Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 503



Trong lúc khổ sở nhất, Thịnh Quân nhớ tới mình ở thời hiện đại gặp chuyện không may, bị hệ thống trói buộc phải tới đây.
Liệu có khả năng nào, tất cả những người vô tội c.h.ế.t đi đều sẽ gắn bó với một hệ thống và được tái sinh ở một nơi khác không?
Ý nghĩ này khiến nàng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Nàng hy vọng sản lượng của hệ thống có thể cao hơn một chút, đủ để trói buộc tất cả những người đã c.h.ế.t oan.
Nói đến sản lượng.
Sau hoạt động cứu nạn lần này, Thịnh Quân nhận được hạn ngạch mua thêm hai máy bán hàng tự động.
Nàng cùng Tảo Nhi đã thương lượng qua, dự định đặt một cái ở Cửu Đấu sau khi cơ sở nơi đó được xây dựng lại.
Vị trí của máy còn lại phụ thuộc vào tình hình sau này.
Ngoài ra, hệ thống còn gửi tới Thịnh Quân một thông báo, nói chỉ cần thăng cấp thêm hai lần nữa là có thể đạt đến giai đoạn lớn tiếp theo.
Cũng không biết đó có phải là một siêu thị lớn hay không.
Nhưng bất kể như thế nào thì đó cũng được coi là một tin tốt.
Tuy nhiên, nếu thăng cấp hơn nữa, chắc chắn ngọn núi sẽ không thể chứa nổi thân hình to lớn của nàng, đoán chừng là phải dọn nhà.
Haiz, hay là đợi cho đến khi thăng cấp nữa mới suy tính những chuyện này đi.
-
Nha Địa.
Mộc Kỳ Nhĩ và những người khác đã đánh bại đội quân tấn công bằng cách dựa vào bẫy và vũ khí bí mật.
Sau khi bắt được tù binh và điều tra một lần, phát hiện ra những người này quả thực cũng đến từ Sa Di.
Này đúng là một điều bất ngờ.
Trong số những tù binh bị bắt, họ còn phát hiện ra vị tiểu thủ lĩnh của Sa Di.
Vị tiểu thủ lĩnh này khác với đa số người bản địa Hồi Hột, cơ thể của hắn ta tương đối gầy yếu hơn một chút.
Hắn ta rất cứng đầu, không chịu tiết lộ bất kỳ thông tin nào, nhưng hắn ta mạnh mẽ hơn một chút so với hình ảnh yếu đuối trong lời đồn.
Tất nhiên, không thể nói rằng hắn ta là kẻ vô dụng, nhưng Mộc Kỳ Nhĩ và mọi người cũng không tìm ra điểm mạnh nào ở hắn ta.
Sau khi thẩm vấn đám người này mấy ngày, đừng nói, không biết đã được huấn luyện như thế nào, ai cũng rất kín miệng.
May mắn là quân đội Phương Quân cũng không phải là tay mơ.
Ngay cả khi đối phương là những người cứng đầu, nhưng bởi vì số người quá nhiều, cách tiếp cận gián tiếp cũng có thể thu thập được khá nhiều thông tin hữu ích.
Một vị tướng quân đội Phương Quân báo cáo với Mộc Kỳ Nhĩ: "Người dân Sa Di không tin tưởng lắm vào vị tiểu thủ lĩnh này. Dự đoán của chúng ta trước đó khá đúng, hắn ta thực sự không phải là lãnh đạo ở đó, người hiện tại nắm quyền là công chúa đã hòa thân."
“Đúng rồi, xem ra hắn ta cùng công chúa có quan hệ không tệ, ít nhất hắn ta rất quan tâm đến vị công chúa này."
Ngụ ý là mối quan hệ giữa họ không phải là kiểu bằng mặt không bằng lòng.
Nghe được lời này, Mộc Kỳ Nhĩ cũng không có gì ngạc nhiên.
Nếu hai người không có mối quan hệ tốt, trong tình hình công chúa nắm quyền, thì cũng không thể phái một tiểu thủ lĩnh dẫn quân đến đây đi.
Tuy nhiên, một mối quan hệ tốt không nhất định là có tình cảm sâu đậm.
Cô bé cảm thấy, nói không chừng là công chúa tự tin hơn vào khả năng điều hành của mình nên đã để cho tiểu thủ lĩnh ra ngoài để tìm hiểu tin tức.
Từ tình hình hiện tại xem ra, những người bên dưới đều trung thành với công chúa.
Có thể làm đến bước này, thật là một nhân vật không thể xem thường.
Mộc Kỳ Nhĩ suy nghĩ một chút rồi nói: “Như vậy đi, liền lấy thông tin của tù binh đi Sa Di dò hỏi một chút, chú trọng nói rõ tiểu thủ lĩnh ở trong tay của chúng ta, nhìn xem phản ứng bên kia như thế nào? "
Chỉ huy quân đội phương Bắc nhận lệnh và đi ngay, việc truyền tin rất thuận lợi, không lâu sau đã nhận được phản hồi.
"Công chúa nói, hy vọng có thể cùng chúng ta đàm phán hòa bình, trả lại binh lực dưới quyền của nàng ta. Về phần tiểu thủ lĩnh, nàng ta không đề cập nhiều, chúng ta hiểu rằng có thể xử lý theo ý muốn…"
Mộc Kỳ Nhĩ khéo léo truyền đạt tin tức cho tiểu thủ lĩnh nghe, cố gắng khai thác thêm thông tin từ phía hắn ta.
Dẫu sao, dù có thông cảm với hoàn cảnh của công chúa, đối phương vẫn sẵn sàng đàm phán, những mâu thuẫn và xích mích trước đây giữa hai bên đều là thật.
Họ không thể buông lỏng, dù sao cũng phải chuẩn bị chu toàn mới được.
Ý tưởng của Mộc Kỳ Nhĩ rất hay.
Đáng tiếc, cô bé không ngờ tới sau khi tiểu thủ lĩnh nghe được lời này, kiên quyết không tin, hơn nữa vẫn còn cứng đầu.
"Không thể nào, công chúa sao có thể không quan tâm tới sự sống c.h.ế.t của ta?"
"Cho dù, cho dù nàng ấy thực sự làm vậy, thì nhất định cũng là có nỗi khổ riêng, các ngươi đừng nghĩ đến việc chia rẽ bọn ta! Tóm lại, một chữ ta cũng không tin!"
Mộc Kỳ Nhĩ: "... Được."
Đối mặt với một người như vậy, ngay cả một đứa trẻ sớm trưởng thành như cô bé cũng vô cùng bối rối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận