Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 577



Trên thực tế, thành viên của hải quân các nàng đã chọn xong rồi, đội ngũ cũng đã có hình thức ban đầu.
Chỉ là tạm thời đều là mấy con vịt cạn chưa từng ngồi thuyền ra biển, cùng lắm là kỹ năng bơi khá tốt.
Bây giờ mọi việc đã sẵn sàng, chỉ thiếu một cái thuyền chiến tốt.
Nhắc tới cũng khéo, gần đây sau khi đám người Thiết Trụ giải quyết xong chuyện ở Liêu Châu, tìm được một cơ hội có thể lấy được thuyền chiến.
Liêu Châu có rất nhiều dân tộc thiểu số sống ở đây, còn có một vài tù nhân lưu vong may mắn sống sót lại.
Nơi này tạm thời không có chiến loạn và tranh chấp, đám người Thiết Trụ lại mang theo vật tư và kỹ thuật đến giao lưu thiết lập quan hệ ngoại giao với cư dân ở đây.
Vật tư thì không cần phải nhiều lời, đương nhiên là những thứ đồ ăn và đồ dùng hằng ngày do Phương Tiên Nhi cung cấp.
Mà các kỹ thuật giao lưu thì là các cách trồng lúa trên đất đen.
Liêu Châu mặc dù lạnh, mùa xuân và mùa hạ mỗi năm lại thích hợp trồng trọt. Đám người Thiết Trụ từ chỗ nào tìm được giống lúa chịu được rét lạnh, chỉ đạo nhóm người ở đây trồng lúa nước ở ven bờ sông Liêu, chỉ cần dựa theo cách trồng cẩn thận chăm bón bảo vệ, đến lúc đấy sẽ có được gạo cơm thơm ngon hợp khẩu vị.
Ngoài việc ăn no mặc ấm ra thì chỉ còn vấn đề chống lạnh.
Ở đây, mùa đông rất là lạnh, mọi người quen với cuộc sống ở trong hang, ở bên dưới đào động để tránh cái rét lạnh căm.
Sống trong hang là vì để sống sót, không hề có tý thoải mái nào, ánh sáng với thông gió cũng không tốt. Đám người Thiết Trụ truyền kỹ thuật xây dựng nhà cửa và giường sưởi cho bọn họ để mọi người có thêm một vài lựa chọn.
Ngoài ra, nếu mà đi ra ngoài, áo bông bình thường cũng không có tác dụng, vậy nên cư dân ở đây đều dựa vào da của động vật để chống lại rét lạnh.
Thế là đám người Thiết Trụ mang đến áo lông phiên bản đã được cho dày thêm, trong cái lạnh cũng có thể chống lại giá rét.
Theo lý thì nơi này còn rất thích hợp để khai thác các ngành công nghiệp liên quan đến chế tạo quần áo da thú, nhưng cân nhắc đến các vấn đề về bảo vệ môi trường và yêu thương động vật, mọi người không hề có ý định nuôi động vật để lấy da, định để ngày sau khi có điều kiện làm tài liệu tổng hợp, thì lại thử làm quần áo da thú nhân tạo.
Nói tóm lại, động tĩnh vội vàng náo nhiệt ở Liêu Châu gần như hoàn toàn hấp dẫn sự chú ý của Mạc Khước.
Trước đấy Mạc Khước bị đánh lui về ổ, dần dần hồi phục lại, sau đó hình như vẫn luôn dự định làm một chuyện lớn gì đó, trong bóng tối làm khá nhiều động tác nhỏ.
Vốn là mọi người vẫn luôn phòng bị, sợ đối phương động tay động chân.
Chẳng ai ngờ, lúc Liêu Châu bước vào giai đoạn phát triển, Mạc Khước lại đột nhiên chủ động đến cửa, ngại ngùng đưa ra lời mời hợp tác với đám người Thiết Trụ.
Phía bên Mạc Khước rất thú vị, thế mà lại có không ít người lén học ngôn ngữ của bọn họ, thậm chí thủ lĩnh của đối phương còn đích thân đến tìm Thiết Trụ hai lần để tỏ lòng coi trọng.
Lần này đám người Thiết Trụ cũng biết, lúc trước Mạc Khước âm thầm làm những hành động nhỏ gì, thì ra là bận rộn cho mọi người học ngoại ngữ đây mà.
Chả bù cho bọn họ còn khẩn trương đề phòng lâu như vậy, nghĩ rằng đối phương muốn làm một trận lớn.
Không ngờ cuối cùng chỉ là một sự hiểu nhầm lớn. . .
Mặc dù hài hước nhưng lại cũng rất có thành ý.
Mà lời mời hợp tác cụ thể của Mạc Khước cũng rất là hợp ý.
Theo lời nói của bọn hắn, dạo gần đây động tác của nước Oa khá là nhiều, bởi vì thiếu thốn vật tư nên chạy đến nước Nguyệt Ly cách gần đó để động tay động chân.
Nếu như để bọn hắn thông qua việc bóc lột nước Nguyệt Ly lại lần nữa lớn mạnh, về sau chắc chắn sẽ ra tay với những nơi khác.
Nguyệt Ly khổ không thể tả.
Mặc dù nó có liên kết biên giới với Liêu Châu, nhưng Liêu Châu từ trước đến giờ vẫn luôn lạnh giá ít người, trước đây không có liên hệ mật thiết với nhau nên chỉ đành quay đầu nhờ Mạc Khước giúp đỡ.
Mạc Khước rất vui lòng giúp đỡ, nhưng không chắc chắn với thực lực của bản thân.
Càng đừng nói là muốn giúp Nguyệt Ly thì phải đi qua Liêu Châu, nếu không may gây ra hiểu nhầm gì thì lại không hay.
Là một quốc gia nhỏ ngưỡng mộ cái mạnh lại hiếu chiến, lúc trước đánh trận với Hồi Hột, Phương Quân thể hiện ra chiến lực mạnh mẽ lại ngoài ý muốn chinh phục được lòng của Mạc Khước.
Mà, bởi vì cách cũng gần, Mạc Khước cũng trực quan nhìn thấy bởi vì những món đồ mà đám người Thiết Trụ mang đến có được sự thay đổi to lớn.
Đồ ăn đồ dùng thứ nào cũng đều là đồ tốt, đến cả ngựa được nuôi cũng bóng loáng mượt mà hơn trước, người Hồi Hột sao lại sống tốt được như vậy chứ!
Bởi vậy, bọn hắn đều trông mà thèm, nhưng lại biết rõ bản thân đánh không lại, bèn nghĩ ra cách cúi đầu tỏ ý cầu hoà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận