Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 279: Lắp Ghép! Chạm Vào!

Chương 279: Lắp Ghép! Chạm Vào!
Ngay khi trông thấy cảnh tượng này, rốt cuộc Trái Trái cũng cắn răng quyết định.
Chỉ nghe “Rầm” một tiếng, cô ấy lại một lần nữa hóa thành một dòng chất lỏng tối đen đặc sệt, dấp dính.
Một đám hài nhi giãy giụa thành hình, phát
Lực lượng ô nhiễm tinh thần làm cho người ta phát cuồng lập tức vang lên khắp kho đông lạnh, và rất nhanh đã cho thấy hiệu quả.
Dao động nguyền rủa mạnh mẽ lập tức ngăn chặn hành vi trùng kích của con ác linh ở ngoài cửa kia.
"Ta không kiên trì được bao lâu đâu! Ngươi phải nhanh!" Giọng nói của Trái Trái vang lên trong đầu hắn.
Lâm Ân không chút trì hoãn, đã nhanh chóng ép chính mình phải khôi phục lại bình tĩnh, sau đó, hắn lập tức lấy ra toàn bộ những mảnh nhỏ thi thể mình đã thu thập được và cất vào bên trong không gian hệ thống.
Giờ khắc này, hắn lập tức để cho bản thân tiến vào trạng thái chuyên chú nhất chưa từng có từ trước đến nay.
Mỗi một mảnh trong trò chơi xếp hình đều được đặt vào vị trí vốn có của nó!
Sau đó, Lâm Ân cầm lấy kim chỉ, cắn răng dùng tốc độ cực nhanh khâu từng mảnh thi thể đã bị tách rời vào với nhau.
Ngoài cửa là âm thanh rít gào của ác linh, bên trong là tiếng khóc thê lương có thể ô nhiễm tinh thần.
Gần như nơi đây đã biến thành cảnh tượng đến từ địa ngục!
Nhưng bỏ ngoài tai hết thảy mọi thứ, Lâm Ân vẫn đang chuyên chú khâu từng chút từng chút một!
Rất nhanh, bộ thi thể ấy đã thành hình, dáng vẻ ban đầu của cô bé Alice cũng dần hiện ra trước mắt hắn.
Ngay lúc này, trong đầu hắn lại một lần nữa xuất hiện những cảnh tượng bản thân đã từng nhìn thấy thông qua năng lực ‘ký ức lúc trước đã mất đi’.
"Ta có một người cha nghiêm túc mà dịu dàng."
"Ta có một người mẹ thích lải nhải nhưng sẽ không để Alice phải chịu đói."
"Ta có một người anh trai thường xuyên tặng quà cho Alice, và chưa bao giờ bắt nạt Alice."
"Ta có tất cả người nhà, những người yêu thương Alice."
"Đó là ngôi nhà hạnh phúc của Alice."
Trong hình ảnh ấy, cô bé kia nhẹ nhàng khép lại cuốn nhật ký, rồi ôm nó vào trong lòng, đôi mắt đong đầy hạnh phúc.
Bởi vì mẹ đẻ đã qua đời từ khi Alice còn rất nhỏ, tuy ngẫu nhiên cô bé cũng có chút hoài niệm về đối phương, nhưng theo thời gian dần trôi, những hoài niệm ấy cũng dần dần trở nên phai mờ.
Bởi vì cả cha và mẹ kế đều đối xử rất tốt với Alice, cho nên cô bé rất muốn sau này khi lớn lên, mình được tỏ lòng hiếu thuận với bọn họ, cũng nhất định sẽ gặn hỏi để cha nói cho cô bé biết ngôi mộ của mẹ đẻ nằm ở đâu, sau đó đến nơi tế bái người mẹ đã sinh ra cô bé, nhưng đang dần dần trở nên mơ hồ trong trí nhớ non nớt kia.
Tuy cha luôn luôn không chịu, cũng không muốn nói cho Alice biết nguyên nhân mẹ cô bé qua đời.
Nhưng cô bé vẫn nghĩ rằng, Alice sẽ tìm được.
Tới khi ấy, cô bé sẽ nói cho mẹ mình biết rằng, cuộc sống hiện tại của Alice vô cùng hạnh phúc, Alice rất cảm kích mọi người.
Trong hình ảnh kia, Lâm Ân trông thấy một cô bé tóc vàng đang từ từ nhắm mắt lại, gương mặt đầy khao khát hi vọng, toát lên vẻ hồn nhiên và mong chờ tương lai tốt đẹp xa xa kia.
Soạt soạt—
Ngay trong nháy mắt khi năng lực ô nhiễm tinh thần kết thúc, cánh cửa chính bên ngoài kho đông lạnh kia lập tức bị lưỡi lửa liếm qua, trực tiếp đập mở.
Cô bé với vẻ mặt dữ tợn, đang bị hỏa diễm thiêu đốt, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rít gào bén nhọn, đã xuất hiện trước cửa kho đông lạnh.
Hận ý ngập trời từ trong cơ thể, làm cho cả kho đông lạnh đều bị lửa lớn hừng hực đốt cháy.
"Đầu!" Trái Trái kêu to.
"Hoàn thành rồi!" Lâm Ân cắn răng nói.
Ngay tại khoảnh khắc ấy, hắn ôm thi thể rách nát tả tơi của cô bé, bước tới.
Mặc cho hỏa diễm dữ tợn điên cuồng phô thiên cái địa thổi quét đến, cùng với con ác linh ác độc tàn nhẫn kia bước tới ngăn cản, hắn cũng không lui lại.
Ngược lại, hắn nghênh đón cơn sóng lửa cuồn cuộn ấy, bước chân vẫn một mực lao nhanh về phía trước.
Cùng lúc đó, vầng sáng chói mắt không ngừng lưu chuyển bên trong con ngươi và lòng bàn tay hắn.
Nguyền rủa vốn đã bị hút đi, nay lại nhanh chóng trở về bên trong khẩu Súng Lục Săn Ma, cùng thời điểm ấy, năng lực xóa bỏ thời gian nguyền rủa đã hóa thành một quầng sáng xoay tròn trong lòng bàn tay hắn.
Lâm Ân mang theo cái khăn che mặt có tác dụng chống cháy kia, ngang nhiên đi thẳng về phía con Lệ Quỷ trước mắt.
"Phát động! Xóa bỏ nguyền rủa!" Lâm Ân hét lớn.
Ngay trong nháy mắt khi ngọn lửa lớn trước mặt cắn nuốt lấy hắn, một luồng quang mang chói mắt cũng lập tức bao phủ cả không gian này.
Hắn cần chạm đến cô bé Alice chân chính kia!
Mang theo bộ thân thể thuộc về cô bé ấy!
Khiến cho linh hồn của chính mình!
Nói cho cô bé ấy biết hết thảy những chuyện này!
Trong nháy mắt kia, ngay tại khoảnh khắc luồng hỏa diễm mãnh liệt mang theo nguyền rủa bạo ngược bao phủ Lâm Ân vào bên trong, ánh lửa hồng điên loạn cũng phản xạ vào con ngươi đầy phẫn nộ của hắn.
Vào thời khắc cuối cùng, tay hắn đã chạm đến con Lệ Quỷ trước mắt kia.
Phát động! Xóa bỏ nguyền rủa!
Ông ——
Ngay khi mệnh lệnh được phát ra, một luồng quang mang chói mắt đã từ trong lòng bàn tay Lâm Ân phun trào ra ngoài.
Chúng hóa thành những luồng ánh sáng nhợt nhạt, hệt như một mớ tơ tằm uốn lượn, điên cuồng xuyên qua biển lửa ác độc, “Ào ào ào” lao về phía con Lệ Quỷ đang gần trong gang tấc kia.
Con ngươi trong mắt cô bé chợt phóng đại, ngoài miệng không khỏi phát ra một tiếng thét dài bén nhọn.
Vô số nguyền rủa tượng trưng cho khuôn mặt người bị thiêu đốt nọ, đã bị sợi tơ kia nhanh chóng bóc tách khỏi thân thể Alice.
Giống như một đêm pháo hoa long trọng, năng lượng nguyền rủa lập tức đang chạy dọc theo kinh mạch trong cơ thể, rồi “Ào ào ào” lan tràn ra vách tường xung quanh, lan tràn về bốn phương tám hướng bên trong lâu đài cổ!
Diệt trừ!
Phá hủy!
Hút đi!
"A —— "
Cảm giác bị hút đi quá mãnh liệt khiến cho con Lệ Quỷ nọ không khỏi phát ra thét chói tai đầy thống khổ mà oán độc.
Bởi vì đối với Lệ Quỷ, nguyền rủa chính là thứ đi kèm với hận ý và oán niệm, là máu thịt đắp bên ngoài bộ xương của chúng nó, hiện giờ nguyền rủa bị hút ra, chẳng khác nào đang cắt bỏ toàn bộ máu thịt kia đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận