Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 151



Phương Tiên Nhi đã nói bánh mì này không thể để lâu, nhưng bọn họ nhiều người, chỉ lấy đủ lượng điểm tâm trong vài ngày, chất đống lại nhìn cũng không ít.
Lúc này mỗi người đều có thể được chia một cái ăn.
Bởi vì thứ này nhìn giống như món chính, nên mọi người không mân mê cái khác, chỉ nấu bình sữa đậu nành, định vừa ăn vừa uống.
Mặc dù Phương Tiên Nhi nói bánh mì nếp cẩm không cần gia công, nhưng bây giờ thời tiết lạnh, mọi người vẫn vô sự tự thông, trước khi ăn bánh mì dán lên thành bình sữa đậu nành, khiến nó trở nên nóng hổi một chút.
Chờ sữa đậu chín, bánh mì cũng trở nên ấm áp, mọi người mới quý trọng mở túi giấy trong tay ra.
Từ tên gọi mà xem, thứ gọi là bánh mì này, đại khái cũng làm thành từ bột mì, có lẽ là dùng cách làm ủ bột sau đó nhào bột, nhưng lấy tay cẩn thận sờ sờ, có thể cảm thấy được khác biệt khá lớn.
Bánh mì không giống bánh mì cứng ngắc chưa lên men, cầm vô cùng xốp mềm, so với tay nải nhét đầy quần áo còn mềm hơn!
Cầm bánh mì tới trước mắt cẩn thận nhìn, lúc này ánh sáng tốt, rốt cục có thể thấy rõ đồ vật kẹp ở giữa, một tầng trong đó, trắng có chút giống như nước cơm, trong một tầng khác, thứ màu tím đen kia lại là từng hạt nếp rõ ràng.
Mặc dù không biết vì sao, màu sắc hạt nếp này rất cổ quái, nhưng từ hình dạng kia mà xem, bọn họ hẳn là không có nhận lầm, chính là hạt nếp.
Bọn nhỏ cũng không có nghĩ nhiều như người lớn.
Các nàng chỉ cảm thấy bánh mì nếp cẩm này mang theo rất nhiều màu sắc, thoạt nhìn cực kỳ tinh xảo xinh đẹp, sau khi cảm thán vài tiếng, liền không kịp chờ đợi để bên miệng bắt đầu gặm.
Răng khép lại, bánh mì bị cắn rất nhẹ nhàng, gần như là tan ra ở trong miệng, bất kể là người già trẻ nhỏ ăn đều không tốn sức chút nào.
Miệng nhai bánh mì trong miệng, còn chưa kịp thưởng thức mùi thơm của đường mạch nha, rất nhanh lại ăn đến phần nhân bên trong.
Đầu tiên là từng hạt nếp cẩm.
Loại nếp này mang theo đặc tính dinh dính của gạo nếp, nhưng không dính răng, bên ngoài giống như có lớp vỏ mỏng có tính dẻo dai, cũng không cứng, nhai hai cái liền nát, sau đó có thể cảm nhận được sự mềm mại của nó.
Vốn dĩ vị của nó rất phong phú, lại kết hợp với phô mai làm từ sữa mà nhóm cổ nhân không biết tên.
Tính chất thiên lỏng kết hợp với mùi thơm của sữa và đường, cùng với nếp cẩm và bánh mì nhai trong miệng, cho dù là loại ít đường thì vẫn đủ độ ngọt.
Giống như trẻ em hiện đại, hầu hết đều không thể từ chối bánh kem. Đối với hài tử thời cổ đại, món ăn có tên bánh mì nếp cẩm này quả thực chính là món ngon nhất, là món ăn mà chúng thích nhất từ khi còn nhỏ đến giờ!
Hương vị phong phú nhiều tầng như vậy, trong nháy mắt đã bắt được đầu lưỡi của các nàng, vừa ăn vừa không nhịn được lộ ra nụ cười.
Cho dù là đứa nhỏ hiểu chuyện giống Hạnh Nhi, cũng không khỏi sinh ra chờ mong: "A tỷ, tâm nguyện lớn nhất của muội bây giờ chính là thường xuyên được ăn bánh mì!"
Đừng nhìn bánh mì mới đến, địa vị trong lòng cô bé đã sắp bằng thịt, ăn vào quả thực thỏa mãn muốn chết.
Nhưng thời hạn sử dụng bánh mì rất ngắn, chắc chắn không phải đối tượng tốt để trữ hàng lâu dài.
Tảo Nhi suy nghĩ một chút, bỗng nhiên có chủ ý nhất cử lưỡng tiện: "Không bằng như vậy đi, mỗi khi các ngươi học chữ có một tiến bộ nhỏ, liền cho các ngươi vài thứ, có thể cầm đi cúng cho Phương Tiên Nhi."
Bọn nhỏ vừa nghe, ánh mắt đều sáng lên.
Thúy Thúy nhịn không được nói: "Tảo Nhi tỷ, chúng ta nhất định sẽ học thật tốt, không bằng mỗi ngày tỷ đến kiểm tra học vấn của chúng ta một lần đi?"
Như vậy có thể ngày ngày ăn bánh mì nếp cẩm rồi!
"Muội lanh quá ha!" Đại Ngưu cười chọc vào đầu cô bé.
Không chỉ có hài tử thích, người lớn cũng đều sợ hãi thán phục món bánh mì thơm ngon này.
Mặc dù không thể để lâu, cũng không thể chống đói bằng lương khô, nhưng mùi vị của nó đích thật có phong cách riêng so với đồ ăn hiện tại.
Sau khi ăn nó, đồ ngọt tuyệt nhất trong tưởng tượng của mọi người cuối cùng cũng có hình dáng.
Hơn nữa mọi người ăn uống tán gẫu, lại cảm thấy thứ này không chỉ có thể làm bữa sáng, ra ngoài tìm thức ăn cũng rất tiện mang theo.
Nói như vậy, chọn nhiều một chút cũng không phải không được, bọn họ khẳng định có thể ăn sạch trước khi bị hỏng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận