Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 632: Dược Tề Gen Tăng Phúc!!!

Chương 632: Dược Tề Gen Tăng Phúc!!!
Cùng lúc đó, ở phía xa xa, bên dưới khu vực đang bị cái bóng khổng lồ và tiếng thét gào nọ áp chế, có thể mơ hồ nhìn thấy vô số những bào tử huyết nhục đang cuồn cuộn không ngừng phun ra từ bên trong thân thể con Leviathan Huyết Nhục khổng lồ kia, rồi bắn về phía tòa thành thị và khắp mọi nơi trên vùng hoang nguyên rộng lớn trước mặt.
Oanh ——
Oanh ——
Ngay khi hàng đống bào tử nọ chạm xuống đất, vô số huyết nhục và dịch nhầy cũng trực tiếp nổ tung ra ngoài, rơi rụng đầy đại địa.
Tại khoảnh khắc đống bào tử vừa nổ tung kia tiếp xúc với mặt đất, chúng lập tức cắm rễ xuống dưới, hình thành nên từng khối phôi thai u nang không ngừng bành trướng và co rút lại. Rất nhanh sau đó, một loại sinh vật dị dạng không có làn da, mở cái miệng khổng lồ với đầy răng nanh bao kín, trực tiếp giãy giụa rồi rời khỏi khối phôi thai u nạng nọ.
Cả mặt đất đều là những bông hoa máu đang nở rộ, nơi ánh mắt chạm tới... Hết thảy đều rơi vào cuồng loạn!
...
Cũng không biết đã qua bao lâu, tới cuối cùng lực lượng đang phong ấn ngũ cảm của Lâm Ân cũng chậm rãi biến mất.
Lâm Ân lập tức mở to hai mắt, nhìn thấy thân thể Bạch Dạ đang nằm sấp trên người mình, ông ấy đã rơi vào hôn mê bất tỉnh. Con ngươi trong mắt Lâm Ân đột nhiên co rụt lại, hắn vội vàng ngồi dậy, nói: "Bạch Dạ tiền bối!"
Ngay sau đó, hắn cũng nhìn thấy tình cảnh của đối phương.
Chỉ thấy cả lưng Bạch Dạ đều mọc lên những đóa hoa huyết nhục đang nở rộ, thậm chí khi xuyên qua vách thịt kia, còn có thể rõ ràng nhìn thấy máu tươi đang lưu chuyển.
Hắn lập tức ngẩng đầu, đưa mắt nhìn quanh bốn phương tám hướng xa xa. Hết thảy đều đã biến hóa!
Nơi ánh mắt hắn chạm tới, phía trên vùng hoang nguyên trước mắt đều là những đóa hoa màu máu đang nở rộ, vô số huyết nhục phủ kín đại địa, trên không trung là một mảnh huyết hồng, ngay cả sương mù màu đen cuồn cuộn khắp nơi cũng biến thành màu huyết hồng.
Nhưng ở thời điểm này, con Leviathan Huyết Nhục khổng lồ kia đã biến mất, loại cảm giác áp bách trầm trọng khó có thể tưởng tượng nổi trước đó, cũng đã biến mất.
"Bạch Dạ!" Lâm Ân cắn răng, nhanh chóng nâng ông ấy lên, sau đó lập tức phát động thuật chẩn đoán ngẫu nhiên với ông ấy.
【 đinh! Ngươi phát hiện bệnh tật của mục tiêu: Bông Hoa Tà Ác ký sinh 】
【 đinh! Ngươi phát hiện bệnh tật của mục tiêu: Tinh thần sụp đổ 】
【 đinh! Ngươi phát hiện bệnh tật của mục tiêu: Cực độ suy yếu 】
【 đinh! Ngươi phát động nhiệm vụ: Chữa trị cho Bạch Dạ, khen thưởng nhiệm vụ: 200 kinh nghiệm cơ sở, 200 tiền khô lâu, đạo cụ đặc thù x1】
Ánh mắt Lâm Ân rơi xuống những đóa hoa đang ký sinh trên lưng Bạch Dạ, hắn lập tức lấy Dạ Ma Đao ra, cũng vươn tay xoay chuyển thấu kính, kết cấu bên trong bông hoa kia nhanh chóng xuất hiện trước mắt hắn.
Lâm Ân chợt phát hiện, bộ rễ của những bông hoa kia đã liên kết với động mạch chủ và trái tim của Bạch Dạ rồi.
"May mà ông là ác linh đó!"
Lâm Ân lập tức vươn tay, giơ Dạ Ma Đao lên. “Phập” —— Một đao hạ xuống, những bông hoa kia lập tức bị hắn cắt bỏ hết đi. Sau đó, hắn lại lấy ra dược tề khôi phục và dược tề tăng sinh huyết nhục, ánh mắt đầy vẻ nghiêm túc đổ xuống phần lưng huyết nhục mơ hồ của Bạch Dạ.
Dưới tác dụng của dược tề tăng sinh huyết nhục, miệng vết thương trên lưng ông ấy lập tức khép lại bằng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được. Nhưng dưới ảnh hưởng của phản ứng tiêu cực, hàng đống xúc tu và u nhọt cũng đồng thời biến dị, mọc lên.
Lâm Ân lại tiếp tục giơ tay chém xuống, phá nát toàn bộ những loại biến dị mang đến ảnh hưởng không quá lớn kia. Sau đó, hắn nghiêm túc lấy ra một liều adrenalin, trực tiếp đâm thẳng xuống mông Bạch Dạ.
"Ngao —— " Bạch Dạ vốn đang hôn mê bất tỉnh, đột nhiên theo phản xạ có điều kiện trực tiếp ngồi thẳng dậy, hô hấp dồn dập, mí mắt run run liên hồi.
【 đinh! Giá trị đau đớn của Bạch Dạ +10】
Lâm Ân đã vội vàng vươn tay, đặt lên bờ vai ông ấy, nghiêm túc hỏi: "Tiền bối, ông đã tỉnh lại chưa? Thế nào rồi? Trạng thái tinh thần có khá hơn được chút nào không? Đây là số mấy?"
Lâm Ân giơ một ngón tay lên.
Bạch Dạ nỉ non nói: "Hai..."
Ba ——
Lâm Ân lại tiêm một mũi adrenalin xuống đùi ông ấy. Toàn thân Bạch Dạ lập tức co rúm lại, tròng trắng mắt lật ngược ra ngoài, cái miệng mở to, không ngừng sùi bọt mép.
Lâm Ân lại nghiêm túc dựng thẳng hai ngón tay lên, hỏi: "Đây là số mấy?"
Bạch Dạ lẩm bẩm nói: "Hai..."
【 đinh! Ngươi hoàn thành nhiệm vụ: Chữa trị cho Bạch Dạ, nhận được khen thưởng nhiệm vụ: 200 kinh nghiệm cơ sở, 200 tiền khô lâu, đạo cụ đặc thù: Dược tề gen tăng phúc x2】
【 dược tề gen tăng phúc 】
【 phẩm chất 】: Cấp cao
【 giới thiệu 】: sau khi sử dụng loại dược tề tăng phúc này có thể tạm thời đề cao thể chất, hiệu quả chấm dứt sẽ tiến vào trạng thái suy yếu.
Lâm Ân nghiêm túc nắm lấy bả vai Bạch Dạ, nói: "May mắn, nhận thức còn chưa hoàn toàn sụp đổ, hiện giờ ông có thể nói chuyện bình thường cùng tôi không?"
Bạch Dạ có chút ngơ ngác thở hổn hển, cũng may, nhớ tác dụng của hai mũi adrenalin lúc trước, ông ấy đang nhanh chóng tụ tập lại ý chí hỗn loạn của mình.
Hồi lâu sau, Bạch Dạ chậm rãi hoàn hồn, thở dốc mà ngẩng đầu, nhìn về phía không trung, nói: "Tạm thời không có gì đáng ngại, cũng may thứ tạo vật căn nguyên kia không có nhằm vào chúng ta, nếu không, có cho chúng ta một vạn cái mạng cũng không đủ chết."
Lâm Ân lại một lần nữa nhớ tới thời điểm bản thân bị phong bế ngũ cảm khi vừa nhìn thấy thứ tạo vật khổng lồ kia xuất hiện trên không trung, hắn ngưng trọng hỏi: "Kia rốt cuộc là cái gì?"
Bạch Dạ gian nan đứng lên, nặng nề nói: "Là binh khí chiến tranh cường đại nhất thuộc phái hệ chi phối giả của Thần giáo Huyết Nhục. Nếu nói những bộ huyết nhục hình người bị thần giáo Cơ Giới đánh nát mà cậu vừa nhìn thấy lúc trước kia chỉ là tạp binh... thì con quái vật khổng lò vừa nãy chính là một món trọng khí (vũ khí quan trọng) có thể khiến cho thần giáo Huyết Nhục một mực đứng sừng sững ở đỉnh Kim Tự Tháp!"
Trọng khí!
Lâm Ân ngẩng đầu, có chút trống rỗng đưa mắt nhìn những bông hoa màu máu một mực trải rộng khắp đại địa kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận