Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 511: Khắc Pháp Trận!

Chương 511: Khắc Pháp Trận!
Giai đoạn thứ ba 【 quân vương —— căn nguyên 】: sinh vật nằm trong giai đoạn này cũng có thể hoàn thành triệu hồi, nhưng mức năng lượng tiêu hao đã hoàn toàn không phải thế giới thấp ma có thể thừa nhận được.
Giai đoạn thứ tư 【 phía trên căn nguyên 】: Thế giới hắc ám chưa từng có ghi chép liên quan đến quá trình triệu hồi những tồn tại dạng này. Trong tin tức hiện có, dường như ý chí tối cao của Thị Giới vốn thuộc về giai đoạn này, và trên tay chủ mẫu cũng có pháp trận triệu hồi giai đoạn thứ tư.
Ngả Văn mỉm cười nói: “Đây là phân chia tương đối mơ hồ. Cậu có thể hiểu như vậy, mỗi giai đoạn đều có pháp trận triệu hồi phù hợp với mình, nhưng nếu cậu trưởng thành đến một giai đoạn nào đó, cũng tương đương với bản thân đã đột phá mức độ cực hạn mà pháp trận kia có thể chịu tải được, tới khi ấy, cậu sẽ cần một dạng pháp trận càng mạnh hơn để thích ứng với cường độ thực lực của cậu."
Mà những gì Ngả Văn căn cứ vào để phân chia thành mấy giai đoạn trên chính là ba tiết điểm nhất định phải tiến hành thay đổi của pháp trận.
Và một dạng pháp trận chỉ có thể bao gồm cũng như sử dụng thay thế cho pháp trận giai đoạn dưới, chứ không thể bao gồm hay sử dụng thay thế cho pháp trận giai đoạn trên.
Lâm Ân gật gật đầu, lại có chút suy tư nhìn bốn loại quy cách pháp trận hoàn toàn khác biệt phía trên trang sách. Tới lúc này, hắn cũng chú ý tới, càng là pháp trận cấp cao, hoa văn bên trên lại càng thêm phức tạp.
Lâm Ân ngẩng đầu, cười ha hả nói: "Tới bây giờ tôi vẫn còn nằm trong giai đoạn thứ nhất, và phỏng chừng còn phải dừng lại trên giai đoạn này thật lâu nữa. Bởi vậy ba loại sau không mang đến ý nghĩa quá lớn đối với tôi."
Ngả Văn lắc lắc đầu, mỉm cười nói: "Không, chủ mẫu xem trọng cậu như vậy, khẳng định là thành tựu trong tương lai của cậu tuyệt đối sẽ không quá kém, cho nên ngoại trừ pháp trận ở giai đoạn thứ nhất, tôi cũng có thể khắc cho cậu pháp trận ở giai đoạn thứ hai và thứ ba."
"Về phần giai đoạn thứ tư, nếu cậu thật sự đạt tới vị trí kia, cậu cũng đủ khả năng tự mình thực hiện nó rồi."
Nói xong, gã lập tức bay lên, sau đó nhẹ nhàng mà vẫy vẫy tay.
Chỉ nháy mắt sau đó, cảnh tượng xung quanh lại một lần nữa xảy ra biến hóa giống như là kính vạn hoa.
Chờ sau khi Lâm Ân hoàn hồn trở lại, hắn chợt phát hiện mình đã không còn ở bên trong thư viện lúc trước nữa, mà đã xuất hiện bên trong một khu đất hắc ám hoàn toàn trống trải rồi.
Bốn phương tám hướng đều là một mảnh hắc ám dày đặc.
Mà xung quanh hắn, có sáu cây nến đỏ đang bốc cháy, chúng lấy vị trí của hắn làm trung tâm, trực tiếp xây dựng nên một đồ án hình ngôi sao sáu cánh quỷ dị.
"Đừng sợ." Bóng dáng lơ lửng của Ngả Văn cũng chậm rãi xuất hiện, gã mỉm cười nói: "Muốn xây dựng một cái pháp trận chuyên chúc cần trải quá khá nhiều công đoạn, mà quan trọng nhất là phải nhận được thế giới này tán thành. Điều hiện tại chúng ta phải làm chính là xây dựng nên tòa pháp trận này, tiến hành ràng buộc nó với cậu, sau đó lại đóng dấu nó xuống thế giới này."
"Khiến cho thế giới này nhớ kỹ cậu."
Lâm Ân gật đầu.
Nói theo phương thức của một nhân loại, quá trình này chính là Ngả Văn vẽ một hình ảnh trước, sau đó chuyển cho phía chính phủ tiến hành xác nhận, chỉ cần phía chính phủ cảm thấy không thành vấn đề, thì hắn có thể vận dụng loại pháp trận này đi làm đủ các loại chuyện xấu xa.
"Cấu tạo bên ngoài của các loại pháp trận tương đối giống nhau, để tôi tiến hành khắc xuống là được, chỉ có phần trung tâm của pháp trận là thuộc về dấu hiệu cùng với điểm đặc thù của riêng cậu mà thôi. Cậu có thể tự mình xác định nó, sau khi nghĩ xong lại tiến hành cộng hưởng với tôi là được."
Nói xong, Ngả Văn tước sĩ lại chậm rãi bay lơ lửng trên trời cao, ngón tay nhẹ nhàng vung vẩy giữa hư không.
Lâm Ân đang đứng bên dưới cũng lập tức nhìn thấy, từng đường nét màu huyết hồng đang lấy mình làm trung tâm, nhanh chóng xuất hiện dưới mặt đất, bên trên có đầy những hoa văn và chữ nghĩa phức tạp.
Chỉ thông qua hành động đơn giản này thôi cũng đủ để chứng minh tạo nghệ trên phương diện này của Ngả Văn tước sĩ rồi.
Lâm Ân nhắm hai mắt lại, dựa theo cách nói của Ngả Văn tước sĩ, cũng bắt đầu xây dựng ấn ký thuộc về mình ở trong đầu.
Nhân loại, huyết nhục, xúc tu, loli... Phi!
Rất nhanh sau đó, không mất quá nhiều thời gian, ở thời điểm Lâm Ân lại một lần nữa mở to mắt ra, một vầng hào quang màu đỏ cuồn cuộn đã xuất hiện trên mặt đất xung quanh.
Chỉ thấy một tòa pháp trận màu máu với đường kính tới gần mười mét, lấy hắn làm trung tâm đã được Ngả Văn tước sĩ khắc họa xong xuôi.
Mà vị trí trung tâm của pháp trận chính là ấn ký nhận dạng vừa được hắn cấu tạo nên. Một loại dấu hiệu định hướng đặc thù do nhân loại và một đống tổ chức huyết nhục vặn vẹo kết hợp lại mà thành.
"Cậu quyết định chưa?" Ngả Văn mỉm cười hỏi.
Lâm Ân nghiêm túc nói: "Quyết định rồi!"
"Tốt!"
Nói xong, Ngả Văn chậm rãi nhắm hai mắt lại, dang hai tay ra, trong miệng bắt đầu ngâm xướng từng đoạn chú văn tối nghĩa khó hiểu.
"Kế tiếp, tôi đóng dấu tòa pháp trận này vào trong thế giới hắc ám. Cậu cứ kiên nhẫn chờ đợi một chút, rất nhanh là được rồi."
Lâm Ân gật đầu.
Theo quá trình Ngả Văn ngâm xướng, rất nhanh Lâm Ân đã nhìn thấy bức vẽ tòa pháp trận màu huyết hồng dưới chân hắn chậm rãi trở nên lơ lửng, sau đó từng chút từng chút một mà bay về phía trời cao, chiếu sáng mảnh hắc ám dày đặc này.
Mà cũng chính tại một khắc ấy, đột nhiên Lâm Ân lại có chút run rẩy, bởi vì trước mặt hắn vừa xuất hiện thật nhiều sợi dây màu đen hư vô.
Chúng lan tràn ra ngoài từ bốn phương tám hướng bên trong hắc ám, sau đó từng chút từng chút một đi tới, bao trùm tòa pháp trận kia của hắn.
Vô số dải hoa văn tối đen nọ không ngừng lan tràn, chạy dọc theo những đường nét rõ ràng trên pháp trận, rồi dần dần mà bao phủ toàn bộ pháp trận ấy vào bên trong.
"Đừng khẩn trương, đây là ý chí hư vô của thế giới này đang tiến hành thu nhận pháp trận, chờ sau khi nó hoàn toàn mô phỏng theo, pháp trận này cũng chính thức hoàn thành bước ràng buộc với cậu rồi." Giọng nói nhẹ nhàng của Ngả Văn vang lên trong đầu hắn.
Lâm Ân lập tức nín thở ngưng thần, cẩn thận mà chăm chú nhìn vào những sợi tơ màu đen đang chậm rãi lan tràn bên trong pháp trận kia.
Ngay dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Ân, những sợi tơ màu đen ấy đã hoàn toàn bao trùm lên tòa pháp trận màu máu của hắn rồi.
Nhưng đúng vào nháy mắt này, những sợi tơ màu đen nọ lại đột nhiên dừng bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận