Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 409



Trước đây, nàng còn nghĩ rằng chẳng qua Hai Con giống với một số AI hiện đại, nhưng bây giờ có vẻ như có một sự khác biệt rất lớn.
Cũng không biết nó là sản phẩm AI tiên tiến hơn theo công nghệ cao hay nó vẫn có linh hồn con người giống như nàng?
Nếu là cái trước thì có lẽ nó giống với cấu trúc của hệ thống.
Nếu như là cái sau, thì Hai Con này còn đáng thương hơn nàng rất nhiều. Nó càng giống như đã được định dạng hóa hoàn toàn, không có chút ký ức nào, hơn nữa còn bị ràng buộc với nàng như “chủ nhân”.
Nếu nói theo cách này thì suy đoán trước sẽ hợp lý hơn, phải không?
Sau một thời gian không thể nghĩ ra những chuyện này, Thịnh Quân lại tập trung vào chức năng mới lần này.
Nàng định lên kế hoạch hoán đổi cơ thể với Hai Con.
Thịnh Quân nói chuyện này với Hai Con và sau khi cảm nhận được sự tuân thủ mơ hồ từ đối phương, nàng liền nhấn nút chuyển đổi.
Một giây tiếp theo, cả người nàng hoàn toàn bị biến thành vỏ của con robot đang quét nhà.
Đây không phải lần đầu tiên Thịnh Quân chia sẻ tầm nhìn cùng với Hai Con, nhưng đây là lần đầu tiên nàng có thể điều khiển được lớp vỏ của nó.
Nàng di chuyển một cách cẩn thận, đầu tiên di chuyển qua lại từ bên này sang bên kia, sau đó nàng cố gắng thử bay lên vài cm.
Nàng không kiểm soát tốt tốc độ của mình nên rất nhanh bị ngã xuống. Cũng may mắn là nàng bay không quá cao.
Có lẽ là do nàng đã cắm rễ trong nhà quá lâu, mà bây giờ nàng đã có thân thể có thể cử động được, Thịnh Quân chỉ cảm thấy sảng khoái và mọi thứ đều đáng yêu.
Nhưng nàng rất nhanh phát hiện, sau khi sử dụng cơ thể này để hoạt động một thời gian, nàng sẽ cảm thấy mệt mỏi.
Đây là cảm giác mà rất lâu rồi nàng chưa trải qua.
Có lẽ chỉ khi ở trong cơ thể ban đầu của mình, nàng mới có thể luôn tràn đầy năng lượng.
Xem ra sau này sau khi hoán đổi thân xác với Hai Con, nàng phải thường xuyên chuyển về nghỉ ngơi mới được. Được rồi, có vẻ như nàng mới là người cần nạp lại năng lượng.
"Hai Con, ngươi có nghe thấy ta không?" Thịnh Quân thử lên tiếng.
Nàng nghe thấy những lời nàng nói biến thành âm thanh máy móc vang lên bên tai.
Trước đây Hai Con chưa từng nói chuyện.
Nàng kết nối với Bluetooth của Hai Con và chia sẻ chung tầm nhìn của họ, nhưng nàng cũng không cách nào để có thể nói chuyện.
Nàng còn tưởng nó chưa được cài đặt hệ thống giọng nói. Bây giờ khi nàng thử một lần thì mới phát hiện ra là nó có khả năng nói.
Lần này, sau khi nghe được câu hỏi của nàng, Hai Con vẫn không hề lên tiếng, vẫn đáp lại nàng bằng ý thức để chứng tỏ nó đang ở đó.
Thịnh Quân cảm thấy yên tâm.
Từ nay về sau khi sử dụng chức năng trao đổi, nàng vẫn sẽ điều khiển hoạt động của cửa hàng.
Chỉ cần Hai Con làm tốt việc trông chừng là được, nếu gặp phải vấn đề gì phiền phức thì có thể liên lạc trực tiếp với nàng, nàng có thể quay về giải quyết bất cứ lúc nào.
Nàng nói với Hai Con về những sắp xếp này và nó đã vui vẻ đồng ý.
Từ trước đến giờ, Hai Con chưa bao giờ từ chối bất kỳ yêu cầu nào của nàng, hoàn toàn là một nhân viên tận tâm.
Ừ, Thịnh Quân hoài nghi rằng nó không có chức năng từ chối nàng.
Sau khi đã quen với vỏ của robot, Thịnh Quân lại đi dạo quanh cửa hàng thêm vài lần nữa.
Nàng dự định sẽ đợi sau khi đội vận chuyển vào núi rồi đi theo bọn họ vào thành.
Sau đó Thu Nương cũng đã đến.
Sau khi nghe được lý do đến đây của Thu Nương, hóa ra nàng ấy yêu cầu trợ giúp về chuyện thủy tinh.
Chuyện này không quá khó giải quyết, Thịnh Quân nhanh chóng nghĩ đến thủy tinh chịu nhiệt. Thêm boron oxit vào thủy tinh thông thường có thể cải thiện khả năng chịu nhiệt của nó.
Thịnh Quân quay trở lại cơ thể của chính mình, nói với Thu Nương phương án giải quyết, sau đó nàng yêu cầu Thu Nương mang theo Hai Con đi vào thành
“Pháp lực của ta gần đây đã được phục hồi rất nhiều, có thể gắn ý thức vào trên người của nó. Trong khoảng thời gian này ta cũng sẽ ở lại trong thành. Sau này nếu có vấn đề gì thắc mắc, các ngươi cũng không cần phải chạy tới chạy lui, chỉ cần đến hỏi là được.” Thịnh Quân nói.
Thu Nương vừa nghe, mặt nàng liền lộ vẻ vui mừng.
Một là vì cảm thấy vui mừng khi pháp lực của Phương Tiên Nhi đã được khôi phục.
Thứ hai, chính là nhóm của Thu Nương có rất nhiều việc phải làm, không vào núi thực sự có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Sau khi mang robot hút bụi trở lại thành, nhóm của Thu Nương bắt đầu bận bịu xử lý chuyện thủy tinh.
Thịnh Quân cũng nhanh chóng chuyển đổi cơ thể và tự lang thang khắp thành.
Lần này nàng cũng không phải đi lang thang không có mục đích mà dự định dựa vào quan sát để tìm ra những vấn đề nhỏ trong thành có thể cải thiện được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận