Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 403



Tuy nhiên, cả nhà Lô Hoa thực ra đều rất có năng lực. Gia đình nàng ấy vốn đã khá giả, nằm trong số những hộ có tiếng trong thành. Cha ruột của Lô Hoa là một thợ rèn rất giỏi, từ khi đội ngũ của Phương Quân vào thành, ông đã giúp làm đồ sắt, trước đây ông cũng đã được nhận khoản trợ cấp không tệ và giờ nhận phiếu của Phương Tiên thì mỗi ngày đều có thể kiếm được bốn phiếu.
Từ mẫu của Lô Hoa cũng là một thợ khâu nổi tiếng trong vùng. Khi xưởng chần bông mở cửa vào mùa đông, bà đã được tuyển vào làm việc ở đó. Sau khi kế hoạch "áo ấm" kết thúc, xưởng bông tạm thời chuyển thành xưởng khâu vá, chuyên phục vụ cho quân đội và các lực lượng lao động trong thành. Tay nghề của bà rất giỏi, bà được lên làm trưởng nhóm và có thu nhập ngang với phu tử của mình, cũng bốn phiếu mỗi ngày, thậm chí còn có phụ cấp thêm khi công việc nhiều.
Nhà Lô Hoa có hai người con, ngoài nàng ấy còn có một bào huynh. Bào huynh của nàng ấy không có tài năng gì nổi bật nhưng lại rất chăm chỉ và chịu khó. Cách đây không lâu, hắn ta cũng đã tham gia vào đội đào giếng và mỗi ngày có thể kiếm ba phiếu.
Giờ đây, Lô Hoa là người thành công nhất trong nhà, nàng ấy vừa vào cửa hàng phúc lợi đã nhận được bốn phiếu, sau khi vượt qua bài đánh giá còn có thể được tăng thêm.
Cả gia đình Lô Hoa mỗi ngày có thể kiếm được hơn chục phiếu, không có gia đình nào trong xóm có một cuộc sống tốt hơn họ cả.
Bởi vì trước đây đã từng trải qua cảnh đói nghèo nên gia đình Lô Hoa luôn dùng phiếu để đổi mì ăn liền tích trữ. Chủ quản đã nói, mì này có thể để được lâu, dù dùng trong tình huống khẩn cấp hay cải thiện bữa ăn thì đó cũng là một sự lựa chọn tốt.
Số phiếu còn lại, họ để dành để đổi các vật dụng khác, thỉnh thoảng còn có thể đổi lấy thịt, rau để làm món lẩu. Vì thế, cuộc sống của gia đình nàng ấy ngày càng trở nên dư dả.
Là nhân viên của cửa hàng phúc lợi, Lô Hoa cũng rất tiện lợi trong việc trao đổi hàng. Khi mùa đông qua đi, việc sử dụng đến ấm nước thì không còn quá cần thiết, nhưng khi chiếc kéo cắt mới lên kệ, nàng ấy lập tức đổi một chiếc về cho từ mẫu của mình.
Từ mẫu của Lô Hoa chuyên làm công việc may vá, nên bà đã không ngớt lời khen ngợi chiếc kéo mới: "Trước đây, cắt một miếng vải vá phải mất rất nhiều công sức, nhưng giờ chỉ cần bấm vài cái là có thể cắt xong. Chiếc kéo nhỏ này chắc chắn chứa đầy sự tinh tế, con nhớ phải học hỏi từ các chủ quản cho thật tốt!"
Lô Hoa hoàn toàn đồng ý với những lời mà từ mẫu nói. Sau đó, nàng ấy còn đổi thêm vải vóc, lược gỗ, chậu gỗ, nhà cửa mỗi ngày đều có sự thay đổi mới mẻ.
Sự thay đổi không chỉ ở vật chất mà còn ở tinh thần. Trước đây, ca ca của Lô Hoa đã đính hôn, nhưng do trong thành lúc đó còn rất khó khăn, nhà nhà đều thiếu ăn nên hôn sự cứ thế bị trì hoãn. Bây giờ cuộc sống đã khá hơn nên hôn sự của ca ca cũng được tổ chức rộn ràng. Tẩu tử nhanh chóng bước chân vào trong nhà và cặp phu thê mới cưới cuối cùng cũng được hưởng hạnh phúc sau bao nhiêu khó khăn.
Cùng lúc đó, bên phía Lô Hoa cũng có rất nhiều bà mai mối đến đề nghị kết hôn cho nàng ấy khiến cửa nhà nàng ấy không một lúc nào yên. Tuy nhiên, tất cả đều bị cha của nàng ấy từ chối.
Nhiều người thầm thì rằng chắc hẳn phụ mẫu của Lô Hoa đang kén chọn hơn, muốn tìm cho con mình một nơi tốt hơn. Nhưng sự thật là không phải vậy. Chính Lô Hoa là người hiện tại chưa có ý định nghĩ đến chuyện hôn sự. Từ khi trở thành người thành đạt nhất trong nhà, nàng ấy có tiếng nói lớn hơn và muốn dựa vào chính sức của mình để tạo dựng một tương lai tươi sáng. Còn chuyện hôn sự, nàng ấy muốn để sau hãy tính.
Lô Hoa thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ này, phụ mẫu nàng ấy cũng không có ý gì phản đối. Miễn là cuộc sống của nàng ấy trở nên tốt đẹp hơn bởi họ cũng không phải là những người có tầm nhìn hạn hẹp. Vì vậy, họ đã nghe theo ý kiến của nữ nhi nhà mình.
Lô Hoa tiếp tục làm việc tại cửa hàng phúc lợi trong một khoảng thời gian, mỗi ngày nàng ấy đều vui vẻ học tập và làm việc, tính cách nàng ấy ngày càng trở nên cởi mở hơn. Công việc tốt này cũng làm cho nàng ấy ngày càng trở nên tự tin hơn. Tiếp xúc với nhiều người mỗi ngày, nàng ấy dần trưởng thành hơn trong cách đối nhân xử thế, đã khiến nàng ấy thay đổi từ trong ra ngoài.
Trong thời gian làm việc ở cửa hàng phúc lợi, Lô Hoa đã chứng kiến nhiều món hàng mới lên kệ và còn được giao nhiệm vụ giới thiệu sản phẩm cho mọi người. Số lượng xà phòng có hạn và sau khi nàng ấy giới thiệu, nó đã nhanh chóng được đổi hết. Chẳng bao lâu sau, xà bông và kem đánh răng cũng hết sạch.
Điều này đã khiến Lô Hoa suy nghĩ rất nhiều. Dường như cuộc sống của mọi người ngày càng khá hơn, các gia đình đã dành dụm được chút của cải, có thể đổi lấy những thứ hữu ích sau khi ăn no mặc ấm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận