Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 190



Nhưng cũng không ai cố chấp thắc mắc chuyện này, trái lại là hết người này tới người khác khen ngợi, nói nàng ấy vừa nhìn đã biết là một người rất có tài, chắc chắn mọi người sẽ lắng nghe thật kỹ những gì nàng ấy nói.
Tảo Nhi không hoảng không loạn, điềm tĩnh cảm ơn những lời khen xung quanh, chờ bốn bề hoàn toàn yên tĩnh lại mới bắt đầu sắp xếp chuyện chính.
Dụng cụ gỗ để trích xuất tinh dầu đó, cấu tạo không tính là phức tạp.
Trước kia nghiên cứu theo lời miêu tả của Phương Tiên Nhi thì hơi vất vả, nhưng thứ này chỉ cần làm ra một lần thì nhắm mắt cũng có thể làm lại lần thứ hai.
Đông người trước mắt như vậy, chỉ tập trung làm mỗi chuyện này, có lẽ tốc độ sẽ không quá chậm.
Tảo Nhi nghĩ ngợi rồi ngẩng đầu lên hỏi trong thôn có ai biết làm mộc không.
Các thôn dân gãi đầu nhìn nhau.
Thật ra không phải thôn nào cũng có người biết làm nghề mộc, thường thì người lành nghề đều dọn vào thành cả rồi.
Bình thường nhà mọi người thiếu đồ gia dụng thì có thể tự giải quyết, thậm chí là làm theo kiểu biết chút chút ấy, chỉ cần xài được là được.
Nhưng trong cái biết chút chút này, trình độ cũng có chia theo cấp bậc.
Các thôn dân nhanh chóng đẩy vài người ra, toàn là dân làm việc khá ổn, đầu ngón tay cũng khá linh hoạt.
Thấy người đã đứng ra, Tảo Nhi liền nói lần này nàng ấy chỉ nói miệng, để mấy người này làm, nhóm Đại Ngưu hỗ trợ.
Suy cho cùng thì chuyện chiết xuất tinh dầu này sau này cũng sẽ do Vi gia thôn làm, nhiều hộ dân như này, chỉ làm một dụng cụ gỗ chắc chắn không đủ xài.
Tảo Nhi dạy một lần, hướng dẫn làm ra một cái, còn lại để họ tự làm, đây là cách đỡ việc nhanh gọn nhất.
Các thôn dân nghe vậy, xác nhận là ý này thì chẳng ai kháng nghị.
Tảo Nhi nói cấu tạo chi tiết của dụng cụ chiết xuất. Mỗi lần nói một linh kiện thì mọi người làm một cái, bận bịu thật lâu cuối cùng cũng làm xong toàn bộ.
Cuối cùng ghép các bộ phận lại với nhau, thì cuối cùng cũng thành công.
Để dụng cụ chiết xuất làm xong ở phía trước, một sản phẩm gỗ bình thường, chỉ nhìn thôi thì không hề bắt mắt.
Nhưng vừa nghĩ đến công hiệu chiết xuất tinh dầu của nó, sau này chính là công cụ kiếm cơm của mọi người thì các thôn dân chỉ thấy nó như dát một lớp ánh vàng, lúc cầm trong tay vuốt ve, ai cũng dè dặt cẩn thận.
Người nào vuốt xong, gương mặt còn tươi cười mừng rỡ.
Dụng cụ quan trọng đã làm ra rồi, kế tiếp còn phải bổ sung một vài món đồ lặt vặt. Chẳng hạn như xếp lớp để hấp quả, khăn rơm để bọc hạt phong vân vân.
Tất cả đồ phải dùng đến đều được làm ra dưới sự hướng dẫn của nhóm Tảo Nhi.
Tiếp đó là nói về chi tiết quy trình chiết xuất tinh dầu.
Hôm qua, vừa biết quả Nguyên Bảo còn có thể chiết xuất tinh dầu, người của Vi gia thôn hành động rất nhanh, dốc sức thu hoạch hoa màu, rồi hái một đống quả chín về, chỉ chờ dùng để chiết xuất tinh dầu.
Giờ Tảo Nhi nhắc đến nó, lập tức có người xách hai bao quả qua, cẩn thận để trước mặt nàng ấy.
Tảo Nhi cầm một nắm lên xem, nói: “Trước giờ các ngươi chưa từng chiếc xuất tinh dầu, lần đầu tiên có thể chiết ít chút để luyện tay, quen rồi thì hẵng chiết số lượng lớn.”
Các thôn dân ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp của nàng ấy, chỉ lấy một cân làm thử trước. Sau khi rửa sạch quả thì để làm nồi nấu cạn, dùng khăn rơm bọc thành bánh.
Sau khi bọc lại thì bỏ vào dụng cụ chiết xuất nhân lúc còn nóng, tìm một cái hũ để hứng bên dưới, sau đó nhanh chóng chọn ra đại lực sĩ trong thôn bắt tay vào ép dầu.
Người được chọn có ngoại hình vạm vỡ.
Sau khi giữ chặt cọc dập, hắn ta bắt đầu chiết xuất tinh dầu thì nhóm Tảo Nhi nhanh chóng nhận ra sức của người này mạnh hơn Nhị Sơn thúc rất nhiều.
Chỉ thấy hắn ta vận khí dùng lực, ép mạnh một cái là dầu phong bóng loáng nhanh chóng tuôn ra.
Ngay khoảnh khắc tinh dầu sẫm màu chảy ra, người Vi gia thôn không kìm được cảm thán thành tiếng.
Cái thùng dầu nhỏ nhóm Tảo Nhi để lại trước đó, chính là thứ này!
Quả Nguyên Bảo, thật sự có thể chiết ra tinh dầu này!
Dù sao thì cảm nhận tận mắt chứng kiến cũng khác biệt, mọi người kích động muốn chết.
Dáng vẻ đó, y hệt lần đầu nhóm Tảo Nhi thấy được dầu đậu nành.
Thậm chí biểu hiện của đám người này còn kích động hơn họ khi đó nhiều!
Nhóm Tảo Nhi giật mình trông thấy có người vậy mà quỳ thẳng xuống đất gào khóc, còn luôn miệng gọi tổ tiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận