Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 294



Bà ấy thường phiêu bạt bên ngoài, chữ Tầm này, thật ra là muốn tìm kiếm nữ nhi đã mất tích nhiều năm của mình.
Chung Tầm xuất thân từ gia đình tiểu phú, khi còn ở khuê phòng thích nhất là chải chuốt trang điểm.
Bà ấy rất thông minh, lại khéo tay, mỗi lần trang điểm xong đều có thể dẫn đầu xu hướng trong thành.
Sau đó, Chung Tầm hoạt bát gả cho một tú tài.
Tú tài đó gia cảnh thanh bần nhưng có chút tài hoa, tiền đồ vô lượng, hai người cũng coi như là tình đầu ý hợp.
Cứ thế sống hạnh phúc bên nhau được vài năm, liền sinh được một nữ nhi, đặt tên là Nguyệt Hằng.
Nữ nhi trông thông minh đáng yêu, Chung Tầm rất vui mừng.
Bà ấy cảm thấy, hiện tại có nữ nhi này là đủ rồi, hai nhà bọn họ không giàu có, nuôi dạy tốt một hài tử còn hơn bất cứ điều gì. Đợi đến khi điều kiện tốt hơn rồi, sinh thêm hài tử khác cũng không muộn.
Nhưng tú tài cùng cha mẹ chồng bà ấy lại không vui, luôn muốn nhanh chóng có một đứa con trai.
Bọn họ nói bóng gió vài lần, thấy Chung Tầm vẫn không có ý thay đổi. Mà tú tài lại tự nhận mình si tình, không muốn tìm người mới, cả nhà liền giấu Chung Tầm nghĩ ra một chủ ý hay.
Bọn họ cũng thật kỳ lạ, định âm thầm đưa nữ nhi của Chung Tầm đi.
Cảm thấy nha đầu vừa mới sinh ra không lâu, còn chưa hiểu chuyện, tình cảm với người nhà cũng không sâu đậm.
Nếu Chung Tầm không tìm thấy con bé, sau vài ngày đau buồn chắc chắn sẽ đồng ý sinh thêm một đứa nữa.
Tú tài nghe xong cũng đồng ý, gã cảm thấy đây là cách tốt nhất.
Vì vậy, mấy người liền hợp tác lừa Chung Tầm ra ngoài, lại nhờ người bế Tiểu Nguyệt Hằng đi, còn bảo người đó đưa đi càng xa càng tốt.
Tuy nhiên, khi Chung Tầm trở về, phát hiện nữ nhi không thấy đâu, lập tức suy sụp.
Tiếp đó, bà ấy bùng lên ngọn lửa giận dữ muốn hủy diệt cả thế giới.
Nhà tú tài đã nhìn nhầm bà ấy.
Không có nữ nhi, bà ấy tuyệt đối không thể sinh đứa thứ hai!
Chung Tầm dứt khoát nghĩ cách ly hôn, định ra ngoài tìm tung tích nữ nhi.
Trước khi hoàn toàn rời đi, bà ấy còn tìm ra được rất nhiều lỗi lầm của gia đình c.h.ế.t tiệt đó, tìm mọi cách để bọn họ phải chịu tội lưu đày.
—— Không phải nói là phải đưa hài tử đi càng xa càng tốt sao?
Vậy thì các ngươi cũng đi xa đi, c.h.ế.t luôn trên đường, hoặc sống mãi trong đau khổ!
Làm những điều này xong, Chung Tầm lại tiếp tục học kỹ thuật trang điểm của mình, tìm ra một phương pháp thay đổi diện mạo.
Bà ấy nhanh chóng cải trang thành nam, cầm tiền nhà mẹ đẻ hỗ trợ, một mình lên đường tìm con gái.
Vừa tự tìm, vừa bỏ tiền nhờ người tìm.
Không lâu sau, bà ấy đã đuổi kịp người bế Nguyệt Hằng đi.
Nhưng lại nghe người đó nói, Nguyệt Hằng đã bị gã giao cho bọn buôn người từ lâu, bây giờ không biết bị đưa đi đâu rồi.
Tung tích của bọn buôn người vốn khó tìm, manh mối lại đứt đoạn.
Chung Tầm tức điên lên, trói gã lại rồi ném vào rừng cho sói ăn, sau đó đi từng nơi một để tìm kiếm, dù là ngôi làng nhỏ nhất cũng không bỏ qua.
Chỉ là, trên một vùng đất rộng lớn như vậy mà tìm một đứa trẻ sơ sinh, khó như mò kim đáy bể. Chung Tầm khổ sở tìm kiếm hơn hai mươi năm vẫn không có kết quả gì.
Mà Chung Tứ, chính là lúc này gặp được bà ấy.
Hai người, một người mất mẹ, một người mất con, liền kết bạn, nương tựa vào nhau cùng tìm kiếm.
Trong thời gian đó, Chung Tầm cũng đã rèn luyện nhiều năm, dạy cho Chung Tứ kỹ thuật cải trang đã nhuần nhuyễn của mình, đồng thời còn dạy hắn ta rất nhiều kiến thức.
Mặc dù bà ấy là con gái nhà giàu nhưng có thể tình đầu ý hợp với tú tài, tài học cũng không thua kém đối phương, thậm chí còn hơn một bậc.
Thời gian trôi qua từng ngày, Nguyệt Hằng vẫn bặt vô âm tín.
Khi Chung Tứ học được gần hết những điều này, sức khỏe Chung Tầm cũng ngày càng suy yếu.
Nhiều năm bôn ba vất vả, cộng với nỗi lo lắng về nữ nhi khiến bà ấy không thể ngủ ngon, dần dần làm suy kiệt sức khỏe của bà ấy.
Khi bà ấy bệnh đến mức không thể ngồi dậy được.
Trời đất Chung Tứ như sụp đổ lần thứ hai.
Hắn ta được mẹ ruột sinh ra và nuôi dưỡng, lại được Chung Tầm dạy dỗ trưởng thành. Đối với hắn ta, Chung Tầm cũng giống như mẹ ruột vậy.
Chung Tứ không chịu từ bỏ, cõng Chung Tầm đi khắp nơi tìm kiếm danh y nhưng vẫn không cứu mạng được bà ấy.
Chung Tầm qua đời, đến c.h.ế.t vẫn không tìm lại được nữ nhi.
Chung Tứ liền kế thừa di nguyện của bà ấy, tiếp tục tìm kiếm.
Hắn ta học theo Chung Tầm, vừa đi vừa thay đổi diện mạo, mang theo tên giả Chung Tư, từng bước đến Nham Thành vào huyện Hưng Hòa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận