Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 369



Nàng ấy do dự như vậy, cũng vì sợ không nắm bắt được mức độ, không biết nên nói bao nhiêu thì phù hợp.
Càng gánh nhiều trách nhiệm trên vai, đầu óc của Tảo Nhi càng minh mẫn.
Bây giờ mỗi khi nàng ấy quyết định chuyện gì đó thì sẽ ảnh hưởng đến vô số việc. Con đường phía trước vẫn chưa rõ ràng, nàng ấy cũng cần nhiều chỉ dẫn hơn, nhân cơ hội này xin giúp đỡ của Phương Tiên Nhi.
Nhưng nói thật thì Thịnh Quân cũng không có nhiều kinh nghiệm.
Nàng nói: “Cứ làm theo cách mà ngươi đang làm. Hiện giờ không cần tiết lộ quá nhiều về ta.”
Tảo Nhi lập tức gật đầu đồng ý, không hỏi thêm gì nữa.
Thịnh Quân thấy thế thì cảm thấy có chút xúc động khó tả.
Trước đây, Tảo Nhi vẫn còn non nớt, kéo người dân thôn Nguyên Bảo thờ phụng nàng, thậm chí còn làm tượng gỗ nhỏ để cúng tế nàng.
Khi đó nàng không suy nghĩ nhiều, thậm chí thấy việc mình tham gia vào dòng chảy lịch sử với thân phận như vậy là một điều thú vị.
Nhưng dường như bây giờ hai bọn họ đều đã trưởng thành.
Tảo Nhi đã không còn hành động thô lỗ nữa mà ngày càng cẩn trọng hơn. Còn về phần Thịnh Quân, nàng cũng bắt đầu suy nghĩ thấu đáo hơn.
Tạm thời chưa nói đến những mối đe dọa bên ngoài.
Nếu mục tiêu của họ là thống nhất thiên hạ… Thì liệu không công khai thân phận “thần tiên” của nàng ra bên ngoài có tốt hơn hay không?
Nếu không, khi xã hội phát triển, sự tồn tại của nàng liệu có trở thành một mâu thuẫn to lớn.
Từ khi nàng quen biết người xưa đến nay đã hơn một năm trời, tình cảm giữa đôi bên ngày càng sâu sắc.
Điều mà Thịnh Quân mong muốn nhất bây giờ chính là thấy mọi người có thể sống cuộc sống an bình, hạnh phúc.
Còn về việc làm thần tiên, hay sau này các nhà khảo cổ học có ngạc nhiên khi phát hiện ra tượng gỗ máy bán hàng tự động hay không, những chuyện nhỏ nhặt ấy nàng không còn màng đến nữa.
Nếu như từ bỏ chút hư danh để đổi lại một thế giới tốt đẹp hơn, thì giờ phút này Thịnh Quân sẽ không do dự.
Dù vậy, những chuyện thế này vẫn cần thời gian suy ngẫm kỹ lưỡng.
Không chỉ nàng, mà cả Tảo Nhi cùng những người khác cũng cần phải sớm hiểu rõ, con đường phía trước phải làm những gì.
Tình thế của huyện Hưng Hòa là một trường hợp đặc biệt, nhờ đó họ mới có thể dễ dàng chiếm lấy. Nhưng những nơi khác, họ sẽ mở rộng địa bàn như thế nào?
Trước khi tìm ra câu trả lời cho những điều này, tốt nhất là hãy giữ nguyên tình trạng hiện tại của huyện thành. Thịnh Quân là Phương Quân bí ẩn, tạm thời không phải là Phương Tiên Nhi.
Sau khi bàn bạc xong xuôi, hai người tiếp tục quay thưởng.
Tảo Nhi đặt tay lên vòng quay, một lát sau, vòng quay dừng lại lần nữa.
Thịnh Quân vừa nhìn vừa thông báo: “Là năm nghìn cân lúa mì giống.”
Lúa mì giống lần này là phần thưởng vật chất, không cần bày lên kệ hàng, mà hiện tại được cất giữ trong không gian của nàng.
Vừa nghe có lúa mì giống, Tảo Nhi lại lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Từ trước đến nay lượng lương thực mà họ trồng trọt được không nhiều, chỉ đủ để tự ăn. Nếu đem vào thành thì chẳng khác gì một hạt cát rơi vào hồ nước, chẳng thể gợn lên chút sóng nào.
Dạo trước, bọn họ đã cải tạo lại toàn bộ các làng mạc xung quanh huyện thành.
Những cư dân còn lại trong các ngôi làng cũ được tập hợp lại, thành lập một ngôi làng mới.
Một ít ruộng đất và đất đai vô chủ cũng đã được thu hồi và ghi chép lại, chờ đến mùa xuân sẽ tính toán sau.
Ruộng đất thì nhất định không thể bỏ trống.
Nhiều đất đai như vậy, nhu cầu về lúa giống là điều dễ hiểu.
Giống lương thực, nếu phải thu gom một lần từ bên ngoài thì thực sự không thích hợp. Vốn dĩ nhóm Tảo Nhi định dùng mối quan hệ để từ từ gom mua giống về, nhưng không ngờ rằng Phương Tiên Nhi lại giúp họ giải quyết được phần nào vấn đề.
Cái gọi là “phần nào” ấy thực ra cũng chỉ là căn cứ vào tình hình thực tế mà nói.
Tuy huyện thành của các nàng ấy nhỏ, các làng mạc xung quanh cũng không lớn. Cộng tất cả đất đai của một thôn làng lại thì khoảng chừng từ năm trăm đến tám trăm mẫu ruộng.
Một mẫu ruộng cần khoảng mười đến mười lăm cân lúa giống. Năm nghìn cân lúa giống tốt, tuy đồ của Phương Tiên Nhi đều là những thứ tốt, nhưng nghĩ thế nào thì số hạt giống đó cũng không đủ để gieo đầy ruộng của cả một ngôi làng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận