Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 66: Móa Nó! Dám Làm Ta Sợ!!!

Chương 66: Móa Nó! Dám Làm Ta Sợ!!!
Không còn nghi ngờ gì nữa, kênh khu vực trực tiếp rơi vào một mảnh yên tĩnh.
Tất cả nhóm ác linh đều ngây dại nhìn chằm chằm vào bóng dáng cầm dao, đẹp trai đầy khí thế của Lâm Ân trên màn ảnh.
"Nhân... Nhân loại này ghê gớm đến vậy sao?"
"Cả đám đều bị hắn xử lý hết rồi!"
"Hơn nữa, hình như hắn còn không sợ một chút nào nha!"
"Hức… vì sao tôi lại có chút sợ nhỉ? (ΩДΩ) "
Mà cũng ngay tại thời điểm mọi người đang vô cùng khiếp sợ, đột nhiên bọn họ lại nhìn thấy Lâm Ân nhanh chóng chạy về phía cửa chính.
Ngay lập tức, hai mắt chúng ác linh tỏa sáng.
"Hắn muốn chạy rồi? !"
Nhưng chưa tới vài giây sau khi Lâm Ân biến mất giữa hình ảnh, bọn họ lập tức nghe được từng chuỗi những âm thanh “Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt”, truyền ra từ bên ngoài.
"Đó là âm thanh gì?" Một con ác linh ngạc nhiên hỏi.
Mà cũng chính tại một khắc này, Lâm Ân đã nhanh chóng lao vào, (艹皿艹) trong tay hắn cầm theo một cây cưa điện, giống như một kẻ sát nhân cuồng ma, không ngừng xoẹt xoẹt —— xoẹt xoẹt ——hung hăng kéo cưa điện.
Mọi người: "(ΩДΩ)? ! !"
"Móa nó… dám làm ta sợ! Sống cũng không yên ổn mà! (艹皿艹) hôm nay ta sẽ băm tất cả chúng mày ra thành từng mảnh, đi cho đại bảo bối nhà ta ăn!"
Xoẹt xoẹt —— xoẹt xoẹt ——
Rồi dưới cái nhìn chăm chú, đầy hoảng sợ của đám người xem, Lâm Ân cầm theo cưa điện, (艹皿艹) bắt đầu tiến hành một màn hủy diệt nhân đạo, hoàn toàn có thể dọa khóc những đứa trẻ con, đối với đám khôi lỗi không da vừa bị quật ngã xuống đất kia.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt ——
Ngay tức khắc, vài hình ảnh máu tanh, khủng bố vô cùng được trình diễn ngay trên màn ảnh phía trước kia.
【 Huyết Oa Oa 】: "(thét chói tai) không nhìn! Không nhìn! ! Quá dọa người! Ngay cả thi thể, hắn cũng không buông tha! !"
【 Quỷ Tóc Dài 】: "(cực độ hoảng sợ) đúng vậy! Ngày hôm qua, hắn đã làm như vậy đó! A —— A —— "
【 Quỷ Chết Cháy 】: "(ôm đầu hoảng sợ) hắn vốn không phải nhân loại bình thường! ! Nữ vương, chị không thể dùng thủ đoạn đối đãi với người bình thường đến đối phó hắn được! Nhìn hắn cầm cưa tiến tới kìa, còn hung ác hơn thầy của hắn nữa! !"
Trên kênh khu vực, lập tức xuất hiện vô số những đoạn spam【 Giá trị tinh thần -1】.
Mắt thấy đám người xem sắp bị dọa tới mức gặp phải bóng ma tâm lý, Huyết Y Ác Linh vội vàng tắt hình ảnh đi, hai tay nắm chặt, (〃´ 皿 `)q nói: "Thằng nhóc chết tiệt kia...!"
...
Lầu một.
【 đinh! Thái độ của Huyết Oa Oa đối với ngươi đã đạt đến trạng thái cực độ hoảng sợ, ngươi đạt được kinh nghiệm 100】
【 đinh! Thái độ của Quỷ Chết Cháy đối với ngươi đã đạt tới trình độ bóng ma tâm lý, ngươi đạt được kinh nghiệm 150】
【 đinh! Tính cách đặc thù【 khiếp đảm 】 của Quỷ Tóc Dài đã thành công bị ngươi thay đổi thành 【 tự bế 】, ngươi đạt được kinh nghiệm 200】
Vân vân và vân vân…
【 đinh! Độ nổi tiếng của ngươi ở hẻm Du Hồn vừa được đề cao thêm 30! 】
Lâm Ân: "???"
Hắn cầm theo cưa điện, có vẻ vô cùng kinh ngạc mà quay đầu, nhìn nhìn chung quanh.
Không thích hợp nha.
Hắn chỉ xử lý một vài con khôi lỗi thôi mà, vì sao lại đột nhiên nhận được nhiều kinh nghiệm như vậy, còn những cái tên quen thuộc kia là chuyện gì đã xảy ra rồi?
Chẳng lẽ chúng nó vốn đang có mặt ở trong phòng này?
Nghĩ như vậy, Lâm Ân nhanh chóng ngó hai bên trái phải một hồi, và cầm theo cưa điện, bước đi trong phòng, cẩn thận tìm tòi một phen, nhưng chẳng tìm thấy cái gì khác nữa.
"Kỳ quái thật."
Lâm Ân mờ mịt nhún nhún vai, sau đó cũng chẳng quan tâm tới nữa, hắn nhanh chóng đi rửa sạch hiện trường, cuối cùng là thản nhiên quay trở lại trên ghế, ngồi như không có việc gì vừa xảy ra, thậm chí còn móc một cái bình rượu lâu năm nhỏ từ trong lòng ra, rót vào chiếc cốc chân cao trên bàn, nhắm mắt lại tinh tế thưởng thức.
...
Giữa kênh khu vực.
Rốt cuộc chúng sinh vật hắc ám vốn đang mở lớn hai mắt, cũng chậm rãi phục hồi lại tinh thần từ những hình ảnh khủng bố vừa rồi.
"Tôi cho rằng, người kia đã sớm được rèn luyện từ trước rồi! Hơn nữa nhìn thủ pháp cưa người hồi nãy, đây tuyệt đối là kết quả đạt được nhờ mưa dầm thấm đất, sau hàng năm trời đều đi theo bên người ông thầy biến thái của hắn! !"
"Tên kia, hắn chẳng hề sợ hãi một chút nào!"
"Đúng vậy! Theo tôi nhận thấy, chúng ta muốn nhìn thấy hắn sụp đổ, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản đâu!"
Huyết Y Ác Linh híp mắt, nói: "Thế thì đã làm sao? Mặc kệ nói như thế nào, hắn cũng chỉ là một tên nhân loại yếu nhược mà thôi. Nếu hắn đã không sợ thực thể quái vật, thì chúng ta dùng ác linh mơ hồ khó nắm bắt. Tôi không tin hắn cũng có thể miễn dịch với chúng!"
Rầm ——
Vừa dứt lời, cô ta lại dùng sức mà lôi kéo một nhánh xúc tu khác đang treo bên người, rơi xuống dưới.
Mà ở giữa hình ảnh trước mặt, Lâm Ân vốn đang nhắm mắt lại, tinh tế thưởng thức ly rượu trong tay, đột nhiên cảm nhận được từng luồng gió âm lãnh vừa thổi qua bên tai, khiến cho hắn theo bản năng mà sợ run cả người.
Cùng lúc đó, hai ngọn nến vốn đang bập bùng cháy trên bàn kia, cũng đột nhiên “vù vù” chớp lóe.
Lâm Ân ngẩn người, nhanh chóng buông ly rượu trên tay xuống, rồi quay đầu nhìn cảnh tượng tối tăm xung quanh, nghi hoặc hỏi: "Lại muốn làm chuyện ngu ngốc, điên rồ gì nữa đây?"
Không biết vì sao, dường như không khí xung quanh vừa nhanh chóng chuyển thành âm lãnh.
Ngay tại khoảnh khắc đó, đột nhiên khóe mắt Lâm Ân bắt gặp một hình ảnh ghê người. Dường như con mắt của bức chân dung được vẽ bằng tranh sơn dầu vốn đang gắn trên vách tường vừa khẽ chuyển động một cái.
Lâm Ân lập tức quay đầu, nhìn thẳng về hướng kia, sau đó khoanh tay, đi nhanh đến phía dưới bức tranh sơn dầu trên vách, ngẩng đầu, quan sát gương mặt một người đàn ông nhân loại quý tộc tóc vàng mắt xanh được vẽ trên bức tranh sơn dầu kia.
"Nguyên cớ vì sao mà ở nơi này lại có tranh sơn dầu của thế giới nhân loại nhỉ?"
Lâm Ân nghi hoặc, tiếp tục quan sát nó, nhưng hắn lại không chú ý tới, ngay giữa vùng hắc ám sau lưng hắn kia, vừa có một thứ gì đó đang từng bước tiếp cận, tiến về phía hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận