Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 535



Cuối cùng, chính Thịnh Quân và nhóm của nàng phát hiện động tĩnh bên kia, chủ động đến bắt chuyện khiến người dân trong thôn yên tâm tiến lại giúp dựng lều.
Phương Quân làm vậy không phải để tiết kiệm sức lực mà là để tiếp xúc với người dân trong thôn. Phải tạo dựng tình cảm thì sau này dễ dàng phối hợp trong công việc.
Hiệu quả của cách làm này rất rõ ràng.
Sau khi dựng lều xong, hai bên quả nhiên trở nên gần gũi hơn nhiều, nhanh chóng hẹn ngày mai bắt đầu công việc chính thức.
Đầu tiên là xây lò gạch, làm hệ thống thổi gió, khi lò có thể sản xuất gạch thì sẽ tính đến việc xây giường sưởi bằng gạch.
Thực ra, xây giường sưởi không nhất thiết phải dùng gạch, cũng có thể sử dụng gạch thô.
Nhưng Thịnh Quân và nhóm của nàng còn tính đến sự phát triển sau này, nên họ chọn vài địa điểm thích hợp để xây lò gạch. Đây là một trong số đó.
Khi lò được xây dựng hoàn chỉnh và sản xuất gạch theo quy mô thì hiệu suất xây giường sưởi sẽ được nâng cao.
Tất nhiên, nếu thôn dân tiếc gạch, muốn dùng gạch thô để xây thì cũng không vấn đề gì.
Dù là loại vật liệu nào, họ đều sẽ dạy cách sử dụng.
Đợt rét đậm lần này không cho mọi người nhiều thời gian.
Thịnh Quân và nhóm của nàng đã chia thành nhiều đội nhỏ. Vừa lên đường đến các nơi khác để xây lò sưởi, vừa xây dựng kho vật tư.
Để nhanh chóng triển khai các thiết bị sưởi ấm, hầu hết ở các nơi bọn họ đều dạy xây giường sưởi bằng gạch thô. Trước hết cứ giúp mọi người sưởi ấm qua đợt rét đậm này, còn những việc khác để sau hãy tính.
Chỉ riêng đội của Thịnh Quân có phần đặc biệt. Công việc của họ có nhiều hơn chút, và cũng thử nghiệm một số cái mới.
Lều đã dựng xong, Phương Quân nhanh chóng nghỉ ngơi.
Trong thôn lại có không ít người trằn trọc không ngủ được, cứ suy nghĩ mãi về chuyện nung gạch, xây lò sưởi.
Ngày hôm sau.
Những thôn dân đầy phấn khích đều tập hợp từ sớm.
Tiểu tiểu đội trưởng của Phương Quân thấy vậy liền lập tức dẫn người ra chỉ huy mọi người xây lò gạch.
Việc này họ đã làm nhiều lần nên khá thành thạo.
Không phải tất cả mọi người trong làng đều phải đi xây lò gạch. Những người còn lại cũng có nhiệm vụ khác.
Sau khi tuyển chọn, một số người được cử đi học cách xây giường sưởi bằng gạch thô.
Họ bắt đầu từ việc học thiết kế ống khói và cách hoạt động. Học xong nếu không có vấn đề gì thì có thể bắt tay vào xây giường sưởi bằng gạch thô ngay. Không có gạch cũng không làm chậm công việc.
Ngoài những người lao động khỏe mạnh tham gia xây giường sưởi, thì trong làng còn có nhiều người già yếu. Bình thường chỉ lo liệu những việc vặt trong nhà.
Thịnh Quân bảo người tập trung họ lại, phát cho vài người trong số họ mấy quyển sách.
Một nữ nhân cầm quyển sách, tay hơi khựng lại, vẻ mặt có chút bối rối: “Đại nhân, ngài đưa ta sách chẳng khác gì cưới vợ cho chuột, vừa mất công lại chẳng có ích gì, vì ta không biết chữ. Sách quý thế này, đừng để ta làm bẩn, ngài cứ mang về nhanh đi!”
Một thành viên của Phương Quân cười nói: “Dì ơi, đừng lo, dì cứ mở ra xem, sẽ thấy mấy cuốn sách này không cần biết chữ cũng đọc được!”
Trên đời có sách không cần biết chữ cũng đọc được sao?
Nữ nhân kia nghe vậy, nửa tin nửa ngờ. Bà ấy chà tay vào vạt áo cho sạch rồi cẩn thận lật vài trang.
Vừa mở ra, thứ đầu tiên đập vào mắt là một hình ảnh màu sắc rực rỡ, nhìn kỹ thì là một cây nấm.
Cây nấm có mũ màu đỏ tươi, thân nấm trắng, như thể vừa mới được hái rồi ép phẳng vào quyển sách, trông rất chân thật!
Nữ nhân kia theo phản xạ dùng tay cạy thử, hóa ra cây nấm này chỉ là tranh vẽ.
Một tiểu đội trưởng của Phương Quân nói: “Sách này số lượng không nhiều, chỉ phiền mọi người chịu khó đọc chung một quyển cùng nhau. Các vị cũng thấy rồi đấy, trong sách toàn là hình ảnh, hầu như không có chữ. Chỉ cần mắt sáng và biết xem tranh là được.”
“Sách vẽ những loại nấm, rau dại phổ biến. Còn có một số loại thực vật và quả khác nữa.”
Nói rồi, tiểu đội trưởng có chút cảm thán.
Phải biết rằng cuốn sách minh họa này trông tỉ mỉ, vậy nên quá trình làm ra nó lại không hề dễ dàng.
Vì cân nhắc đến việc người dân trong thôn còn chưa biết chữ, họ vừa làm vừa tìm rất nhiều người để thử nghiệm. Mãi cho đến khi tất cả những người không biết chữ tham gia thử nghiệm đều có thể hiểu được cuốn sách.
Tiểu đội trưởng tiếp tục nói:
"Gần thôn chúng ta có một ngọn núi, chỉ cần dựa theo quyển sách này là có thể tìm được rất nhiều thứ có thể ăn. Những hình vẽ có hình mặt cười bên cạnh là những thứ có thể ăn được. Nhưng mà mọi người cũng cần chú ý, những hình ảnh có đánh dấu bằng hình một con d.a.o phay thì đều là những thứ có độc tính rất mạnh. Gặp phải những thứ đó là phải tránh xa!”
Nữ nhân kia vội vàng cúi xuống nhìn, quả nhiên bên cạnh cây nấm đỏ có vẽ một con d.a.o phay dính máu.
Con d.a.o được vẽ cũng rất sống động, khiến người ta nhìn mà rùng mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận