Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại

Chương 517



Điều này cũng vì suy nghĩ cho bách tính, mỗi khi đi tắm phải nấu nước tắm thật sự rất phiền phức, nếu có nhà tắm sẽ vô cùng tiện lợi và vệ sinh, vì mỗi ngày luôn có chuyên gia tới làm công tác vệ sinh và khử độc toàn bộ.
Nhưng mà nước ấm trong nhà tắm không thể nào lúc nào cũng chuẩn bị được, mỗi ngày có một khoảng thời gian cố định để cho mọi người tắm rửa, ai muốn tắm thì phải canh giờ đến.
Kiểu nhà tắm công cộng này rất được bách tính hoan nghênh.
Tắm rửa là có thể làm thẻ tháng, nạp tiền cho người một nhà là có thể dùng, tổng chi tiêu cũng không quá nhiều, hơn nữa bình thường mọi người làm công cũng luôn nhận được một ít vé tắm rửa, có thể qua tắm rửa miễn phí.
Nhất là vào mùa hè, thời tiết nóng nực, làm xong việc về có thể thoải mái tắm rửa, sau đó đón gió mát về nhà, toàn thân cũng cảm thấy thoải mái dễ chịu.
Còn vào mùa đông, ở nhà tắm có nước ấm, vừa vào đã thấy ấm áp.
Sau khi làm việc xong thì cơ thể lạnh buốt, chỉ cần đi tắm nước nóng, có thể xua tan cái lạnh rất hiệu quả.
Trước mắt thì tấm pin năng lượng mặt trời và thiết bị lưu trữ nước đã có, ít ngày nữa chắc chắn sẽ được lắp đặt trong các phòng tắm, phương thức đốt than đá là một phương pháp dự bị, dùng để ứng phó với tình huống đặc biệt.
Như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều than đá, cộng thêm mọi người có thể đến tắm trong thời gian linh hoạt hơn.
Sau khi nhà tắm công cộng lắp đặt xong bình nóng lạnh đã nhận được nhiều phản hồi tích cực, sau đó còn có thể lắp đặt cho nhà dân, ở nhà không có phương tiện nấu nước tắm nhưng có bình nóng lạnh thì dễ dàng hơn rất nhiều.
Sau khi có tấm pin năng lượng mặt trời, ngoài bình nóng lạnh, xưởng dệt, xưởng may và xưởng nhuộm cũng dùng thiết bị hong khô mới.
Quần áo sau khi được sấy khô có thể khô nhanh hơn, sau khi nhuộm màu, màu nhuộm trên vải dệt cũng bền hơn.
Mặc dù giá của thiết bị năng lượng mặt trời không nhỏ nhưng vận chuyển tiết kiệm năng lượng lại dễ bảo trì nên giúp tăng hiệu suất trong xưởng lên.
Các công nhân trong xưởng gần đây đều không ngừng nói về thiết bị mới này.
Nhưng điều mới mẻ không chỉ có vậy.
Gần đây xưởng may còn được trang bị rất nhiều máy may có bàn đạp, đây cũng là đề tài lớn trong miệng mọi người.
Kiểu máy may này nhìn như đơn giản nhưng trong đó có rất nhiều nguyên lý và chuyển đổi, mấy người Tảo Nhi nghiên cứu một hồi lâu, mới nắm vững được kỹ thuật trong đó.
Trước đó đã làm ra một vài máy dùng nhỏ, bây giờ công nghệ hoàn thiện, có thể mở rộng quy mô trong xưởng may dệt.
Trong xưởng may dệt.
Các công nhân ngồi trước máy may không ngừng di chuyển, một bộ quần áo nhanh chóng hoàn thành trong tay của mọi người.
Gần đây, trong nhà máy đang bận rộn cải tiến "áo dứa".
Với trình độ hiện tại tạm thời các nàng chưa làm ra được loại vải co dãn của áo dứa.
Nhưng bên Phương Tiên Nhi chỉ có thể cung cấp áo trơn, không có nhiều kiểu dáng.
Xuất phát từ niềm yêu thích trong khoản tiết kiệm tiền từ quần áo, các công nhân khéo tay đã nảy ra nhiều ý tưởng như thêu hoa lên áo trơn hoặc có vài người còn cắt áo ra để may thành những y phục có kiểu dáng khác.
Ví dụ, sau khi cắt xong thêm chun có thể may thành quần.
Cũng có người nhanh trí nảy ra ý tưởng làm ra túi vải và túi xách từ vải dứa, chắc chắn có sức chứa rất lớn.
Thậm chí còn có giày vải từ vải dứa và vải bông kết hợp với cao su chế thành, kiểu dáng vô cùng mới mẻ.
Trước đây, trong huyện vốn đã nổi lên “làn sóng áo dứa” mà sau khi sản phẩm mới của xưởng may xuất hiện, người có điều kiện nhanh chóng đã kiếm cho mình, phong trào này cũng càng lan rộng hơn.
Có trời mới biết, khi Thịnh Quân đi dạo trên đường, nhìn thấy một người mặc áo dứa, quần bó chân bó, khoác áo bông, đeo túi quả dứa, dưới chân còn đi một đôi giày dứa rêu rao khắp nơi, trong lòng chấn động cỡ nào.
Mặc như vậy, nếu ở hiện đại có lẽ sẽ bị người ta nhìn thêm mấy cái.
Không thể không nói, thẩm mỹ của người xưa đã vượt quá mức quy định, tạo ra cảm giác như ở sân khấu lớn của thế kỷ 21, sự va chạm thời không này khiến Thịnh Quân cảm thấy vô cùng hoảng hốt.
Nói đến đây, gần đây thời tiết cũng đang dần nóng lên, trên đường phố huyện Hưng Hòa cũng bắt đầu xuất hiện một số người mặc quần đùi và áo ngắn tay từ vải dứa.
Ban đầu, mọi người không quá quen với việc để lộ cánh tay nhưng sau khi giáo dục ngày càng phổ biến, hơn nữa còn có các chủ sự làm gương, mặc y phục ngắn mát mẻ ra đường cũng trở thành chuyện bình thường.
Mặc kệ nơi khác như thế nào nhưng kinh tế và nếp sống ở Hưng Hòa thật sự càng ngày càng tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận