Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 219



Vi Thập Bát bắt đầu bận rộn với công việc của thương đội. Còn ở Phương gia thôn, người dân đang hào hứng đào đất để xây lò than.
Vài ngày trước, bọn họ đã dùng phương pháp đơn giản mà Phương Tiên Nhi chỉ dạy và thành công đốt một mẻ than củi, bây giờ đang tận hưởng nó.
Ngay khi sử dụng, họ đã thấy ngay hiệu quả. Khó trách những người giàu kia không thích dùng củi mà chỉ thích dùng than để sưởi ấm. Quả thật, than củi rất nhẹ, thoải mái và ấm áp, họ không cần chịu đựng khói bụi, lại còn dễ dàng tích trữ mà không chiếm nhiều diện tích.
Để kiểm tra hiệu quả của than, khi ra ngoài tìm kiếm thức ăn thì đám của Tảo Nhi cũng mang theo ít than và một nồi lẩu nấu sôi bằng than để nấu ăn.
Sau khi dùng thử một lần, mọi người đều cảm thấy rằng sự kết hợp này rất tiện lợi khi nấu ăn cũng như đun nước ngoài trời. Chỉ cần nhóm lửa và đun nước là xong, ăn xong cũng không xả rác bừa bãi ra đất, có thể dọn dẹp rất dễ dàng.
Không chỉ vậy, tro than sau khi đốt cũng là thứ tốt. Họ có thể giữ lại, đem về nhà để làm phân bón.
Một khi đã quen với sự xa hoa thì khó mà trở về cuộc sống đơn giản.
Người dân trong làng sau khi trải nghiệm sự tiện lợi của than củi, cũng nắm được cách đốt than thì hơi không muốn dùng củi nữa.
Vì vậy, họ nhanh chóng hỏi Phương Tiên Nhi về cách đào lò than đất. Tiếp đó thì tìm một sườn đồi nhỏ gần đó, cẩn thận đào một lò nhỏ.
Vì đây là lần đầu tiên họ xây lò than nên không dám làm to, chỉ đào một cái đủ dùng là được.
Phương Tiên Nhi nói cho họ cách xây dựng nhưng cụ thể làm thế nào thì họ vẫn phải tự tìm hiểu một phần. Vậy nên việc thi công hơi chậm một chút nhưng rất tỉ mỉ.
Dù sao thì đây là việc quan trọng, không được phép sai sót chút nào.
Sau nhiều ngày làm việc vất vả. Cuối cùng họ cũng đào xong, lò than đất đã được xây dựng hoàn chỉnh.
Nhìn từ bên ngoài thì không có gì đặc biệt. Để giữ nhiệt, cửa lò được làm rất nhỏ, chỉ đủ cho một người ra vào. Bên trong lò thì rộng rãi hơn nhiều, cao khoảng bốn năm thước, sâu hơn một trượng. Phía sau có một lỗ thoát khói, trên mặt đất còn có một lỗ thông gió.
Xây dựng xong lò than mới chỉ là bước đầu tiên. Sau đó họ còn phải chặt gỗ, chất đầy lò than, những việc này đều cần làm cẩn thận. Từ việc phân loại gỗ, đến cách xếp chồng. Tất cả đều phải tính toán kỹ, nếu không sẽ ảnh hưởng đến chất lượng than.
Lò than đất cho ra than chậm hơn, ước chừng phải mất vài ngày mới đốt xong một lò. Nhưng may mắn là số lượng than thu được nhiều hơn và chất lượng cũng tốt hơn trước kia.
Nhưng lại có một nhược điểm là nếu làm hỏng thì sẽ lãng phí rất nhiều gỗ và thời gian.
Vì để đảm bảo việc làm than thành công nên mọi người đều rất cẩn trọng. Họ hỏi kỹ Phương Tiên Nhi từng bước một. Sau khi chắc chắn không có vấn đề gì mới dám làm.
Lần đầu tiên đốt than, họ đặt ít gỗ hơn, coi như để tập dượt. Như vậy, trong lòng cũng yên tâm hơn, không sợ mắc sai lầm.
Sau khi đã làm thành công một lần thì sau này làm sẽ dễ hơn.
Với tốc độ đốt than như thế này, nếu không gặp trục trặc gì giữa chừng thì đến khi trời lạnh hơn, lượng than dùng để sưởi ấm trong mùa đông về cơ bản là đủ và mọi người sẽ có một mùa đông ấm áp, thoải mái.
Ôm sự mong đợi như vậy, người dân trong làng đã làm việc hăng say suốt mấy ngày. Cuối cùng đã nhìn thấy mẻ than đầu tiên.
Tuy không thể nói là hoàn hảo nhưng sau khi thử dùng, mọi người đều rất hài lòng.
Sau khi tổng kết lại những điểm có thể cải tiến thì việc đốt than củi coi như đã nắm vững. Sau này chỉ cần làm theo từng bước là được, không cần lo lắng gì thêm.
Mọi người dùng than để nấu vài nồi lẩu ăn mừng.
Trong lúc ăn, bọn họ mới nhớ ra rằng dường như đã quên mất điều gì đó.
Đại Ngưu chợt vỗ trán: "Ái chà, mấy ngày nay chúng ta chưa đến thôn Nguyên Bảo. Không biết tình hình của Vi thúc thế nào rồi!"
Tảo Nhi nói: "Không cần gấp như vậy đâu, ngày mai chúng ta qua xem thử là được!"
Lên kế hoạch xong, tối đó mọi người đi nghỉ sớm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận