Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 460



Sau khi nói chuyện vui vẻ, Tảo Nhi lại cẩn thận suy nghĩ về những điều vừa nghe, trong lòng nàng ấy càng thêm vui sướng.
Điều đầu tiên nàng ấy nghĩ đến là vấn đề của Thiết Trụ.
Nếu có tủ ma thuật của Phương Tiên Nhi giúp đỡ, công việc của Thiết Trụ cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn.
Tuy nhiên, cũng cần phải cung cấp thêm cho hắn ta một số loại vũ khí và áo giáp tốt.
Cũng gửi qua cho hắn ta một ít sản phẩm mới được chế tạo gần đây đi, nếu không sợ là sẽ khó bảo vệ tủ ma thuật của Phương Tiên Nhi.
Còn cái tủ ma thuật còn lại, sau khi Tảo Nhi gọi mọi người đến bàn bạc, quyết định muốn đặt nó ở Hưng Hòa.
Huyện Hưng Hòa hiện đang là đại bản doanh của họ, cũng là nơi khởi đầu cho tất cả các vật phẩm.
Hàng ngày xe ngựa của đội vận chuyển luôn di chuyển qua lại giữa núi và trong thành, hết vận chuyển đồ đạc đến Hưng Hòa, rồi lại đến Miên Sùng.
Nếu sau này họ mở rộng địa bàn, có thể vẫn sẽ làm theo cách này.
Nếu Hưng Hòa có được tủ ma thuật, sẽ không cần phải vận chuyển những vật liệu cơ bản qua lại nữa, chỉ cần vận chuyển một số đồ lớn là được, sẽ tiết kiệm được không ít công sức.
Hưng Hòa cũng là nơi có phòng ngự nghiêm ngặt nhất, phòng ngự trong thành đều được tăng cường, đặt ở đây cũng khiến mọi người an tâm.
Thịnh Quân nghe xong, đương nhiên không phản đối, dựa theo ý tưởng của họ để vận hành hệ thống.
Máy bán hàng tự động của huyện Hưng Hòa nhanh chóng được đặt trong nhà kho của cửa hàng phúc lợi lớn nhất thành, quản trị viên tạm thời là Tảo Nhi.
Nhìn thấy cái tủ vuông quen thuộc xuất hiện trở lại, người của Phương gia thôn đều tràn ngập cảm xúc.
Ngay cả bản thân Thịnh Quân cũng thấy rất mới lạ, dù sao lúc trước nàng toàn ở góc nhìn thứ nhất của máy bán hàng tự động.
Hàng ngày, sau khi Tảo Nhi kích hoạt máy, đội ngũ mua hàng ban đầu có thể sử dụng thẻ mua sắm để lấy hàng từ máy.
Thịnh Quân cũng sẽ thay đổi hàng hóa theo nhu cầu của mọi người.
Mặc dù nàng còn nhiều việc phải làm, nhưng tốc độ bổ sung hàng hóa của cửa hàng phúc lợi trong thành lại nhanh chóng đạt đến một tầm cao mới.
Tuy nhiên, việc sắp xếp hàng hóa trên kệ rất thú vị, Thịnh Quân không hề thấy phiền phức, ngược lại còn rất thích thú.
Máy bán hàng tự động ở huyện Hưng Hòa vẫn hoạt động bình thường, nhưng bên kia Thiết Trụ lại gặp không ít rắc rối.
Phải nói chuyện với hắn ta trước, sau đó chọn một nơi để đặt máy thì mới có thể vận hành nó.
Để tránh mất quá nhiều thời gian cho việc truyền tin qua lại hai lần và để máy bán hàng tự động có thể sớm hoạt động, Thịnh Quân đã nghĩ ra một cách, để Thiết Trụ trực tiếp đăng ký làm quản trị viên.
Quản trị viên sẽ hiển thị chấm đỏ theo thời gian thực trên bản đồ hệ thống của nàng, khi Thiết Trụ nhận được lời nhắn, chọn được địa điểm đặt máy rồi đi bộ qua lại tạo thành hình tam giác ở chỗ đó, Thịnh Quân sẽ đặt máy bán hàng xuống đó.
Sau khi chuẩn bị xong, nhóm Tảo Nhi liền thu dọn đồ đạc, đóng gói một lô vũ khí hoàn mỹ, hai tấm thẻ đã được nạp đầy và một lời nhắn, định gửi cho Thiết Trụ.
Mọi người đều không biết, Thiết Trụ còn có một lá thư yêu cầu được hỗ trợ hỏa lực đang trên đường gửi đến, lá thư này vẫn chưa được chuyển đến Hưng Hòa.
Tuy nhiên, sự trùng hợp ngẫu nhiên này coi như đã thỏa mãn được yêu cầu của hắn ta.
Đội vận chuyển nhanh chóng khởi hành đến biên giới.
Huyện Hưng Hòa không bị ảnh hưởng gì, tiếp tục nỗ lực để phát triển, sống thật nghiêm túc.
Đã có nền tảng tốt từ trước, việc sưởi ấm và chống lạnh vào mùa đông năm nay không còn là vấn đề.
Một lô áo khoác nhuộm màu mới cũng lần lượt được sản xuất và đã có mặt tại các cửa hàng phúc lợi.
Sau một năm nỗ lực phấn đấu, năm nay huyện đã đạt được nhiều thành tích đáng tự hào.
Nhóm Tảo Nhi đã lên kế hoạch tổ chức một sự kiện lớn vào năm mới.
Không chỉ để khen thưởng động viên người dân mà đây còn là năm ổn định đầu tiên của Hưng Hòa và Miên Sùng sau khi tái sinh, vì vậy phải được coi trọng.
"Ta nghĩ chúng ta có thể tổ chức lễ hội đèn lồng khiến cho đường Phúc Đăng trở nên đặc biệt hơn trong dịp Tết, bắt đầu bằng các hoạt động trang trí và phúc lợi. Ngoài ý tưởng này còn có ý tưởng nào khác hay hơn không?"
"Hay là chúng ta tổ chức xuân vãn đi? Nhưng có một vấn đề, nhiệt độ ngoài trời vào mùa đông rất thấp, không thể để mọi người xem diễn ở bên ngoài được"
“Trước tiên cứ tổ chức mấy bữa tiệc liên hoan nhỏ ở các xưởng và cửa hàng để vui chơi một chút đi đã!”
Sau khi thảo luận, huyện quyết định thông báo sự kiện này.
Những người dân cực kỳ mong chờ khi biết tin này, dù còn một thời gian nữa mới đến Tết, nhưng họ đã bắt đầu chuẩn bị.
Mấy ngày gần đây, đều có thể nhìn thấy người dân tập luyện biểu diễn khắp mọi nơi trong thành.
Tuy nhiên, trong lúc huyện đang khí thế ngất trời, đầu bếp nằm vùng được cử đến Bình Trạch bên kia đột nhiên gửi đến một bức thư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận