Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 777: Đòn Phủ Đầu! Ta Không Quan Tâm!

Chương 777: Đòn Phủ Đầu! Ta Không Quan Tâm!
apptruyen
Hơn nữa, mục đích khiến Vạn Cơ Chi Thần phát động lần công kích với phạm vi siêu lớn này, còn tinh vi hơn hiện tại rất nhiều.
Gã làm như vậy không chỉ vì đối phó với cậu thiếu niên kia, gã còn muốn đối phó với toàn bộ sinh vật huyết nhục trên khắp thành nguyền rủa này nữa! Bao gồm cả bà ta!
Đây mới là tổng tiến công chân chính, đây mới là đòn phủ đầu, mở màn cho trận đại quyết chiến đối với thần giáo Huyết Nhục bọn họ!
Gần như trong nháy mắt kia, Dục Vọng Mẫu Thụ đã cảm nhận được trạng thái của toàn bộ những sinh vật huyết nhục đang có mặt trên khắp thành nguyền rủa.
Có thể nói, ngay tại khoảnh khắc tổ ong hàng lâm, dưới tác dụng của ức chế tâm linh, toàn bộ những sinh vật huyết nhục khác đều không thể chống đỡ được ảnh hưởng này.
Toàn thành rơi vào yên tĩnh, tất cả những ý thức huyết nhục đều rơi vào trạng thái tư duy trống rỗng, tịch mịch.
Giống như hết thảy những tình huống này đều đã trải qua một quá trình tính toán cực kỳ tinh vi và tỉ mỉ.
Gần như tại khoảnh khắc ấy, đại quân máy móc vốn đang bao vây bên ngoài, lại ngang nhiên hóa thành từng con dao nhọn, phát động một hồi đột tiến và tập kích đại quy mô hướng về phía Tháp Cự Tượng đang nằm dưới sự khống chế của bà ta.
"Vạn Cơ Chi Thần!" Chỉ trong nháy mắt, ý thức của Dục Vọng Mẫu Thụ đã thay đổi, trả nên vô cùng dữ tợn.
Tên kia vốn không để bọn họ vào mắt.
Từ đầu đến cuối đều, gã vẫn luôn lạnh nhạt mà quan sát cả tòa thành thị này. Và ở trong mắt gã, Lâm Ân cũng được, bà ấy cũng thế, cả hai người bọn họ chỉ là một con cá nhỏ trong cái đầm đầy cá này thôi.
Từ đầu đến cuối, thứ mà gã quan tâm, thứ mà gã đang chăm chú nhìn vào chính là đại thế, là bố cục của hết thảy mọi thứ trong này!
Tại khoảnh khắc ấy, Dục Vọng Mẫu Thụ đã nổi giận rồi, bà ta lập tức điều động vô số những sợi dây leo huyết nhục của mình, lan tràn từ bốn phương tám hướng, phát động một cuộc tiến công sắc bén, đánh thẳng về phía Vạn Cơ Chi Thần.
Vạn Cơ Chi Thần vẫn lạnh lùng đứng ở nơi đó, ánh mắt chăm chú nhìn vào Lâm Ân, kẻ đã bị gã khống chế, giống như hoàn toàn không có chú ý tới đòn tập kích vừa được Dục Vọng Mẫu Thụ phát động.
Gã chỉ nhẹ nhàng đưa một ngón tay về phía đám dây leo đang hung hăng xông tới.
Oanh ————!
Nơi ngón tay Vạn Cơ Chi Thần chỉ tới, hoặc là phạm vi rộng đến mấy chục km bên trong khu vực trống rỗng này, đột nhiên xảy ra một vụ nổ cực mạnh, và trước đó, tuyệt đối không có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy nó chuẩn bị nổ tung.
Cùng với tiếng rít thê lương của Dục Vọng Mẫu Thụ truyền đến, hàng nghìn hàng vạn thân cây và xúc tu của bà ta trực tiếp bị vụ nổ mạnh ấy đánh sâu vào, trực tiếp khí hóa, biến thành vô số những viên tròn.
Mặt đất sụp đổ.
Bên trong thành nguyền rủa lập tức xuất hiện một cái hố thật lớn với đường kính dài đến mấy chục km.
Cuồng phong gào thét, hối hả từ bên trên xuyên thẳng xuống dưới lòng đất.
Huyễn Tưởng Màu Bạc run rẩy quan sát một màn khủng bố này.
Thật hiển nhiên, ngay cả cô ta cũng chưa từng được chứng kiến thực lực chân chính của chúa tể máy móc, mà đây chỉ vẻn vẹn một cái hình chiếu của đối phương thôi!
Dưới lòng đất, hình chiếu kia vẫn lạnh nhạt như cũ, trực tiếp đi thẳng về phía Lâm Ân đang rơi vào trạng thái tư duy trống rỗng
Dường như vào khoảnh khắc này, thế giới đều chìm trong yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng bước chân của một mình gã mà thôi.
Đông ——
Đông ——
Trái tim Lâm Ân càng đập mạnh hơn.
Trong quá trình trái tim mãnh liệt co bóp, vô số máu tươi lạnh như băng lập tức “Ào ào” phun tới, chạy dọc theo mạch máu của hắn, dũng mãnh tràn vào đại não của hắn, gian nan cạy ra một khe hở nhỏ bên trong, cố gắng đánh thức tư duy đã bị ức chế, trực tiếp rơi vào trống rỗng của hắn.
Khó khăn lắm mới đánh thức được Lâm Ân, khiến cho hắn phục hồi trở lại.
Hắn cắn chặt hàm răng, hai mắt huyết hồng, nhìn thẳng vào Vạn Cơ Chi Thần đang bình thản đi từng bước một về phía mình.
Lượng lớn máu tươi dọc theo khóe miệng của hắn chảy xuôi xuống cổ và trên người.
Vạn Cơ Chi Thần lặng lẽ nói: "Ta không quan tâm."
Giống như đây là câu trả lời cho câu hỏi lúc trước của hắn.
Bên trong giọng nói của Vạn Cơ Chi Thần không mang theo bất cứ dao động gì, tựa như giọng nói đó vốn không phải một giọng nói, nó chỉ thuần túy là tiếng bánh răng ăn khớp với nhau truyền đến phía đối diện mà thôi.
Gã giống như một bộ máy móc khổng lồ, một khi đã khởi động thì không cần biết bên ngoài sẽ phát sinh bất cứ chuyện gì, ngay cả khi thế giới bị hủy diệt, bộ máy móc nọ vẫn vận hành, sẽ không dừng lại.
"Không cần biết là Thái Thản, là Cự Tượng, là Thánh Thiên Sứ, hay là cái Cây Sinh Mệnh kia..." Vạn Cơ Chi Thần đi tới trước mặt Lâm Ân, lạnh nhạt mà ngẩng đầu lên, nhìn sâu vào Lâm Ân đang bị một luồng lực lượng vô hình treo lơ lửng giữa không trung, lạnh nhạt nói: "Bọn họ chỉ là một đám thất bại bị trục xuất, một đám ác quỷ bởi vì phẫn nộ và không cam lòng mà biến dạng, mà vặn vẹo, thế thôi."
Giọng nói của gã vô cùng bình tĩnh, tựa như một cái đầm băng dưới lòng đất.
Không có khinh miệt.
Không có cao ngạo.
Chỉ đơn giản là đang bình tĩnh nói lên một sự thật mà người ta vốn không muốn đi thừa nhận mà thôi.
"Từ rất lâu trước đó, ta đã nhìn ra ngày tận thế điêu vong đã được định trước kia rồi. Đại phá diệt sẽ phát sinh, những u hồn của thời đại cũ sẽ bị dọn dẹp, bởi vì có một ý chí ở trong minh minh vẫn luôn quan sát hướng đi của thời đại."
"Nếu mùa đông vĩnh hằng không thay đổi, thì cứ đơn giản là xáo trộn thêm một lần nữa, khởi hành lại từ đầu, những vong hồn không muốn chết kia đều bị tống đến bãi rác thải này, coi như dựng một tấm bia mộ cho thời đại cũ của bọn họ."
"Nhưng ta thì khác."
"Bởi vì thứ ta nhìn về chính là tương lai càng xa xôi hơn, sau khi thời đại mới được mở ra, nơi đó đã được định trước sẽ có một vị trí dành cho ta, mà các ngươi chỉ có thể trở thành nước mắt của thời đại."
Crắc —— Cổ Lâm Ân lại bị bóp chặt.
Khả năng điều khiển của đại não đối với thân thể đã hoàn toàn bị chặt đứt tại xương sống.
Lâm Ân cũng biết, đối phương nói ra những điều này, vốn không phải là nói cho hắn nghe, gã đang nói với con Cự Tượng trong quá khứ kia, hoặc là nói với nền văn minh Cự Tượng từng đứng ngang hàng với nền văn minh khoa học của gã nhưng đã bị phá tan thành từng mảnh nhỏ kia.
-Hãy đọc tại tr uyen yy.pro-
Bạn cần đăng nhập để bình luận