Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 211



Tảo Nhi vừa đi vừa xua tay trước mặt Thu Nương: "Ngươi đang nghĩ gì vậy, sao vừa rồi không nói gì?"
Thu Nương tỉnh táo lại, đáp: “Ta mới nhớ ra, lúc ta đang học y với sư phụ, người từng nói với ta một câu.”
"Người nói, sẽ có nhiều nguyên nhân dẫn đến bệnh của một người. Ta đang nghĩ, trong chuyện của lão thái thái, không biết có ẩn tình gì hay không?"
Tảo Nhi suy nghĩ một chút: "Cũng có thể. Hồi nãy Vi thúc cũng nói, sư phụ của mình luôn cảm thấy lý do khiến bệnh của bà cụ trở nặng là do ông không có nhà. Mặc dù đây không phải là lý do gây bệnh, nhưng có thể đang có một lý do tiềm ẩn nào đó khác."
Đại Ngưu nghe xong cũng xen vào: “Ta nghĩ, chúng ta thử hỏi Phương Tiên Nhi xem sao, hỏi về bệnh não ấy. Nếu hiểu rõ hơn về bệnh này, chúng ta có thể tìm ra cách để gỡ rối.”
Mọi người đều đồng tình với suy nghĩ này.
Vừa quay về hang, nhóm người lập tức đi đến chỗ Thịnh Quân.
Thu Nương kể lại chi tiết về sự việc và nói thêm suy đoán của họ.
Sau khi nghe điều này, Thịnh Quân đã kiểm tra thông tin và cảm thấy tình trạng của lão thái thái hơi giống bệnh Alzheimer.
Nhắc mới nhớ, căn bệnh này không quá phổ biến ở thời cổ đại.
Vì là bệnh thường gặp ở người già, người trẻ ít mắc bệnh.
Độ tuổi mắc bệnh thường là từ 60 tuổi trở lên, có một số người có thể mắc bệnh sớm hơn do sự khác biệt của từng cá nhân.
Nhưng đối với người cổ đại, tuổi thọ trung bình tương đối ngắn, nhiều người đã c.h.ế.t trước khi mắc bệnh... Nghĩ về điều này làm nàng cảm thấy thật là kinh khủng.
Tuy nhiên, nếu đó thực sự là bệnh Alzheimer, đừng mơ mà nghĩ đến việc chữa trị.
Ngay cả khi dùng tinh dầu phong lữ, cũng chỉ làm giảm bệnh tình và ngăn không cho tình trạng trở nên tồi tệ hơn mà thôi.
Đã có ý tưởng, Thịnh Quân lại kiểm tra một chút, rồi nói với nhóm Thu Nương:
“Việc tinh thần bị kích thích hoặc có thói quen sinh hoạt không tốt, đúng là sẽ khiến tình trạng của bà cụ trở nên tệ hơn.”
Bệnh Alzheimer được coi là một căn bệnh tiến triển, nếu nó đột ngột trở nên tệ hơn thì khả năng cao là do có yếu tố bên ngoài thúc đẩy.
Khả năng do thói quen sinh hoạt xấu là không cao.
Ở triều đại này, cuộc sống của mọi người đều rất có quy luật.
Dù sao, ở đây không có nhiều điều kiện để hút thuốc, uống rượu và thức khuya.
Lão thái thái dù có tệ đến đâu thì cùng lắm cũng chỉ không kiềm chế được cái miệng của mình nên ăn quá nhiều hoặc ăn những món nhiều dầu mỡ, không tốt cho sức khỏe mà thôi.
Vậy nên chắc hẳn bà cụ đã bị kích thích tinh thần nhỉ?
Sau khi nghe xong, Thu Nương và những người khác đã có chung một suy nghĩ.
Cho dù sự thật có là gì, việc đi xem tình trạng của lão thái thái, không có gì là sai.
Hỏi xong việc quan trọng, mọi người nhanh chóng tạm biệt Phương Tiên Nhi, ăn xong liền nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau.
Tảo Nhi và những người khác lại đến thôn Nguyên Bảo, Vi Thập Bát đã rời đi nên không có ở đây.
Họ để lại lời nhắn cho Vi Lão Căn, đề nghị Vi Thập Bát nên khuyên sư phụ của mình chú ý đến tình hình xung quanh lão thái thái xem có chuyện xấu nào xảy ra hay có ai làm phiền bà cụ hay không.
Vi Thập Bát nhanh chóng nhận được lời nhắn.
Vì nhóm Tảo Nhi đều là những người có năng lực nên ông ấy không thể xem nhẹ những lời này.
Sau khi cẩn thận suy nghĩ, ông ấy cảm thấy rất có lý nên lại đến Cảnh gia, định nói chuyện với sư phụ.
Vào nhà rồi, Vi Thập Bát mới biết hôm nay Minh Bắc cũng tới, đang nói chuyện với sư phụ.
Do dự một lúc, ông ấy quyết định lát nữa sẽ qua đó nên ra vườn ngồi uống trà.
Một lúc sau, sư nương tình cờ đi ngang qua.
Khi Vi Thập Bát nhìn thấy bà ấy, ông ấy đã ngăn lại và nói ngắn gọn với bà ấy về vấn đề này.
Sư nương nghe xong, cũng không nói là có tin hay không mà ngập ngừng nói:
“Về cuộc sống thường ngày của lão thái thái, kể cả việc ăn uống của bà cụ đều do ta chú ý, không có gì bất thường cả. Hơn nữa, những việc xung quanh bà cụ thường cũng không có gì nghiêm trọng, cũng chỉ có việc sư phụ của con thường xuyên đi xa khiến chúng ta lo lắng mà thôi, đây là điều đáng lo nhất.”
"Còn những người xung quanh bà cụ, ngoài ta ra, cũng chỉ có Tú cô theo hầu, không còn ai khác."
Sư nương chắc chắn sẽ không làm điều xấu với lão thái thái.
Còn Tú cô, nàng ta đã ở bên lão thái thái nhiều năm, chưa từng xảy ra vấn đề gì. Nếu đã ở đây lâu như vậy, không có lý do gì mà từ trước giờ vẫn ổn tự dưng mấy năm gần đây đầu óc lại bị rút gân được?
Những người khác như Vi Thập Bát và Minh Bắc đều hay đi theo thương đội nên tần suất ghé thăm cũng không nhiều.
Hơn nữa khi đến thăm, họ sẽ không ở một mình với lão thái thái, luôn có những người khác ở bên cạnh.
Càng nói, khả năng càng ngày càng nhỏ.
Suy đoán này còn chưa được thực hiện đã dần bị bóp c.h.ế.t từ trong trứng nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận