Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 709: Ta Bồi Thường Cho Ngươi!!!

Chương 709: Ta Bồi Thường Cho Ngươi!!!
Bạo rồi!
Cmn đây là bạo Hiền Giả Bảo Hộ [1] nha!
Hắn tuyệt đối không thể ngờ được, lần đầu tiên của mình lại rơi vào trong tay tiểu thư con rối như vậy, má ơi, một lần Hiền Giả Bảo Hộ cực kỳ quan trọng của con!
"Quá đáng! Quá đáng lắm rồi!"
Lâm Ân dùng gương mặt nhăn nhó như nhức trứng nhìn thẳng vào gương mặt lặng lẽ đang gần mình trong gang tấc kia, hắn trực tiếp chống hai tay xuống, nghiêm túc nói: "Cô có biết tôi đã dùng ý chí lực mạnh mẽ tới cỡ nào mới có thể nhịn được mà không lập tức đi phát động nó hay không? Cô lại tùy tùy tiện tiện trực tiếp kích hoạt buff của tôi như vậy? Cô có biết nó quý giá tới mức nào hay không?"
Hắc Huyền Nguyệt dùng ánh mắt sâu kín nhìn hắn, sau đó trực tiếp nhắm mắt lại, nói: "Nếu không làm như vậy, thì với những gì ta hiểu biết về ngươi, rất có khả năng ngươi sẽ nằm úp sấp trên người ta tới hơn một tiếng đồng hồ, mà làm như vậy, ta thực sự không thể bảo vệ được ngươi rồi."
Nói đến đây, cô ấy khẽ quay đầu lại, khóe mắt chăm chú nhìn vào lĩnh vực cuồng loạn của đám máy móc nano gió lốc đang ở phía xa xa kia, tiếp tục nói: "Hơn nữa, năng lượng cuồng bạo của ta cũng có hạn chế nhất định đối với quá trình can thiệp vào dòng chảy tin tức, nhiều nhất là nửa giờ, tín hiệu ở nơi này sẽ khôi phục lại, nếu ta là nhóm quản lý của thần giáo Cơ Giới... e rằng hiện giờ, đã triệu tập lượng lớn bộ đội tới nơi này để giết ngươi rồi."
Khi nói những lời này, vầng sáng màu tím đầy lý tính và bình tĩnh, cũng nhẹ nhàng lướt qua đôi mắt cô ấy. Tâm cảnh hoàn toàn không bị dao động bởi bất cứ trò đùa quái ác của tên khốn nạn nào đó.
Bởi vì cô ấy đã quen rồi.
Đặc biệt là mỗi lần đối phương vận dụng lấy m chi quyền, cô ấy luôn bị hắn "Vô tình" mà "Trùng hợp" cộng với "Không cẩn thận" làm liên lụy đến, gần như cô ấy đã sắp miễn dịch với tên kia rồi. Đến mức ngay cả khi gặp phải tình huống khó hiểu tới cỡ nào, Hắc Huyền Nguyệt cũng không còn rối rắm đi suy nghĩ xem, rốt cuộc hắn làm như vậy là vô tình hay cố ý nữa.
Bởi vì kể cả khi ngươi tới chọc phá hắn, hắn cũng sẽ hào sảng và thoải mái mà thừa nhận nó, nhưng đừng lầm, bởi vì tới cuối cùng, hắn sẽ trực tiếp kéo ngươi lại đằng sau, đối đầu với ngươi, tính sổ chuyện lúc trước.
Cho nên ở thời điểm trao đổi cùng hắn, ngươi nhất định phải duy trì đủ lý tính. Nếu không, ngươi sẽ bị hắn kéo vào tiết tấu của hắn, kéo suy nghĩ của ngươi lệch khỏi quỹ đạo, đi theo một hướng kỳ quái nào đó, tới cuối cùng, hắn sẽ dùng kinh nghiệm phong phú của bản thân đến trêu chọc ngươi.
"Đúng vậy, nếu là ta, chắc chắn ta sẽ làm như vậy." Lâm Ân gật đầu, tỏ vẻ tán thành đối với lời nói của tiểu thư con rối.
Ngay sau đó, hắn trực tiếp ngồi dậy từ trên người Hắc Huyền Nguyệt, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt thâm thúy nói: "Cho nên nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì rất nhanh thôi, chúng ta sẽ gặp phải đợt đả kích thứ hai, mà đợt đả kích thứ hai này, còn có thể phiền toái hơn quần thể nano hiện tại."
"Cho nên đây cũng là nguyên nhân khiến tôi dù liều mạng cũng phải giữ lại Hiền Giả Bảo Hộ."
Nói xong, hắn chợt quay đầu, dùng ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn về phía Hắc Huyền Nguyệt không thể nhúc nhích được kia, lắc đầu nói: "Nhưng hiện giờ nó đã bị tiểu thư con rối cô đâm vỡ rồi..."
Hắc Huyền Nguyệt: "..."
"Đương nhiên." Lâm Ân ngẩng đầu một góc bốn mươi lăm độ, nói: "Tôi sẽ không trách cô, cũng không có ý muốn cô tới bồi thường, chỉ là … một lần Hiền Giả Bảo Hộ như vậy, tôi muốn giữ nó lại đến năm sau, dù sao cũng là một cái mạng, nó ở chung với tôi lâu như vậy, hiện giờ đột nhiên mất đi rồi, trong lòng có chút hụt hẫng và mất mát mà thôi."
Hắn ngẩng đầu, nhắm hai mắt xuống, còn dùng ngón áp út lau đi vài giọt lệ vốn không tồn tại trên khóe mắt, dáng vẻ buồn bã mất mát, bi ai thảm thiết không thể nói rõ thành lời, ngay cả người ngoài nhìn vào, cũng có thể hiểu được một tia thương cảm...
Hắc Huyền Nguyệt: "Ta bồi thường cho ngươi..."
Đinh —— Con ngươi của Lâm Ân lập tức di chuyển tới khóe mắt, khóe mắt lập tức dừng lại trên gương mặt xinh đẹp của tiểu thư con rối vẫn không thể động đậy được.
Một loạt hành động diễn ra nhanh như chớp mắt, có vẻ như hắn cũng không quá đau thương như vậy!
"Không cần, cô coi tôi là loại người keo kiệt như thế sao?" Lâm Ân thản nhiên mà nghiêm túc bổ sung một câu như vậy, nhưng vẻ chờ mong trong ánh mắt kia đã hoàn toàn bán đứng bản tính xấu xa của hắn rồi.
Hắc Huyền Nguyệt vô lực xoay đầu qua, trong mơ hồ, dường như người ta có thể cảm nhận được một chút xúc động tựa như ‘đời này ta sống không còn gì luyến tiếc’ từ trên nét mặt của cô ấy. Chỉ thấy tiểu thư con rối nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, hơi thở mong manh nói: "Căn cứ theo điều lệ thuê mướn, trong lúc làm nhiệm vụ, bởi vì nguyện vọng cá nhân của con rối lại khiến cho chủ thuê tổn thất nặng nề, chủ thuê có quyền đưa ra yêu cầu bồi thường đối với trang viên con rối."
"Tuy tạm thời ta không có vật phẩm gì đủ giá trị bồi thường cho ngươi, nhưng ta có thể cho ngươi một lời hứa hẹn, nếu một ngày nào đó, ngươi gặp được sự cố, có thể nguy hiểm tới sinh mệnh mà bản thân ngươi không thể giải quyết được, ta có thể tới cứu ngươi vô điều kiện."
Gương mặt Lâm Ân phản chiếu trong con ngươi của cô ấy, yên tĩnh giống như trời đêm.
"Nhưng chỉ có một lần."
Nói đến đây, trong mắt tiểu thư con rối chậm rãi phác hoạ ra một chuỗi hoa văn màu tím yêu dị. Chuỗi hoa văn nọ chậm rãi thành hình, sau đó giống như một đoạn dây leo chạy dọc theo sợi tơ vốn đang buộc chặt trên ngón tay của hai người bọn họ, lan tràn đến cổ tay Lâm Ân.
Gần như trong nháy mắt kia, bên tai Lâm Ân chợt truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
-----------------
[1] : nguyên văn tiếng Trung là 复活甲 – giáp phục hoạt, nhưng theo t tìm hiểu thì nó chính là item Hiền Giả Bảo Hộ trong game Vương Giả Vinh Diệu, với buff
Nội tại duy nhất - Phục sinh: Phục sinh ngay tại vị trí bị hạ sau 2s và nhận được 2000 (+100*Cấp anh hùng) Máu.
Hồi chiêu: 150s (Phục sinh chỉ có thể sử dụng được 2 lần trong 1 trận đấu).
Bạn cần đăng nhập để bình luận