Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 450: Rốt Cuộc Ai Mới Là Quái Vật???

Chương 450: Rốt Cuộc Ai Mới Là Quái Vật???
"Oa—— " Nhóm nữ quỷ kia lập tức mở cái miệng khổng lồ đầy tanh hôi hư thối của mình ra.
Nhưng miệng vừa mở, Lâm Ân đã “Phập” một tiếng, vươn tay đấm thẳng vào khe hở kia, dứt khoát đâm nửa cánh tay của mình vào trong miệng một nữ quỷ trong nhóm đó.
"Cắm vào rồi! Cắm vào bên trong rồi!"
Nữ linh môi kia và nhóm trừ ma sư đang đứng phía sau hắn, lập tức khiếp sợ mà theo bản năng vội vàng đưa tay lên bịt kín miệng mình.
Nữ quỷ kia cũng không khỏi kinh hoàng hét lên một tiếng “Oa nha nha” sau đó lập tức ngậm miệng, sợ tới không nên lời.
Thật hiển nhiên ả ta cũng không thể tin nổi những gì đang xảy ra trước mắt.
Vì sao con quái vật vừa được triệu hồi đến này… lại biến thái như thế?
Cùng thời điểm đó, Lâm Ân đã trực tiếp kéo nữ quỷ trên trần nhà kia xuống dưới, “Bẹp” một tiếng, ngã lăn ra đất rồi. Sau đó, hắn thò ngón trỏ nhọn hoắt trên chiếc găng tay của mình tới, nâng cằm nữ quỷ nọ lên.
Gương mặt vì hoảng sợ mà chuyển thành trắng bệch của nữ quỷ kia lập tức phản chiếu trên mảnh thấu kính của chiếc mặt nạ mỏ chim.
Lâm Ân tinh tế đánh giá đối phương một phen, sau đó, giọng nói của hắn lập tức vang lên bên dưới chiếc mặt nạ mỏ chim nọ.
"Thật đáng tiếc, một cô bé xinh xắn như vậy, hẳn là lúc ấy cô đã chết vô cùng thê thảm, đúng không? Nhưng cũng may, cô không bị kéo xuống dưới kia, nếu ở bên dưới kia, thì ngay cả siêu sinh, cũng không siêu sinh được. Nếu nói đến điểm này, thì đúng là cô rất may mắn đó."
"Thôi, hãy quên kiếp trước rồi đầu thai đi, A Di Đà Phật."
Phanh —— Một tiếng súng vang lên.
Ngay dưới cái nhìn chăm chú đầy ngây dại của mọi người ở đây, hắn trực tiếp bắn ra một súng, giết hoàng hoa nữ quỷ kia tại chỗ.
( Mọi người nghe hoàng hoa khuê nữ chưa? Nghĩa là con gái mới lớn chưa chồng á. Đó, giờ được nghe hoàng hoa nữ quỷ rồi. ^^!)
Tiễn nữ quỷ nọ đi đầu thai xong, Lâm Ân lập tức ngẩng đầu, từng nhánh xúc tu trên người hắn lại “Xoát xoát xoát” nổ bắn ra ngoài, rồi giống như là hái quả, "Rào rào rào" đống xúc tu của hắn liên tục “Hái” những nữ quỷ còn đang treo ngược mình trên trần nhà xuống dưới, sau đó, lần lượt bắn cho mỗi con một súng vào đầu.
Những nữ quỷ kia vô cùng hoảng sợ, tựa như đang phải chứng kiến một nỗi sợ hãi vượt quá giới hạn chịu đựng của bản thân, cả đám muốn chui vào trong trần nhà trốn đi.
Đáng tiếc, dưới hiệu quả của dược tề ác linh hiện hình, đám nữ quỷ này không còn trạng thái u linh nữa, không thể dùng đặc tính vốn có của mình để chạy trốn…
Cùng với những tiếng kêu to đầy thảm thiết thê lương, lần lượt từng nữ quỷ đều bị Lâm Ân kéo xuống, xử bắn.
Một nữ quỷ trong nhóm, do quá đỗi hoảng sợ mà rơi thẳng từ trên trần nhà xuống đất, sau đó ôm theo cõi lòng đã kinh hãi vượt quá sức chịu đựng của một con quỷ, ả ta vội vàng co giò bỏ chạy, tiếc thay, hai chân chưa kịp di chuyển, đã bị hai nhánh xúc tu từ nơi nào đó, lao ra, quấn chặt lấy.
"Cứu mạng!"
Cùng với âm thanh "Hoa lạp lạp" vang lên, ngay dưới cái nhìn chăm chú kèm theo run rẩy không ngừng của những con quái vật trước mắt, nữ quỷ nọ hét lên một tiếng tuyệt vọng, rồi bị hai nhánh xúc tu kia tàn nhẫn kéo về phía sinh vật trong mảnh sương khói phía sau.
"Chạy! Chạy mau!"
Giờ khắc này, rốt cuộc những con quái vật đang ẩn mình bên trong vùng hắc ám trước mắt kia, cũng không kiềm chế được nỗi hoảng sợ trong lòng, cả đám lập tức xoay người chuồn thẳng về hướng mình vừa xuất phát.
Nhưng phía sau lưng, mảng sương mù màu xanh lá cuồn cuộn vẫn “ùn ùn” thổi đến, cái bóng của con quái vật mỏ chim khủng bố kia càng ngày càng mạnh hơn, vô số những nhánh xúc tu trên người hắn lại giống như một lũ ác ma tới lấy mạng người.
Nhìn lại đi...
Rõ ràng bọn chúng mới là một phương đại diện cho khủng bố và quỷ dị, bọn chúng mới là ác quỷ mà?
Vì sao chỉ chớp mắt một cái, cục diện lại quay xe 180 độ rồi???
Cộc cộc ——
Cộc cộc —— Âm thanh phát ra do đôi giày da có đế bằng kim loại của Lâm Ân giẫm xuống đống thi thể còn sót lại của những con quái vật vừa bị đại quân xúc tu trên người hắn cắn chết hoặc là siết chết, lặng lẽ vang lên.
Giống như một công nhân quét đường cần mẫn, hắn bình thản tiến tới, từng bước từng bước một, không vội không chậm, dần dần đẩy lùi bè lũ quái vật trước mặt kia.
Mà ở phía sau, nữ linh môi đang dìu Bạch Dật và cả đám người đứng gần đó, đều lộ ra vẻ mặt ngây dại, run rẩy theo sát đằng sau vị đại lão đang ung dung bước đi phía trước.
"Em gái... Em cũng là linh thể, em có nhìn ra hắn là nhân loại hay không?" Nữ linh môi kia ngây dại, nhúc nhích đôi môi, nói chuyện.
Ngay lập tức, nửa cái mặt quỷ run rẩy đã xuất hiện trên nửa khuôn mặt của nữ linh môi kia, thân thể cô ấy cũng lập tức mất khống chế, hoảng hốt ôm lấy bộ ngực, một giọng nói mang theo vẻ kinh hãi rõ ràng cũng vang lên: "Không... Không biết (o﹏o? )...vừa rồi hắn có liếc mắt nhìn em một cái, giống như có thể nhìn thấu hết thảy mọi thứ, thậm chí trong lòng em còn sinh ra một loại cảm giác bị xâm phạm... Thực... Thực đáng sợ..."
Dường như nghe được câu nói này của đối phương, Lâm Ân lập tức theo bản năng mà quay đầu thoáng nhìn qua.
"Ối!" Linh thể sống nhờ trong cơ thể nữ linh môi kia lập tức run lên, chỉ trong nháy mắt đã trốn về.
Đầu óc mấy người trừ ma xung quanh cũng không khỏi vang lên “Ong ong” mấy cái. Bọn họ nhìn thoáng qua cây thánh giá nhỏ trong tay mình, lại nhìn thoáng qua khẩu AK thần thánh đang liên tục “Đát đát đát” điên cuồng bắn chết quái vật, trên tay kẻ đến từ địa ngực trước mắt kia, rồi không khỏi run rẩy nuốt xuống một ngụm nước miếng.
Cùng là vũ khí thần thánh, sao lại có khác biệt lớn đến vậy?
Hơn nữa bọn họ cứ có cảm giác … dường như tình thế trước mắt đã thay đổi rồi!
Là đột nhiên bọn họ cảm thấy đám người mình giống như một nhóm tiểu Loli được đại lão mãn cấp dẫn theo, nhanh chóng vượt qua một đám cửa ải cấp rác rưởi trong game vậy…
Nghĩa là ngoại trừ đi ở phía sau lần lượt nhặt trang bị, không ngừng kiểm tra thi thể, hét lên vài câu kiểu 666 (Lợi hại quá) ra, bọn họ hoàn toàn không có một chút tác dụng gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận