Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 528



Nàng ấy không biết nhóm Thiết Trụ đang chờ đợi điều gì.
Với sức mạnh đủ để nghiền nát tất cả, chẳng phải nên tốc chiến tốc thắng đánh chiếm thiên hạ sao?
Công chúa chỉ sợ nếu kéo dài thêm nữa, thì tên hoàng đế chó má sẽ c.h.ế.t già, hoặc bị người của Phụng Vương g.i.ế.c trước mất.
Thế thì sự hận thù tràn ngập trong lòng nàng ấy chẳng khác nào đ.ấ.m vào bông.
Thật ra, Thiết Trụ rất hiểu nỗi lo lắng của nàng ấy.
Đối với câu hỏi vừa rồi của công chúa, hắn ta lắc đầu đáp: “Tất nhiên chúng ta sẽ không đợi đến khi phía Nam có kết quả rồi mới ra tay. Thật ra, hiện tại chúng ta đang chậm lại, không phải vì sợ bọn họ, mà chỉ đang tạo ra một sự cân bằng.”
“Nếu dốc toàn lực tấn công Nam địa, với thực lực hiện tại của chúng ta thì không thành vấn đề. Chỉ có điều, bá tánh ở Bắc địa vẫn chưa hoàn toàn no đủ, vấn đề thì còn rất nhiều, bởi vì sự phát triển không đồng đều, nên giải quyết vô cùng vất vả. Trong tình huống này mà tiếp quản Nam địa, sau này chỉ càng thêm đau đầu mà thôi.”
“Thùng gỗ có thể chứa được bao nhiêu nước, còn tùy thuộc vào tấm ván ngắn nhất… Công chúa, ta hiểu lòng hận thù của ngài. Nhưng xin hãy cho bọn ta thêm một chút thời gian, ta cảm thấy ngày đó sẽ không còn xa nữa.”
Ngoài ra, còn một điều mà Thiết Trụ chưa nói.
Hiện tại họ thành thạo điêu luyện như vậy, phần lớn vẫn là nhờ vào sự tự tin mà Phương Tiên Nhi trao cho họ.
Mà họ nhất định phải bước chậm lại, mới có thể hoàn toàn đứng vững trên đôi chân của mình.
Dù sao thì mọi người vẫn luôn kiên trì không hoàn toàn dựa dẫm vào Phương Tiên Nhi.
Điều này không chỉ là trách nhiệm với bản thân và bá tánh, mà cũng vì để sau khi Phương Tiên Nhi hồi phục pháp lực, có thể yên tâm tự do rời đi bất cứ lúc nào.
Công chúa nghe vậy, cụp mắt rồi thở dài: “Xin lỗi, ta nóng vội quá rồi. Chuyện vừa nãy, ngươi đã cho ta câu trả lời như vậy, thì sau này ta sẽ không hỏi nữa.”
“Ta biết các ngươi không giống những người khác, trong lòng luôn có đại nghĩa, nếu không thì trong thời gian qua, các ngươi đã không liên tục giúp đỡ bá tánh Hồi Hột, còn dạy bọn họ học chữ nữa.”
“Vậy nên, ta còn một tin nữa muốn nói với ngươi đây.”
“Năm nay thiên tượng(*) rất kỳ lạ, chắc ngươi cũng nhận ra rồi nhỉ. Không nói đến chỗ chúng ta, ta nghe ngươi kể, bên Cửu Đấu xuất hiện nạn lũ lụt, các vùng như Song Phù cũng có mưa lớn, thậm chí một số nơi còn xảy ra vài trận động đất nhỏ phải không?”
(*) Thiên tượng: Chỉ các hiện tượng tự nhiên xuất hiện trên bầu trời như sự vận hành của các vì sao, nhật thực, nguyệt thực, sao chổi, và các hiện tượng thiên văn khác.
Lời của công chúa rất giật gân, rõ ràng vừa mới nói chuyện báo thù, vậy mà lại đột nhiên chuyển sang nói về thiên tai.
Thiết Trụ sửng sốt một lát mới kịp phản ứng: “Đúng vậy, năm nay quả thực có gì đó bất thường.”
Công chúa nói: “Ở Sa Di của ta có một lão phụ nhân, bà ấy có chút năng lực, rất giỏi quan sát thiên tượng. Bà ấy nói rằng, theo tình hình năm nay, có thể thu đông sẽ lạnh lẽo khắc nghiệt, nói không chừng còn xuất hiện dị tượng như mưa gỗ băng (*). May mắn là bây giờ mới vào hè, mọi thứ vẫn còn kịp để chuẩn bị.”
(*) Mưa gỗ băng: Hiện tượng thời tiết cực kỳ lạnh, mưa rơi xuống cây và lập tức đông lại thành băng.
Nàng ấy dừng lại một chút: “Ta thừa nhận, ta nói những lời này là vì bản thân mình. Nếu không, Bắc địa bị ảnh hưởng nặng nề, chúng ta sẽ càng chậm chân hơn nữa, đến lúc đó hoàng đế sẽ thật sự c.h.ế.t già ở phía Nam mất…”
Thiết Trụ hiểu, công chúa muốn nói, có thể thu đông ở Bắc địa sẽ xảy ra đợt rét đậm rét hại quy mô lớn, lạnh đến mức có thể khiến người c.h.ế.t cóng.
Không chỉ gây hại cho người, hắn ta còn biết rằng rét đậm sẽ làm giảm sản lượng cây trồng, ảnh hưởng đến công việc của mọi người, kéo theo sự trì trệ trong sản xuất.
Thiết Trụ không hề nghi ngờ lời nói của công chúa.
Thà tin là có rét đậm, còn hơn là tin rằng nó không tồn tại.
Mặc dù Phương Tiên Nhi đã truyền cho họ rất nhiều kiến thức, nhưng dựa vào tình hình thực tế, họ phải ưu tiên nghiên cứu những vấn đề cấp bách, không thể bao quát hết mọi thứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận