Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 88



“Việc nhỏ thôi, coi như là kết giao bằng hữu.” Xử Sinh do dự một lát rồi nói: “Chỉ là ta quả thật có việc muốn hỏi các ngươi, chính là về bánh bột khô...”
“Các ngươi muốn nhiều hơn chút nữa sao?” Đại Ngưu hỏi.
“Ừ, nếu như có thể được, chúng ta rất muốn làm giao dịch lâu dài.” Xử Sinh nói: “Đây cũng là ý tứ của Chung lão đại chúng ta.”
Việc này Đại Ngưu không làm chủ được, nhưng hắn cũng muốn làm quen với đám người Xử Sinh.
Cho dù bọn họ trốn trong núi thì cũng không thể làm người mù, dù sao cũng phải tìm hiểu xem bên ngoài đang xảy ra chuyện gì, mà mấy người Xử Sinh lại là những trợ thủ đắc lực.
Nghĩ đến đây, Đại Ngưu liền không nói lời từ chối:
“Ta sẽ hỏi giúp ngươi trước, nói không chừng có thể thực hiện được. Nhưng chỗ chúng ta ở cách đây khá xa, giao dịch này cho dù có thể làm được thì cũng rất phiền phức, cụ thể thế nào cũng cần phải thương lượng kỹ hơn.”
Thấy hắn không trực tiếp cự tuyệt, Xử Sinh đã rất vui mừng rồi, vội vàng nói: “Không sao, ngươi cứ đi hỏi trước một chút, những chuyện khác đều dễ nói!”
Đại Ngưu suy nghĩ một chút: “Được, vậy chờ ta hỏi xong lại nói sau.”
Nói xong, Xử Sinh sai người đi ra ngoài nghe ngóng chuyện của Tống thư sinh, một lát sau liền nhận được tin tức, bởi vì Tống thư sinh kia dáng dấp tuấn tú nên rất dễ lấy được thông tin.
Nghe nói, hai ngày trước chính miệng hắn nói với ông chủ tiệm sách, mình phải đi về phía nam, tìm cơ hội tham gia thi cử, sau đó người không thấy bóng dáng, đoán chừng là đã rời khỏi huyện thành.
Lý Phát Tông tiếc nuối nói: “Nếu như vậy, cũng không thể chính miệng nói cám ơn hắn được, đêm nay chúng ta liền xuất phát quay trở về đi.”
Bọn họ đi ra ngoài cũng đã lâu, cũng không biết người trong nhà đã lo lắng đến mức nào.
“Được, vậy các ngươi nghỉ ngơi trước một lát, ta còn phải theo dõi tình huống Trương gia.” Xử Sinh nói xong, xoay người đi ra ngoài.
Để lại Tây Nương và Lý Phát Tông ôn chuyện.
Trương gia giờ phút này đang rối như tơ vò.
Bọn họ đã phát hiện không thấy bóng dáng mẫu tử Tây Nương ở đâu hết.
Tiểu nha đầu bị lừa gạt đi canh cửa kia đợi trái đợi phải không thấy người trở về, trong lòng rốt cuộc bắt đầu luống cuống, nhanh chóng nói cho Trương phu nhân việc này.
Trương phu nhân vung tay lên, gọi mấy gia phó ra ngoài tìm người, còn mình thì đi tới phòng của Tây Nương phá cửa ra, lại lật tung một vòng trong ngoài phòng, sau đó ở dưới gầm giường tìm được Đa Phúc bị người trói gô lại.
Kết hợp với lời của nha đầu trông cửa, bà ta nhanh chóng hiểu ra, thôn phụ kia cũng có bản lĩnh, không biết đã dùng yêu pháp gì để giả trang thành Đa Phúc chạy mất!
Trương phu nhân nhắm mắt thở ra một hơi, cũng không quá tức giận.
Nếu không phải bà ta vẫn không thể mang thai thì bà ta đã không cho Tây Nương vào phủ.
Chỉ là những lương thực trước đó, tuyệt đối không thể đưa ra vô ích được.
Qua một hồi lâu, mấy gia phó đi ra ngoài tìm người cũng đã trở về, nói là đi khắp thành cũng không thấy người đâu hết.
Trương phu nhân nghe xong, quay đầu đi tìm Trương lão gia, nói việc này.
Trương lão gia giận tím mặt, lập tức gọi người ra khỏi thành, đi đến thôn Sa Thổ bắt mấy người Trương Kỷ Đống về.
Dù sao lúc ấy lập khế thư cũng đã nói rõ ràng rồi.
Nếu như vi phạm khế ước thì sẽ phải đền trăm lượng bạc trắng!
Người của Xử Sinh nghe được những chuyện này, vội vàng chạy về kể lại tin tức cho mấy người Lý Phát Tông nghe.
Tây Nương vừa nghe đến đây, cười đến chảy cả nước mắt: “Hừ, trên người hắn ta chắc chắn không có nhiều tiền như vậy. Đền trăm lượng sao, nhắm chừng nửa lượng cũng lấy không ra! Xem ra bọn họ phải vào Trương gia làm trâu làm ngựa rồi!”
Lý Phát Tông đột nhiên nhớ ra điều gì đó: “Trước đó đám người Trương Kỷ Đống đã bị chúng ta trói lại, nếu như không có gì xảy ra thì chắc bây giờ bọn họ đã bị đói bụng mấy ngày rồi.”
Đâu chỉ là đói bụng vài ngày thôi đâu.
Sau khi người Trương gia phái đến thôn Sa Thổ, cửa nhà kia vừa mở ra, bọn họ thiếu chút nữa bị mùi vị kia xộc vào mũi đến ngất đi.
Mấy gia phó thầm chửi tiên sư mấy tiếng, bịt mũi kéo ba người như chó c.h.ế.t lên xe, một đường trở về Trương gia.
Đầu tiên là ném người vào trong nước để tắm rửa sạch sẽ, sau đó lại cho ăn hai miếng cơm thừa canh cặn.
Cuộc đời làm trâu làm ngựa của một nhà ba người Trương Kỷ Đống chính thức được bắt đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận