Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 914: Xin Hỏi Ai Nguyện Đi Tới Đảm Nhiệm Vai Diễn Vinh Quang Này?

Chương 914: Xin Hỏi Ai Nguyện Đi Tới Đảm Nhiệm Vai Diễn Vinh Quang Này?
Nhưng Lâm Ân vẫn chưa nói hết, hắn lại lấy ra một cái bình nước, rót vào bên trong theo phần miệng của chiếc mặt nạ mỏ chim, nhuận cổ họng, tiếp tục khàn khàn nói: "Các vị, vẫn chưa xong đâu! Hiện giờ mới là thời điểm mấu chốt nhất của kế hoạch này!"
"Chúng ta nên livestream toàn bộ quá trình chiến đấu giữa Vạn Cơ Chi Thần và Ngả Văn tước sĩ, chờ cho đến khi ý thức của con kỹ nữ máy móc kia đã hư hỏng rồi, chúng ta lại tìm một người đàn ông cường tráng đến, để hắn ta biến thành dáng vẻ của tên Dạ Y kia, để hắn ta mang theo nụ cười tà ác xông vào, tiến hành một vài thao tác đối với con kỹ nữ mát móc kia ở trước mặt tất cả mọi người!"
Đám Dịch Y: "!!!"
Cấp trên trực tiếp của Lạc Thập: "!!!"
Bác sĩ 315: "!!!"
Cả đám Dịch Y đang có mặt ở đây, đều mở to hai mắt nhìn, run rẩy nhìn Lạc Thập (Lâm Ân) vừa đưa ra ý tưởng của mình trong màn hình, ai nấy đều câm như hến.
Lòng bàn tay mu bàn tay tuôn đầy mồ hôi.
Chuyện này...
Chuyện này...
Lâm Ân lại âm trầm híp mắt xuống, cực kỳ quỷ dị nói: "Phải chậm rãi, từng chút từng chút một! Làm cho sinh động như thật vậy! Phải trình diễn toàn bộ quá trình《 cô gái máy móc sa đọa》 ở trước mặt mọi người, cần biến thái bao nhiêu có biến thái bấy nhiêu. Chúng ta làm như vậy, chẳng những phải để đám người Vạn Cơ Thần nhìn thấy, cũng phải để người một nhà chúng ta cùng xem!
"Sau đó lại trắng trợn tuyên dương ra ngoài, nói cho bọn họ biết Dạ Y kia đã thành công bị chúng ta xúi giục, khiến bọn họ không tin cũng phải tin!"
Chúng Dịch Y nghe mà ngây người, lòng bàn chân đều đổ mồ hôi.
Lâm Ân thoáng cười lạnh một tiếng, khẽ nâng chiếc mặt nạ của mình lên, tiếp tục nói: "Các vị, hiện giờ mấy người thử suy nghĩ một chút xem, nếu chúng ta thực sự làm như vậy, sẽ nhận được kết quả gì?"
Mọi người (;? ;: 益:;? ;) biến sắc hỏi: “Kết... Kết quả gì..."
Lâm Ân giơ một ngón tay lên, cười lạnh nói: "Thứ nhất, Vạn Cơ Chi Thần không biết chân tướng, có khả năng sẽ bị chọc giận, sau đó trở mặt thành thù với Cyber kia, chúng ta đứng ngoài ngư ông đắc lợi!"
"Thứ hai, tên Dạ Y kia nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ nổi trận lôi đình, dù hắn không đi cứu con kỹ nữ máy móc kia, cũng nhất định sẽ lộ ra sơ hở, dù hắn may mắn chạy thoát được thì sau này cũng sẽ bị thần giáo Cơ Giới đuổi giết không ngừng!"
"Thứ ba, chúng ta còn kiếm lời được một khoản tiền lớn, cũng thuận tiện tuyên truyền một đợt, gia tăng độ nổi tiếng của mình ở trong thế giới bóng tối! Nếu đủ khả năng, chúng ta còn có thể nhân cơ hội để tuyên dương lý niệm của mình ở bên trong Thị giới, thuận tiện làm dấy lên một cơn sóng triều của hỗn loạn và tội phạm!"
Nói đến đây, Lâm Ân lập tức “kết bài” bằng một tiếng cười lạnh nghe sởn cả gai ốc, dường như bên trong hốc mắt tối om của hắn đang chớp động một mảnh điên cuồng và tà ác làm người ta run rẩy.
Tất cả nhóm Dịch Y vẫn một mực chăm chú lắng nghe những điều hắn nói đều trở nên ngây ngốc. Thông qua màn hình trước mặt, bọn họ ngẩng đầu nhìn hình ảnh Lạc Thập đang đứng trên bàn thao tác kia, đầu óc không ngừng vang lên những tiếng ong ong vang dội.
Đây... Đây thật sự là kế hoạch mà sinh vật bình thường có thể nghĩ ra sao?
Chuyện này thật sự không có vấn đề sao?
Chuyện này thực sự không có một chút nào đó… hơi bị biến thái quá mức hay sao?
Lâm Ân nặng nề nâng chiếc mặt nạ lên, lại cười lạnh nói: "Mà một bước quan trọng nhất trong đó, chính là phải tìm một người thích hợp để diễn vai Dạ Y kia, người kia nhất định phải đủ cường tráng, chịu được mài mòn, còn phải có tinh thần dâng hiến đầy thành kính!"
"Xin hỏi ai nguyện ý đi tới đảm nhiệm vai diễn vinh quang này?"
Hắn nói xong, lại đưa ánh mắt tràn đầy mong đợi nhìn chẳm chằm vào mọi người.
Một thoáng yên tĩnh ngắn ngủi...
Ngay sau đó, toàn bộ đám Dịch Y kia đều đồng loạt lui về phía sau hai bước, trực tiếp mở to mắt mà kéo giãn khoảng cách với tên Lạc Thập (Lâm Ân) trên màn hình.
"..."
"..."
Lâm Ân (ー`′ー) hơi nhíu mày hỏi: "Không ai nguyện ý? Chuyện vinh quang như vậy mà không một ai trong nhóm các ngươi nguyện ý đi làm?"
Rõ ràng đã nghe một câu khích tướng đầy thô bạo của hắn, nhưng toàn trường vẫn chìm trong bầu không khí cứng ngắc, (;? ;: 益:;? ;) một câu cũng không dám nói.
Bởi vì vinh quang, vinh quang cái lông á!
Chưa tính đến chuyện rốt cuộc kế hoạch này có khả năng thực hiện hay không, dù có thể, thì ai lại nguyện ý đi cưỡng bức một cỗ máy chứ?
Dù đối tượng trong nhiệm vụ lần này là một cô nàng máy móc thì chung quy lại, cô ta cũng là một cỗ máy!
Má nó, chuyên này có khác gì bảo ngươi xông vào tầng hầm, chơi với cái máy cày nhà mình?
Còn để cho người ta nhìn nữa chứ?
Còn để cho người ta nhìn nữa!
Đến đây, ngay cả bác sĩ 315 vốn đang ngồi trên vương tọa, cũng lộ vẻ mặt cứng ngắc rồi, lão có cảm giác một cơn gió lạnh vừa vù vù thổi qua tuyến tiền liệt của mình, lòng bàn tay cũng khẽ run lên.
Lâm Ân đưa mắt nhìn quanh bốn phía, sau đó lập tức chuyển ánh mắt sáng quắc nhìn về phía bác sĩ 315, nói: "Bác sĩ?"
Toàn thân Phá Hiểu lập tức run rẩy.
Ngươi nhìn ta làm gì? Ngươi dùng ánh mắt nóng rực kia để nhìn ta làm gì? Nhiều người như vậy ngươi không nhìn, ngươi lại chuyển ánh mắt nhìn về phía ta? Ta là lão đại, ta có thể làm được loại chuyện như vậy hay không?
Nhưng đương nhiên, càng là những hoàn cảnh như thế này, lão càng phải duy trì vẻ mặt trang nghiêm, chỉ nghe lão khụ khụ hai tiếng nói: "Ta già rồi, sợ là không thể đảm nhiệm được chuyện này..."
"Không phải, ý ta là bác sĩ cảm thấy kế hoạch này của ta như thế nào?"
"..."
Một thoáng yên tĩnh ngắn ngủi...
Bác sĩ 315 đờ đẫn nhìn phản ứng của những người xung quanh, lại ho khan một tiếng, cứng nhắc nói: "Cái kia... Kế hoạch là kế hoạch tốt, nhưng có phải là kế hoạch này hơi..."
Cấp trên trực tiếp của Lạc Thập (Lâm Ân) vội vàng lau mồ hôi lạnh sau cổ, lập tức bổ sung một câu: "Có phải hơi bị biến thái quá mức rồi?"
-apptruyen-
Bạn cần đăng nhập để bình luận