Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 175



Nàng suy nghĩ một chút, cân nhắc lựa chọn từ ngữ, nói: "Thế giới tốt nhất, có lẽ là người người có cơm ăn, có áo mặc, hầu như tất cả mọi người đều có cơ hội đọc sách, học vấn và tri thức đều có thể nắm trong tầm tay.”
"Không có chiến tranh, mọi người đều có thể tự do lựa chọn cuộc sống mình muốn, bất kể làm công việc đứng đắn gì cũng đều có thể được tôn trọng, tham gia vào nhiều ngành nghề khác nhau đều sẽ tỏa sáng rực rỡ."
“Không còn phân chia giai cấp như quân vương quý tộc, bách tính mới là gốc rễ của quốc gia.”
"Tính mạng được bảo đảm, công lý được thực thi và tội ác sẽ bị trừng trị."
"Bốn phương đồng tâm, thân như một nhà, khi một nơi gặp nạn, khắp nơi đều sẵn sàng đến viện trợ..."
"Ừm, nếu như muốn nói một quan niệm tương tự thì rất gần với ‘Thiên hạ Đại đồng' (1), nhưng đó không phải là thế giới lý tưởng chỉ có thể xuất hiện trong văn chương, mà là một nơi chân thật có tồn tại."
(1) Một tư tưởng từ thời cổ đại của Trung Quốc, nói đến một thế giới lý tưởng.
Tống Hàm Thanh gần như là sửng sốt, không nhịn được lẩm bẩm nói: "Thiên hạ Đại đồng… Thật sự có một nơi có thể làm được Thiên hạ Đại đồng sao?”
Lại qua hồi lâu, cuối cùng hắn cũng hỏi câu hỏi giấu trong lòng từ rất lâu: "Phương Quân, ta còn nhớ ngài từng nói một lời tiên tri, Thiên vong cái địa hổ. Câu này có nghĩa là thế đạo tràn ngập cực khổ này của hiện tại cuối cùng rồi cũng sẽ diệt vong, đúng không?"
Hả?
Nàng có nói lời tiên tri nào không?
Thiên vong cái địa hổ (2), đó không phải là ám hiệu sao, sao lại biến thành lời tiên tri rồi?
(2) Ám hiệu của bọn cướp trong tiểu thuyết Lâm Hải Tuyết Nguyên. Câu tiếp theo là - Bảo tháp trấn hà yêu.
Thịnh Quân nghe xong trợn tròn mắt, nửa ngày không dám nói gì.
Bên này, Tống Hàm Thanh còn chưa nói xong, hắn vẫn tự mình nói: "Chẳng lẽ là sau khi diệt vong, thành tựu của Thiên hạ Đại đồng là nguyện vọng của ngài sau khi giáng thế sao?"
Hả?
Thịnh Quân vừa nghe thì chợt cảm thấy có gì đó sai sai, nhưng cẩn thận nghĩ lại, hình như... hình như có chút liên quan thật?
Lúc trước nàng đã nghĩ, nếu đi tới triều đại này, nàng không chỉ phải tích góp năng lượng về nhà, đồng thời cũng phải làm chút gì đó cho mọi người ở nơi này.
Nàng có rất nhiều đồ ăn, nói không chừng sau này còn có thể hữu dụng, đó chắc chắn cũng là một phần của kế hoạch, như vậy thì nàng có thể để cho tất cả mọi người có cuộc sống ăn no mặc ấm mỗi ngày.
Ngoài ra, nàng có rất nhiều kiến thức, vì vậy việc thúc đẩy cơ sở hạ tầng tất nhiên cũng nằm trong kế hoạch.
Còn về phương diện khác, nhóm người Tảo Nhi xuất thân từ nông thôn, cũng không phải là vương hầu hay tướng quân gì, mà chính nàng và các nàng ấy không nghi ngờ sẽ là một phe, như vậy so với giai cấp thống trị hiện tại, chắc là họ đang đứng ở phía đối lập!
Suy cho cùng thì chắc chắn rất khó để những người đã làm Hoàng đế hay Vương gia kia buông bỏ quyền lực.
Từ những đề tài nói chuyện ngẫu nhiên của nhóm người Tảo Nhi với nhau, nàng cũng có thể hiểu được hiện tại thời thế đang loạn, những người đó đều đang tranh quyền đoạt thế.
Mà cách của bọn họ là buộc mọi người phải trốn vào trong núi, rõ ràng là vô cùng hồ đồ, từ xương cốt đã như vậy thì chắc hẳn cũng không phải là con chim tốt lành gì.
Nếu một ngày nào đó, đám người này biết đến sự tồn tại của nàng, nhất định họ sẽ không suy xét đến dân chúng gì đó nữa mà có lẽ sẽ cướp nàng về để hưởng vinh hoa phú quý.
Vì vậy, để tránh chuyện này phát sinh, sớm muộn gì thì nhóm Tảo Nhi cũng phải tiến tới việc có vũ trang tự vệ thôi...
Nhưng cho dù đánh bại những thế lực đó rồi, còn việc nghĩ xa hơn nữa thì sao?
Trong phim, đánh bại nhân vật phản diện là kết phim, nhưng trong thế giới thực, mặt trời sẽ không bao giờ ngừng quay, thế giới cũng sẽ tiếp tục phát triển.
Chẳng lẽ còn muốn lập một Hoàng đế mới tốt hơn sao?
Thế nhưng, cho dù nhóm Tảo Nhi lên làm Hoàng đế, đó chung quy cũng không phải kế lâu dài.
Quyền thế thích hợp kích thích con người ta vươn lên, nhưng nếu như là một chế độ quân chủ như xã hội phong kiến, có thể nắm chặt thiên hạ trong tay thì thật sự rất khó để đánh cược bản chất của người đó. Đời này sống yên ổn, đời sau cũng sẽ cãi nhau mâu thuẫn, sớm muộn gì cũng có thể xảy ra đại loạn, lặp đi lặp lại vòng tuần hoàn mãi không dứt.
Vẫn là phải xây dựng một chế độ xã hội chủ nghĩa ổn định nhất!
Đương nhiên việc xây dựng chế độ xã hội chủ nghĩa ở cổ đại là điều rất khó. Nhưng trước mắt có nàng ở đây, mọi người cùng nhau nỗ lực, có lẽ phải mất mấy chục năm, trên trăm năm để có thể dựng lên một đường biên đó?
Bạn cần đăng nhập để bình luận