Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 352



Công cuộc xây dựng lại huyện thành diễn ra sôi nổi, thoáng cái đã qua hơn mười ngày.
Mỗi ngày đều được phát cơm đúng giờ, các nữ nhân đều có thể nhận được băng vệ sinh, làm việc chăm chỉ còn được thưởng món mì thơm ngon.
Những phần thưởng hữu hình này chính là động lực để khích lệ mọi người làm việc hăng say hơn.
Vừa mở mắt, ăn no thì đi làm việc, làm xong thì nhận thức ăn, tinh thần trạng thái của từng nhà đều ngày càng tốt lên.
Nhờ nỗ lực của mọi người, bức tường thành cũ kỹ dần được xây lại bằng vật liệu mới.
Không chỉ bận rộn với việc xây tường, những ngày này, người của Phương Quân lại dùng vôi và một số thứ khác để chế tạo ra một thứ gọi là xi măng.
Trộn xi măng xong, một số nhóm nhỏ được phân công đi trải đường trong thành.
Vì không có nhiều thời gian, ban đầu mọi người cũng không thấy con đường xi măng đó có gì khác biệt, chỉ cảm thấy con đường màu xám kia có vẻ đẹp hơn đường đất một xíu.
Vài ngày sau, con đường kia càng ngày càng dài.
Mọi người phát hiện ra mặt đường không còn bụi bặm nữa, tâm trạng cũng phấn chấn hẳn lên.
Mấy ngày này.
Liễu Chi cũng như những bá tánh khác, làm việc chăm chỉ cần cù. Nhưng có một chút khác biệt là kể cả không bị giới hạn về thời gian, nàng ấy cũng không quên đảm bảo chất lượng, mười ngày sau, nàng ấy thành công nhận được cốc tre và giấy vệ sinh!
Cái cốc tre màu xanh lá cây trông rất đẹp và tinh xảo, trên đó còn có nắp đậy có thể xoay tròn để đóng kín.
Thiết kế này rất phù hợp để mang đi.
Trước khi ra ngoài, nàng ấy đổ đầy nước vào cốc rồi cho cốc vào bao hoặc treo ở bên hông, dù có lắc lư thế nào thì nước cũng không bị đổ ra ngoài.
Liễu Chi rất thích cái cốc này.
Gần đây đi làm, nàng ấy đều dùng cái cốc này để mang nước uống.
Không chỉ tiện dụng, đây còn là biểu tượng cho sự nỗ lực làm việc đã được công nhận của nàng ấy, khiến nàng ấy cảm thấy hãnh diện hơn.
Nam nhân nhà nàng ấy thấy vậy thì thèm thuồng không chịu được, liền liều mạng làm việc chăm chỉ hơn, mong chính mình cũng có thể nhận được một cái cốc.
Không chỉ có nam nhân của Liễu Chi.
Mà những người khác nghe nói chuyện này cũng đều cực kỳ ngưỡng mộ không thôi.
Ban đầu một số người chỉ chú trọng đến tốc độ mà không quan tâm đến chất lượng, giờ đây tất cả đều kìm nén sự sốt ruột trong lòng, làm việc một cách chắc chắn, cố gắng làm tốt và làm nhanh để có thể nhận được phần thưởng.
Ngoài cốc tre này, còn có một phần thưởng khác là giấy vệ sinh.
Đây cũng là một thứ mà Liễu Chi chưa từng thấy bao giờ.
Lúc đầu, nhìn thấy cuộn giấy trắng tinh mềm mại kia, nàng ấy còn tưởng là để viết chữ, nhận xong hỏi mới biết hóa ra là dùng để đi ngoài....
Nhớ đến băng vệ sinh, Liễu Chi cũng nhanh chóng chấp nhận công dụng của giấy vệ sinh.
Nhưng việc sử dụng băng vệ sinh là rất cần thiết. Còn giấy vệ sinh thì khác, nàng ấy vẫn hơi tiếc không nỡ dùng, cảm thấy như đang lãng phí.
Liễu Chi nhanh chóng đi hỏi thăm người của Phương Quân, phát hiện đối phương không hề có ý quản lý giấy vệ sinh chặt chẽ như cách quản lý băng vệ sinh.
Nói cách khác, các nàng ấy có thể sử dụng thứ này cho những việc khác, thậm chí mang đi đổi lấy một ít tiền để phụ giúp gia đình, đều được phép.
Nhận được tin, Liễu Chi phát hiện quả thật trong thành có những gia đình giàu có đang thu mua loại giấy vệ sinh này, dường như bọn họ rất thích dùng thứ này.
Liễu Chi vội vàng chạy về nhà bàn bạc với gia đình một phen, bán giấy vệ sinh cho thương nhân giàu có, dùng hai cuộn giấy này đổi được vài trăm văn tiền.
Nắm chặt số tiền này, Liễu Chi đi dạo quanh thành một vòng.
Gần đây có các thương đội ra vào thành, cũng mang về một ít đồ dùng học tập, không ít cửa hàng bắt đầu buôn bán bình thường.
Nàng ấy bước vào cửa hàng, dùng tiền để mua thêm một số thứ, còn mua thêm một ít vải.
Xách theo đồ đạc đi ra khỏi cửa, trong lòng Liễu Chi vô cùng vui sướng.
Cẩn thận tính toán một chút, giờ đây đãi ngộ của công việc này thực sự tốt hơn rất nhiều so với trước đây.
Không chỉ được cung cấp thức ăn. Nếu làm việc tốt còn có thể nhận được giấy vệ sinh, đổi lấy vài trăm văn tiền trợ cấp, lại còn có chiếc cốc tre vừa tiện dụng lại mới lạ.
Hơn nữa, công việc này còn mang lại cho người ta cảm giác thành tựu.
Giờ đây đã có không ít người biết đến, Liễu Chi làm việc cực kì tỉ mỉ cực kì tốt, còn được khen thưởng.
Đi ra ngoài, chỉ cần nói tên cũng có thể khiến người ta coi trọng mình hơn!
Nàng ấy sống qua loa nửa đời người, có khi nào có được vinh quang như vậy chứ?
Đây đều là cơ hội mà Phương Quân mang đến, Phương Quân chính là ân nhân tái thế của Liễu Chi nàng ấy!
Trong lòng Liễu Chi tràn đầy cảm kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận