Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 250



Việc trồng kết hợp này cần sự tỉ mỉ. Có lẽ sẽ bận rộn một khoảng thời gian.
Nhưng là nông dân, ai mà không hứng thú với phương pháp có thể tăng năng suất cây trồng? Nghe xong, ai nấy đều rất hăng hái.
Mặc dù Phương Tiên Nhi đã nói, việc trồng kết hợp này không phải là phương pháp có thể làm một lần mãi mãi. Vì giống đậu đó chỉ trồng được một lần.
Sau khi trồng xong lứa đầu, hạt đậu mọc ra sẽ không còn năng suất cao như trước, còn có thể xuất hiện vấn đề khác. Vì vậy mỗi năm đều phải trồng kết hợp để lai tạo giống mới.
Nhưng sự nhiệt tình của họ không hề giảm bớt, vẫn luôn nhớ về loại đậu này.
Tuy nhiên, bây giờ nói về việc trồng đậu thì thực sự quá sớm, vẫn nên tập trung vào việc khai hoang và làm đất cho tốt trước đã.
Họ mang theo máy cày chân, một nhóm người hùng hùng hổ hổ bắt đầu công cuộc khai hoang.
Tất nhiên, không phải lúc nào mọi người cũng phải ở ngoài đồng.
Vì thời tiết ấm lên, họ có thể ra khỏi núi để tìm những người buôn bán khác.
Sau khi thảo luận, mọi người quyết định đi đến thôn Nguyên Bảo để xem khi nào thương đội của Vi Thập Bát sẽ khởi hành, tiện thể hỏi thăm về chuyện của gà con.
Sau khi quyết định lộ trình, Tảo Nhi và những người khác khởi hành từ sáng sớm và họ nhanh chóng đến thôn đó.
Hôm nay có vẻ như may mắn của họ không tệ, đúng lúc Vi Thập Bát đang ở trong làng.
Hai bên đã lâu không gặp nhau nhưng không cảm thấy xa lạ. Họ chúc nhau một năm mới tốt lành rồi sau đó nhanh chóng đi vào việc chính.
Vi Thập Bát nói: "Ta dự định sẽ dẫn thương đội xuất phát xuống phía Nam vào đầu tháng sau."
Hành trình buôn bán từ Bắc vào Nam sẽ mất khá nhiều thời gian. Nếu xuất phát vào tháng sau thì đến khi quay lại thì có lẽ đã vào mùa hè rồi.
Tảo Nhi gật đầu, cho biết trong lòng nàng ấy đã hiểu ý.
Vi thúc cũng ngầm báo trước với họ rằng, nhanh nhất cũng phải đến mùa hè mới có thu nhập.
May là họ cũng không quá gấp gáp.
Dù sao thì suốt mùa xuân cũng phải bận rộn với công việc canh tác. Một khi bận rộn thì thời gian sẽ trôi đi rất nhanh.
Nói xong việc này, Vi Thập Bát suy nghĩ một lúc, rồi kể cho họ về tình hình bên mình: "Khi chúng ta bắt đầu ép dầu thì quả Nguyên Bảo đã không còn nhiều lắm. Cuối cùng chỉ ép được khoảng ba mươi cân dầu."
"Nghe có vẻ không nhiều, nhưng cũng không cần lo lắng về việc thu nhập sẽ bị giảm. Có thể mọi người chưa biết, phía Nam có những người quyền quý rất thích những thứ phong nhã. Ta đã đặt một lô bình sứ nhỏ tinh xảo đựng năm lạng. Đến khi sẽ đóng gói chia ra thì cũng có thể chia được khoảng sáu bảy mươi bình."
"Vật hiếm thì quý, số lượng dầu quả không nhiều. Đến lúc đó ta nghĩ giá cả có thể tăng lên một chút."
Ban đầu Vi Thập Bát ước lượng một cách cẩn thận. Một bình dầu có thể bán được năm lạng bạc.
Nhưng qua năm mới, ông ấy nghĩ kỹ thì lại cảm thấy nếu có thể bỏ công sức kinh doanh nhiều một chút, không chừng mỗi bình có thể bán với giá hai mươi lạng bạc trở lên!
Hiện tại mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ chờ ngày xuất phát xuống phía Nam.
Nhắc đến việc xuống phía Nam. Thời gian trước, sư huynh cũ của ông ấy là Minh Bắc còn thăm dò nói nói xa nói gần với ông ấy vài lần.
Minh Bắc vẫn chưa biết về chuyện dầu quả mà chỉ muốn biết thời gian bắt đầu khởi hành từ ông ấy.
Nói chuyện phiếm vài câu, đối phương vẫn không nhận được câu trả lời chính xác. Sau khi quay về thì ông ta nhanh chóng khởi hành.
Chắc là muốn đi trước ông ấy một bước để tranh giành khách hàng đây mà.
Vi Thập Bát cảm thấy khinh thường cách làm của ông ta, nhưng cũng không vội vã.
Hiện tại trong tay họ có loại hàng mới lạ. Xuất phát sớm hay xuất phát muộn cũng không ảnh hưởng gì, đi đường an toàn mới là quan trọng nhất.
Tuy nhiên, việc Minh Bắc làm cũng nhắc nhở ông ấy.
Đến khi dầu quả nổi tiếng ở phía Nam, đến khi đối phương biết được thì chắc chắn sẽ tìm đủ mọi cách để điều tra ra.
Phải chuẩn bị trước một số biện pháp phòng ngừa.
Vi Thập Bát suy nghĩ một lúc rồi đặt cho dầu quả một cái tên thanh nhã khác – Lan Trúc Lộ.
Theo cách thông thường, dầu đông đặc thì gọi là "chi", tan chảy thì gọi là "cao". Khi đặt tên cho dầu thì mọi người không đặt là “chi” thì cũng sẽ đặt là “cao”
Nhưng đó đều là chất béo động vật. Nếu để tên như vậy thì nghe có vẻ nặng nề.
Ông ấy nghĩ kỹ lại, dầu này là chất lỏng, còn có màu vàng vàng óng ánh. Gọi nó là "lộ" cũng không quá đáng. Vậy nên cuối cùng ông ấy quyết định chốt từ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận