Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 545



Mùa thu năm nay lạnh hơn năm ngoái, nhiệt độ vào buổi sáng và tối còn thấp hơn.
Buổi sáng tinh mơ, trời còn chưa hoàn toàn sáng, trên con đường rộng thênh thang đã vang lên tiếng móng ngựa từng hồi.
Vu Đồng chạy xe ngựa, tranh thủ đưa tay kéo áo khoác nỉ trên người sát lại rồi lại kéo mũ len mỏng trên đầu, thầm thấy bản thân may mắn vì đã nghe lời nhắc của vợ, mặc đồ đủ dày rồi mới ra ngoài.
Áo khoác nỉ trên người hắn ta có kiểu dáng sành điệu, nghe nói là được may từ lông cừu và lông thỏ, sờ vào chất liệu cảm giác hơi cứng nhưng lại chắn gió giữ ấm rất tốt, mặc vào mùa này có thể nói là cực kỳ thích hợp.
Áo khoác nỉ là sản phẩm của cửa hàng phúc lợi mới tung ra dạo gần đây, không hề rẻ.
May mà công việc của Vu Đồng khá đặc biệt, có được ít trợ cấp, thế là hắn ta mua một cái về, cả nhà vẫn có thể mặc luân phiên, như vậy đã cảm thấy cực kỳ thỏa đáng rồi.
Nhắc tới công việc, giờ Vu Đồng đang bôn ba trên đường đi làm, hắn ta đang định đến huyện Hưng Hòa.
Đại gia đình họ vốn sống ở một thôn trang tại Bình Trạch.
Sau này Cửu Đấu xảy ra nạn lũ lụt, thôn họ nhận được thông báo muốn chiêu mộ tình nguyện viên đi xây dựng sau thiên lai.
Nhà Vu Đồng có tận mấy anh chị em, đến giờ vẫn chưa chia nhà.
Nguyên đại gia đình sống chung với nhau sẽ luôn có một vài mâu thuẫn chuyện nhà. Nói ra thì không to tát gì, nhưng cũng luôn gà bay chó sủa, làm người ta không được vui vẻ. Thế là Vu Đồng bàn với vợ xong bèn quyết định tách hẳn ra với gia đình, một nhà bốn người thẳng thừng đăng ký l.à.m t.ì.n.h nguyện viên dọn tới Cửu Đấu.
Đưa ra quyết định này, ngoại trừ muốn giải quyết mâu thuẫn gia đình ra thì cũng vì họ cho rằng tình hình ở Cửu Đấu là một cơ hội dành cho họ.
Nay đã qua một khoảng thời gian rất dài, Cửu Đấu đã dần khôi phục lại sức sống, cũng đã xây dựng xong các cửa ngõ, nhóm Vu Đồng cũng đã hoàn toàn xem nơi này là quê hương của mình, sống một cuộc sống ổn định hạnh phúc tại đây.
Vợ Vu Đồng rất có tài tính toán, chuyện này được phát hiện lúc thôn xóa nạn mù chữ.
Trên lãnh thổ của Phương Quân, người có năng lực thì đi đâu cũng không cần lo chuyện mưu sinh, thế là vợ hắn ta vừa đến Cửu Đấu chưa được hai ngày đã được ngành trị thủy chiêu mộ, nói là làm công việc thống kê bên phương diện thủy văn gì đó.
Bản thân Vu Đồng không thông minh như vợ, sở trường khá nổi trội là có sức mạnh và không ngại cực nhọc, tiếc là trong địa giới của Phương Quân, người như thế này không thăng tiến.
Nhưng may là hắn ta khá hên, có lý lịch xây dựng lại Cửu Đấu và tự nguyện ở lại nên đã thuận lợi tìm được một công việc vận chuyển vật tư qua lại giữa hai nơi Cửu Đấu và Hưng Hòa.
Công việc này có đãi ngộ không tệ, không ít người hâm mộ nhưng Vu Đồng lại không hề hài lòng với nó.
Theo lẽ thường thì con người luôn bước tới nơi cao hơn.
Với sự cổ vũ của vợ mình, hắn ta cũng nhân lúc rảnh tự học không ít thứ, dạo này còn dự định tham gia kỳ thi, đi làm chức văn thư nào đó bên phòng vận chuyển của Cửu Đấu.
Đường đi giữa Cửu Đấu và Hưng Hòa đã được sửa sang lại từ lâu, dễ đi hơn trước kia nhiều nên bây giờ tốc độ di chuyển trong một chuyến đi cực nhanh.
Thấy sắp đến Hưng Hòa, Vu Đồng ra roi thúc ngựa tăng tốc, định chờ khi vào thành rồi sẽ đi ăn sáng trước.
Không lâu sau, hắn ta đã đến trước cổng thành.
Tuy vẫn còn sớm, nhưng giờ người ra vào thành đã xếp thành một hàng nhỏ. May mà lính gác thành rất thạo việc, đội ngũ vẫn luôn tiến về phía trước, chưa dừng lại bao giờ.
Một lát sau, cuối cùng cũng đến lượt Vu Đồng.
Hắn ta móc một tờ “chứng minh thư” từ trong lòng ra đưa, binh sĩ nhìn lướt qua một cái rồi nhanh chóng phất tay cho hắn ta vào thành.
Thứ chứng minh thư này vừa được sử dụng rộng rãi ở khắp các nơi dạo gần đây, mỗi một bá tánh chính trực đều có thể làm một tờ ở phòng đăng ký hộ khẩu.
Chất liệu và kỹ thuật làm thứ này đều rất đặc biệt, bên trên viết một dãy số, không ai giống ai.
Phần số đó không biết dùng cách gì mà lõm vào trong, còn được quét một loại mực in sẽ không đổi màu dưới ánh sáng, quả thật y hệt pháp thuật ấy, Vu Đồng đoán chắc không ai có bản lĩnh làm giả chứng minh thư đâu.
Thế nhưng, làm chứng minh thư cũng cần có thời gian. Mỗi ngày phòng đăng ký hộ khẩu đều có người xếp hàng, số lượng quá đông nên lúc trước đa số bá tánh vẫn sử dụng hộ khẩu tạm thời.
Trước mắt chỉ có số ít người nhận được chứng minh thư, Vu Đồng là một trong số đó.
Hắn ta thấy mình khá tốt số, cũng cực kỳ tự hào vì điều này.
Mỗi khi tới trường hợp phải trình chứng minh thư là Vu Đồng sẽ vô thức ưỡn n.g.ự.c thẳng lưng xòe lông như con gà trống to nuôi trong nhà.
Lúc này, hắn ta cất chứng minh thư vào rồi thuận lợi đi vào thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận