải nấu bằng than, chẳng lẽ còn phải mang theo một đống than củi lên đường theo sao?
Sau đó, họ còn chuẩn bị một vài loại thuốc.
Sau khi kiểm tra kỹ càng và xác nhận không bỏ sót thứ gì, mọi người mới nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau.
Một nhóm người mang theo đồ đưa Thiết Trụ đến thôn Nguyên Bảo.
Vì đã bàn bạc trước nên Vi Thập Bát đã chờ họ sẵn trong làng.
Lúc hai bên gặp mặt, Vi Thập Bát nhanh chóng chú ý đến những hộp đào vàng trong giỏ của người trong thôn.
"Đây là...?" Ông ấy nghi ngờ hỏi.
Trong lòng ông ấy đã dấy lên suy đoán.
Chẳng lẽ đối phương quên rằng ông ấy đã đặt làm hộp đựng dầu phong rồi nên lại mang mấy thứ này đến?
Tảo Nhi và những người khác thấy vậy đều đồng loạt giữ im lặng. Chỉ chờ Thiết Trụ lên tiếng.
Thiết Trụ nhanh chóng lấy ra một hộp từ trong giỏ, mỉm cười giải thích: “Vi thúc, đây là món quà bất ngờ mà chúng cháu chuẩn bị cho thương đội. Chỉ chờ đến lúc nó đạt trạng thái tốt nhất mới mang ra. Chúng cháu đã cố nhịn không nói với thúc, mau lại xem thử đi!"
Nói xong, hắn ta chủ động mở hộp trong tay và đưa đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận