Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 456



Tuy nhiên, giao dịch trong thị trấn không đen tối như Thiết Trụ nghĩ.
Bà lão và những người khác chỉ còn từng đó tiền, là vì họ đã dùng tiền để làm việc khác.
"Đây, cái này tặng cho các ngươi, là một chút tâm ý nhỏ của bọn ta."
Bà lão vừa nói, vừa đưa ra một chiếc giỏ nhỏ được phủ một tấm vải lên trên.
Thiết Trụ cầm lấy chiếc giỏ nhấc tấm vải lên, thì thấy bên trong chứa đầy ngọc thạch.
Hắn ta sửng sốt, vội từ chối: "Không được, ta không thể nhận, mấy thứ này quá quý giá!"
"Ôi trời, không có quý như ngươi nghĩ đâu! Chỉ là bọn ta ở đây đã lâu, có nhiều kinh nghiệm lựa đá, nên chúng mới có bề ngoài nhìn đẹp như vậy. Các ngươi nhất định phải nhận lấy, không có các ngươi chỉ dạy, bọn ta cũng sẽ không có mấy thứ này! Hơn nữa, các ngươi đến đây lâu như vậy, nếu chưa từng chạm vào đặc sản ngọc thạch của bọn ta, thì khi nói ra sẽ khiến người ta chê cười mất!
Bà lão nói xong, liền quay người bỏ đi.
Thiết Trụ dở khóc dở cười, chỉ có thể nhận lấy.
Ngọc thạch ở đây đúng là rất nổi tiếng, mang về đưa cho Phương Tiên Nhi cũng tốt, cứ coi như là một cách để hồi vốn!
Suy cho cùng, nếu truy tìm nguồn gốc, chính là nhờ có Phương Tiên Nhi, mới có thể làm ra đủ loại đồ vật.
Không thể không nói, Thiết Trụ thật sự rất nhớ nhà.
Sống ở bên ngoài mới thấy, chi phí ăn, mặc, ở, đi lại đều rất lớn.
Còn ở huyện Hưng Hòa, Phương Tiên Nhi vì mọi người mà đã tạo ra một thiên đường dành cho những người có mức thu nhập thấp với chất lượng cuộc sống cao.
Suy nghĩ một lúc, Thiết Trụ dừng lại, hắn muốn biến những suy nghĩ của mình thành động lực.
Hắn ta phải nhanh chóng xây dựng Hồi Hột và những nơi khác ở miền Bắc, cố gắng biến mọi nơi đều trở thành thiên đường như huyện Hưng Hòa.
Xây dựng, phải bắt đầu bằng cách tập trung vào việc đào giếng ngầm!
Giếng ngầm không khác gì một cái giếng bình thường, nó cần dùng đến một công cụ quan trọng gọi là ròng rọc kéo nước.
Nhóm Phùng Bình và thôn lân cận hiếm khi có chung một quyết định, họ tính sẽ hợp tác với nhau để làm một cái giếng ngầm trước khi mùa đông đến, để không ảnh hưởng đến việc khai hoang sa mạc vào năm sau.
Thời gian hơi eo hẹp, khi thời tiết bắt đầu trở nên lạnh hơn, mặt đất đóng băng, thì không thể làm gì được.
Nói về mùa đông, Thiết Trụ đã trải qua những mùa đông khác nhau.
Mùa đông ở Hồi Hột chắc sẽ lạnh hơn.
Để chống lại cái lạnh thì có thể mặc áo chần bông và áo da, kỹ thuật chần bông lại được phát huy tác dụng.
Ngôi nhà sẽ được sưởi ấm bằng củi.
Nhóm Phùng Bình khá may mắn, họ ở gần khu rừng có thể tích trữ củi để dùng.
Ở những nơi khan hiếm cây cối, người dân chỉ có thể dựa vào việc đốt phân bò để sưởi ấm.
Vì có củi, Thiết Trụ chỉ mọi người xây một lò đốt than củi nhỏ.
Lại làm thêm một chiếc quạt gió, nếu dùng nó với than củi có thể tạo ra rất nhiều thứ.
Chẳng hạn như chum sành để đựng đồ chua.
Dân tộc Hồi Hột giàu khoáng sản, đất sét để làm đồ gốm cũng không hiếm.
Ở đây có rau cải thảo, chịu lạnh rất tốt, nhưng ăn lâu ngày sẽ cảm thấy nhàm chán.
Có thể dùng một phần để làm đồ chua, ăn cũng rất ngon.
Phương pháp làm chum sành đựng đồ chua cũng do Phương Tiên Nhi dạy.
Nhiệt độ nung càng cao, chum sẽ càng cứng.
Chum sành được nung ra dùng rất bền, không dễ bị muối hay axit trong đồ chua ăn mòn mà sinh ra các chất có hại.
Thứ này có kiểu dáng đặc biệt, nắp bình giống như một cái bát, có một cái vòng tròn ở giữa, giúp đậy kín bình sau khi đổ đầy nước, không ảnh hưởng đến không khí bên trong.
Họ đã làm cái này ở huyện Hưng Hòa.
Trước đó trong huyện cũng công bố một loạt công thức nấu ăn, cách làm đồ chua cũng ở trong đó. Có không ít người dân mua chum sành về, làm thêm đồ ăn cho mùa đông.
Có công thức làm đồ chua, Phùng Bình và những thôn khác có thể tự làm đồ chua để ăn, còn có thể dùng than củi để làm ra những đồ gốm rắn chắc, cũng coi như là có thêm một khoản thu nhập.
Nhóm của Thiết Trụ cực kỳ bận rộn, chuẩn bị đào giếng, tích trữ lương thực cho mùa đông.
Nếu không có than tổ ong và bếp than, thật ra vẫn có thể xây một bức tường lửa để sưởi ấm, nhưng việc đó đòi hỏi phải cải tạo lại ngôi nhà và nung rất nhiều gạch.
Không những tốn nhiều công sức mà còn tốn rất nhiều vật liệu.
Chưa kể thời gian có hạn, lượng than củi hiện tại chỉ đủ để mọi người sưởi ấm, cùng lắm là nung thêm chút đồ gốm, nếu muốn nung một lượng lớn gạch cần phải có than đá.
Thiết Trụ biết, Hồi Hột là một vùng đất kho báu với nhiều khoáng sản, tất nhiên cũng sẽ có các mỏ than.
Tuy nhiên, nơi này thật sự quá lớn, chỉ có thể từ từ tìm kiếm.
Hãy cố gắng vượt qua mùa đông năm nay.
Trong khi Thiết Trụ đang làm việc chăm chỉ, huyện Hưng Hòa bên này lại có một ý tưởng mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận