Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 100: Yêu Muốn Chết!!!

Chương 100: Yêu Muốn Chết!!!
Nhưng Lâm Ân vẫn không hề động đậy, đôi mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt đang cười khanh khách của Huyết Y Ác Linh kia, cuối cùng hắn thở ra một hơi, nói: "Vậy chị nói cái giá đi, muốn loại điều kiện hãy nói ra, chắc vậy là được rồi phải không nào? Tôi nghĩ, chị cũng không thật sự nhìn thấy tôi chết đi, đúng không?"
Huyết Y Ác Linh cười khanh khách nói: "Xem ra nhóc con giảo hoạt [1] cậu nghĩ mình ăn chắc tôi rồi phải không? Nhưng cậu đã cho tôi tự đưa ra yêu cầu của mình, đương nhiên tôi sẽ không khách khí."
[1] : nguyên văn 小滑头 - tiểu hoạt đầu: người có chút thông minh mà giảo hoạt, không đáng tin.
Nói xong, đầu lưỡi của cô ta nhẹ nhàng liếm quanh khóe miệng một chút, sau đó thân thể khẽ ngả về phía trước, đôi môi diễm lệ đỏ mọng tinh tế chạm vào gương mặt hắn một cái, mùi máu tươi làm ngất ngây lòng người từ trên thân thể cô ta ập đến, tràn đầy xoang mũi của Lâm Ân.
"Chị..."
"Dường như cậu còn chưa từng nhận thua trước mặt tôi nhỉ?” Giọng nói kia giống như tiếng thầm thì của ác ma khẽ khàng vang lên bên tai hắn: "Vậy đến cầu xin tôi đi. Quỳ gối trước mặt tôi, liếm mũi chân tôi, nói cho tôi biết cậu nguyện ý thần phục tôi, sau đó tôi sẽ ra tay giúp đỡ cậu."
Khóe miệng dán sát bên tay Lâm Ân khẽ nhếch lên, tràn ngập tư thái trêu tức.
Xung quanh trở nên yên tĩnh, như thể cả không khí cũng ngưng đọng lại.
"Đây là trêu chọc ư?" Lâm Ân nghiêng đầu, mỉm cười nhìn chăm chú vào đôi mắt cô ta.
"Không." Huyết Y Ác Linh vẫn duy trì ý cười trên mặt, nói: "Tôi không thích trêu chọc trong những loại thời điểm như thế này."
Yên tĩnh như gió không ngừng lan tràn ra xung quanh.
Ngay sau đó, khóe miệng Lâm Ân nhếch lên.
"Được thôi." Hắn vỗ vỗ bả vai cô ta, rồi trong nháy mắt đi lướt qua thân thể nọ, hắn đội mũ trùm đầu cảu Áo Choàng Huyết Yên lên, rồi giống như một tay ám dạ hành giả, nhanh chóng lao thẳng về con đường phía trước, đi vào chỗ sâu trong sương mù màu đen.
"Nếu buổi sáng ngày mai còn có thể buôn bán bình thường, tôi sẽ giúp chị loại trừ nguyền rủa, đương nhiên, vẫn có thể cho chị một mức giá ưu đãi hơn chút. Lần sau gặp lại!"
Lâm Ân ngửa mặt lên trời, giơ ngón tay cái lên với cô bé đáng yêu đang ở trong lòng Huyết Y Ác Linh vừa tò mò quay đầu nhìn hắn, khóe miệng lộ ra nụ cười tươi rạng rỡ.
Ngay sau đó, thân hình hắn đã biến mất bên trong mảnh sương mù màu đen xa xa.
Không có bất cứ lời giải thích gì, cũng chẳng trả lời lại, như thể vấn đề này căn bản không cần phải trả lời.
Huyết Y Ác Linh ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, nhìn theo phương hướng Lâm Ân đang dần dần đi xa, dường như trong lòng có chút kinh ngạc, lại kèm theo một chút dở khóc dở cười, thậm chí còn mang theo ... Vài phần kính trọng.
"Người kia..." Cô ta vỗ vỗ trán, trên mặt lộ ra một tia bất đắc dĩ.
"Đúng là..."
Phì ——
Chỉ trong nháy mắt, một nhánh xúc tu đã bắn ra, lao thẳng vào bên trong sương mù màu đen, trực tiếp kéo Lâm Ân vừa mới đi xa lại.
Lâm Ân còn chưa kịp phản ứng, thân thể đã bị Huyết Y Ác Linh o(≧▽≦) ツôm vào trong ngực. Cô ta dứt khoát dùng bộ ngực sung mãn thật lớn lao của mình, chà đạp hắn đầy yêu thương, cưng chiều.
"Rất đáng yêu nha! !"
【 đinh! Độ hảo cảm của Huyết Y Ác Linh đối với ngươi +10】
【 đinh! Độ hảo cảm của Huyết Y Ác Linh đối với ngươi +10】
"Là nói đùa! Nói đùa thôi mà! Quả nhiên … không hổ là nhóc con có thể loại trừ nguyền rủa của chị đây, ngẫu nhiên trở nên ‘Manly’ như vậy, đúng là… đặc biệt có hương vị đàn ông nha ~ "
"Còn nữa, nụ cười tươi vừa rồi thực sự đẹp trai siêu cấp luôn. Ây cha, chị đây rất thích một cậu trai có thể cứng rắn như vậy vào đúng thời điểm mấu chốt, thực sự làm cho tình thương của mẹ trong lòng chị đây không nhịn được mà tràn ra lênh láng! ☆(≧∀≦) ノ "
"Yêu muốn chết! Yêu muốn chết đi à!"
"Âu đạt âu đạt! !" Cô bé đáng yêu (๑>︶<) و cũng lắc lư chiếc ống hút trong lòng bàn tay, như múa phụ họa.
Huyết Y Ác Linh bày ra vẻ mặt đầy thỏa mãn, cưng chiều mà ôm ghì lấy đầu Lâm Ân, giống như đang ôm búp bê, cứ không ngừng vặn vẹo thân thể.
Lâm Ân trong vòng tay cô ta lại giống như một con thuyền lá nhỏ rơi vào lốc xoáy, dù không ngừng giãy giụa, nhưng vẫn không thể thoát đi, tới cuối cùng chỉ có thể chịu khuất phục, để mặc cho lốc xoáy tà ác nọ nhấn chìm, chà đạp.
Bộ ngực khổng lồ hệt như cơn lốc xoáy hung hăng, ùn ùn đập tới, làm Lâm Ân một mực nhấp nhô lên xuống, thoải mái đến tê người.
Vất vả lắm mới có thể hít được một ngụm không khí.
"Chị có ý gì đây? !"
"Ý tứ chính là..."
【 độ nguy cơ 90%】
【 độ nguy cơ 100%】
Ngay trong nháy mắt Lâm Ân thành công thoát khỏi bộ ngực thật lớn kia, thò cái đầu đang trong trạng thái hít thở không thông, chui được ra bên ngoài, hắn lập tức trông thấy khuôn mặt đã tan vỡ, lộ ra gai ngược sắc bén và xúc tu kia đang gần trong gang tấc.
Gương mặt nứt toác làm đôi, gục xuống hai bên kia mỉm cười nói: "Giúp cậu đó."
Hoa lạp lạp ——
Trong nháy mắt, vô số xúc tu tối đen mà dữ tợn từ trên cơ thể cô ta, nổ bắn ra ngoài. Chúng giống như những sợi dây leo, “Phì phì” cắm thẳng xuống mặt đất xung quanh. Mặt đất rạn nứt, vô số tảng đá lớn vốn ẩn sâu bên dưới đều bị những nhánh xúc tu nọ dễ dàng lôi ra cuốn lấy.
Tới cuối cùng, cả con đường đều bị vô số xúc tu hệt như dây leo chiếm cứ.
Oanh ——
Tiếng xé gió kịch liệt vang lên, ngay sau đó là mấy chục tiếng nổ bùng phát.
Những tảng đá thật to nổ bắn ra ngoài lập tức chặn đứng bước chân của con quái vật đang di chuyển trong cơn mưa máu đó.
Mưa máu tán loạn khắp nơi, Khôi Lỗi Huyết Nhục với thân hình vặn vẹo đã chậm rãi xuất hiện giữa tầm nhìn của bọn họ. Con ngươi dựng thẳng phía trên thân thể kia đang gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Ân và Huyết Y Ác Linh.
"Xác nhận mục tiêu... Triển khai săn giết..."
"Xuất hiện mục tiêu cường độ cao thứ hai can thiệp... Tiến hành phân tích tin tức..."
"Chủng tộc... Ác linh thể tụ hợp... Ưu tiên cắn nuốt cấp... Cao... Cường độ phân tích... Cao..."
Lâm Ân vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ, ngơ ngác nhìn một màn này.
Huyết Y Ác Linh lại mỉm cười đưa cô bé đáng yêu trong lòng cho Lâm Ân, rồi dùng tư thế tao nhã yểu điệu, chậm rãi đi từng bước về phía con Khôi Lỗi Huyết Nhục đang đứng ngay trước mắt kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận