Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 917: Ngươi... Đừng Nói Là Ngươi Nghiêm Túc Đấy Nhé?

Chương 917: Ngươi... Đừng Nói Là Ngươi Nghiêm Túc Đấy Nhé?
Trái Trái nuốt một ngụm nước miếng, lắp bắp nói: "Chắc là... chắc là vậy, dù sao sinh vật cũng có cực hạn, muốn vừa tiến hành một cuộc chiến đấu cấp căn nguyên, vừa phải quan tâm đến thế cục bên trong nội bộ của Leviathan, khẳng định là rất khó làm được..."
Lâm Ân hơi nhếch mép cười nhạt, lại khẽ thổi thổi con chip trong tay, sau đó kéo một lỗ hổng trên huyệt Thái Dương của mình, “Ba” một tiếng, cắm con chip ấy vào, tiếp tục nói: "Đúng vậy."
"Ngươi hiểu được điều này thì sẽ rất dễ hiểu toàn bộ quá trình mà thôi. Thế này nhé bản thân hắn rất khó chú tâm được hết thảy mọi chuyện, cho nên phải dựa vào đám thủ hạ xử lý giúp hắn những chuyện này, nhưng tất cả đám sinh vật của trận doanh hỗn loạn đều vô cùng ích kỷ, nếu không phải trong tay hắn nắm cường quyền, mà muốn để bọn họ đi chấp hành nhiệm vụ đối phó với hai kẻ xâm nhập kia, căn bản chính là người si nói mộng."
"Ngươi cũng không suy nghĩ một chút xem, một người là cơ giáp chí cao của thần giáo Cơ Giới, một người lại là kẻ hung tàn không lâu trước đó còn giằng co với Vạn Cơ Chi Thần, chỉ có thằng ngu mới có thể chủ động đứng lên đi nhận loại nhiệm vụ này!"
Trái Trái trừng mắt nhìn hắn.
Lâm Ân khẽ day day huyệt Thái Dương, mỉm cười nói: "Nhưng đối với lãnh tụ như hắn, thì hiện tại thứ hắn đang thiếu sót, chính là loại người nguyện ý vì hắn mà đi chia sẻ loại nhiệm vụ ngu xuẩn này!"
Trái Trái mờ mịt nói: "Cho nên..."
Lâm Ân mỉm cười ngồi dậy, sau đó đi đến phía trước màn hình nói: "Cho nên ta đã tự đắp nặn mình thành một sinh vật thuộc phái chủ chiến không sợ trời không sợ đất, không biết đối phương lợi hại, không sợ đắc tội người khác, không hiểu cái gì gọi là bo bo giữ mình, nhưng hết lần này đến lần khác, bản thân sinh vật đó dường như lại có chút năng lực. Như vậy, dưới tình huống không có ai chủ động đứng lên tiếp nhận loại nhiệm vụ này, thì ta chủ động đề xuất. Ngươi nói xem, ngoài ta ra, còn có thể là ai chứ?"
Trái Trái chỉ cảm thấy ý thức của mình là một đống bầy nhầy giống như bột nhão, cô ấy lại mờ mịt hỏi: "Nhưng ngươi nói như vậy chẳng phải vẫn quay về với vấn đề ban đầu sao? Ngươi không sợ bị bọn họ hoài nghi sao? Ngươi còn trực tiếp nhảy lên cao như vậy?"
Lâm Ân cười nhạt nói: "Đương nhiên bọn họ sẽ nghi ngờ, có thể nói bọn họ đưa cho ta chức vị này cũng là một loại thăm dò gián tiếp, nhưng nguy hiểm và kỳ ngộ luôn cùng tồn tại. Bởi vì bọn họ vốn là những sinh vật cực đoan, thì ngươi nhất định phải càng cực đoan hơn bọn họ. Cứ nhìn xem, kế tiếp bọn họ nhất định sẽ nghiêm ngặt theo dõi công việc của ta, chỉ cần ta xuất hiện dù chỉ một chút hành động dị thường nào đó, thì cái vị trí mà ta vừa mới lấy được này sẽ không yên ổn được đâu."
Trái Trái (? Д? ).
Dù cô ấy chẳng hiểu cái gì, nhưng vẫn có cảm giác những lời Lâm Ân nói rất chi là lợi hại.
Quả nhiên…
Tuy đầu óc hắn rất ác liệt, nhưng chỉ cần nghiêm túc, lại thực sự biến thành hình tượng một người đàn ông chẳng những đẹp trai, lại còn phúc hắc.
(Phúc hắc chỉ những người có vẻ ngoài thiện lương nhưng bên trong hắc ám)
"Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì? Đầu à, ngươi sẽ không thật sự đi thực hiện cái kế hoạch ác liệt vừa rồi chứ? Khẳng định đó chỉ là thứ ngươi thuận miệng bịa ra để lấy được tin tưởng của đám người kia thôi, đúng không? Dù sao thì loại chuyện pằng pằng cô tiểu thư máy móc gì đó kia, đúng là cực kỳ không hợp lẽ thường rồi? Ha ha~"
"Không hợp lẽ thường sao?"
"..."
"Ngươi... đừng nói là ngươi nghiêm túc đấy nhé?"
"Đương nhiên là nghiêm túc rồi, nếu không thì ta đề cập đến kế hoạch đó làm gì? Tôi có bệnh đây? (o_o)? ? "
"A! Ω Ω?!"
...apptruyen...
Cùng lúc đó.
Khoang sinh học đầu tiên.
"Bác sĩ, ngài lại giao một chuyện lớn như đối phó với hai kẻ xâm nhập kia cho một tên đội trưởng hành động toàn quyền phụ trách như vậy, có phải là quá mức tùy tiện hay không?"
Một vị lãnh đạo cấp cao của Dịch Y đưa mắt nhìn chằm chằm vào màn hình đã cắt đứt liên lạc hồi lâu, cuối cùng vẫn đưa tay lau mồ hôi trên cổ, cẩn thận nhìn về phía bác sĩ 315 trên ngai vàng, đưa ra một ý kiến bất đồng.
Không nói đến kế hoạch kia có phải quá mức biến thái hay không, chỉ nói riêng về mặt thân phận thôi cũng đủ thấy quyết định này rất có vấn đề rồi. Rõ ràng đối phương chỉ là một tên tiểu đội trưởng không có chút danh tiếng gì ở bên trong Leviathan bọn họ, lại đột nhiên biểu hiện ra thái độ tích cực quá đáng vào đúng thời kỳ đặc biệt như thế này…
Loại tình huống kỳ lạ như thế không thể không làm người ta hoài nghi.
Nói thật, ngay cả khi đối phương là vàng trong hố phân đi nữa, thì vì sao sớm không phát sáng, muộn không phát sáng, mà hết lần này tới lần khác lại trực tiếp phát sáng vào đúng thời điểm này?
Trong câu chuyện vừa rồi có quá nhiều điều khiến người ta không thể không hoài nghi.
Bác sĩ 315 đang ngồi trên vương tọa, thản nhiên nói: "Vậy phải xem biểu hiện của hắn trước đã, nếu hắn thật sự có đủ khả năng đi hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc này, đương nhiên ta cũng không ngại cho hắn địa vị và quyền lực xứng đôi với năng lực của hắn."
Tên Dịch Y kia nghe vậy, nhưng trong lòng vẫn do dự không thôi, lại tiếp tục nói: "Nhưng mà bác sĩ, ta vẫn cảm thấy vô cùng hoài nghi với tên Lạc Thập kia. Ta luôn có cảm giác hắn khá là kỳ lạ, nếu hắn thật sự có năng lực lại có can đảm như vậy, thì vì sao trước đó hắn không bộc lộ ra một chút nào? Lại cứ khăng khăng nhảy ra, nhằm vào loại chuyện đặc thù này? Ta luôn cảm thấy trong chuyện này hoặc ít hoặc nhiều cũng có chút kỳ quặc."
Bác sĩ 315 nói: "Có phải ngươi đang muốn nói, hắn có khả năng là tên Dạ Y kia giả trang, có đúng hay không?"
Dịch Y kia suy nghĩ một chút, cũng lập tức nói: "Chuyện này ta không dám tùy tiện kết luận..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận