Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 220: Cuộc Chiến Từ Ba Ngàn Năm Trước!!!

Chương 220: Cuộc Chiến Từ Ba Ngàn Năm Trước!!!
Ngay sau đó, Cưa Máu bắt đầu kể cho Lâm Ân nghe toàn bộ nội dung cơ bản, từ đầu đến cuối của "Kế hoạch Cự Tượng".
Bắt đầu từ năm đó khi bọn họ khai quật được một bộ tạo vật rơi xuống từ nền văn minh khoa học kỹ thuật nào đó, mãi cho đến khi bọn họ phân tích ra các loại kỹ thuật và tri thức ẩn chứa trong bộ tạo vật này.
Mà toàn bộ những tri thức kia đều chỉ thẳng về phía Cự Tượng, tạo vật đã được nền văn minh khoa học kỹ thuật nọ chế tạo thành công từ ba ngàn năm trước...
"Tuy chúng ta không quá hiểu." Cưa Máu nặng nề nói: "Nhưng sau khi miệt mài nghiên cứu phân tích không ngừng, tất cả chúng ta và hội trường đều mơ hồ phát hiện ra rằng, tạo vật Cự Tượng khổng lồ đã vỡ tan rơi xuống thế giới của chúng ta này vô cùng cường đại... Thậm chí nó còn có thể vượt qua lực lượng khủng bố của cấp căn nguyên..."
"Mà khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi chính là, Cự Tượng kia hoàn toàn không phải sản phẩm nhân tạo, nó chính là một loại vũ khí kinh khủng hỗn hợp giữa máy móc và huyết nhục..."
"Con có thể hiểu được rằng, một tạo vật như vậy, có ý nghĩa lớn lao đến mức nào đối với một tổ chức đã tốn biết bao thời gian để đi sâu vào nghiên cứu và cải tạo máy móc hay không?"
Ánh mắt Lâm Ân trở nên thâm thúy vô cùng.
Cuồng nhiệt!
Đúng vậy.
Tình huống này cũng giống như một đám lolicon bị giam giữ bên trong nhà giam tối đen, với xung quanh chỉ toàn là sinh vật giống đực, bỗng nhiên có một ngày, từ bên trong kẽ hở, bọn họ trông thấy một tiểu Loli đáng yêu xuất hiện ngay trước mặt mình.
Loại cảm giác kích động và điên cuồng ấy, tuyệt đối không phải một kẻ háo sắc bình thường có thể cảm nhận được.
Nó y như được trông thấy ánh sáng của đời mình vậy!
"Con hiểu!" Lâm Ân gật đầu.
Cưa Máu hít sâu một hơi, nói: "Cho nên kế hoạch Cự Tượng đã ra đời, và hết thảy tài nguyên trong hiệp hội đều bắt đầu đổ dồn về kế hoạch đó, chúng ta lần lượt đi khắp thế giới tìm kiếm mảnh nhỏ của bộ Cự Tượng kia, cả quá trình ấy đều cuồng nhiệt như một lần nữa được sống lại vậy."
"Nó kéo dài cả trăm năm."
Trong lòng Lâm Ân khẽ động, nói: "Vậy vì sao tới sau này, kế hoạch nọ lại bị tạm dừng?"
Đến đây, dường như Cưa Máu vừa nghĩ tới một chút ký ức mà ông hoàn toàn không muốn nhớ lại, vẻ mặt đầy phức tạp, nói:
"Bởi vì chúng ta phân tích ra một vài thứ."
Một cuộc chiến tranh.
Một cuộc chiến tranh điên cuồng, kéo dài qua vô số thế giới, nhấn chìm vô số những nền văn minh khác nhau.
Mà khoảng thời gian cuộc chiến tranh ấy bùng nổ chính là ba ngàn năm trước.
Tại thời điểm ấy, có thể nói rằng nền văn minh khoa học kỹ thuật đã sáng tạo nên Cự Tượng kia chính là một trong số những nền văn minh đang đứng trên đỉnh cao nhất của vô số thế giới.
Có thể nói, được khoa học kỹ thuật Cự Tượng ủng hộ, bọn họ đã trở nên mạnh mẽ không gì sánh kịp, thậm chí còn có thể đứng ngang hàng với Thần linh.
Nhưng … bọn họ cũng thất bại rồi.
Cả nền văn minh bị hủy diệt.
Và Cự Tượng, tạo vật tổ hợp hoàn mỹ giữa huyết nhục và máy móc, vốn là niềm kiêu hãnh của bọn họ, cũng “Ầm ầm” tan vỡ, rơi xuống thế giới hắc ám này.
Cưa Máu lộ vẻ mặt phức tạp nói: "Nguyền rủa! Chúng ta có một loại dự cảm mãnh liệt."
"Nếu một ngày nào đó, chúng ta thật sự tái hiện được Cự Tượng, thì ngay khoảnh khắc nó xuất thế, một loại nguyền rủa đáng sợ nào đó sẽ bị phát động!"
"Tựa như có một tồn tại nào đó không cho phép Cự Tượng tái hiện."
Ba ngàn năm trước?
Lại là ba ngàn năm trước?
Lâm Ân nghe vậy, lập tức rơi vào suy tư.
Bởi vì cái đầu Thái Thản cũng từng nhắc đến, bọn họ đã từ thế giới càng cao hơn rơi xuống mảnh thế giới hắc ám này vào đúng tiết điểm thời gian là ba ngàn năm trước.
Mà cũng tại tiết điểm thời gian ấy, Thái Thản nhất tộc bọn họ gần như đã bị diệt tộc, còn bọn họ đã bị chém bay đầu.
Chẳng lẽ, Cự Tượng, sản phẩm của nền văn minh khoa học kỹ thuật rơi xuống thế giới này rồi bị hiệp hội Ma Nhân phát hiện được kia, lại có liên quan tới cuộc chiến tranh mà toàn Thái Thản tộc từng phải đương đầu khi đó?
Cưa Máu nhắm mắt, nói: "Cũng chính vì loại dự cảm mãnh liệt này, chúng ta mới tạm thời gác lại kế hoạch Cự Tượng, cũng tách những mảnh nhỏ Cự Tượng có giá trị quan trọng do chúng ta thu thập đến được ra, để những nguyên lão như ta tới bảo quản."
Lâm Ân lập tức nhớ đến một sinh vật nào đó vẫn một mực ở trong hậu viện của bọn họ, kinh dị nói: "Là Tiểu Bảo Bối?"
Cưa Máu ngẩn ra, hỏi: "Con cũng biết ư?"
Lâm Ân không nói hai lời, đã vội vàng đứng dậy, rồi nhanh như chớp vọt tới hậu viện. Sau đó, từ bên trong hậu viện đã truyền đến âm thanh nắp hầm bị cạy ra.
Đúng vào khoảnh khắc kia, một tiếng rít gào đầy phẫn nộ vang lên.
Ngay sau đó, dưới cái nhìn chăm chú đầy kinh ngạc của Cưa Máu và phu nhân con rối, Lâm Ân ôm một cái đầu lưỡi lớn đang không ngừng giãy giụa, phẫn nộ, “Ba ba ba” chạy tới, kiên định nói: "Vâng, con đã đoán được phần nào rồi, bởi vì thứ có giá trị duy nhất bên trong tiệm dược tề chúng ta chỉ có nó mà thôi."
"Tê —— tê ——(phẫn nộ) "
【 đinh! Độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối đối với ngươi -1】
【 đinh! Độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối đối với ngươi -1】
Tiểu Bảo Bối càng không ngừng vặn vẹo thân thể trơn trơn nhẵn nhẵn của mình, rồi phẫn nộ mà lên án tội trạng của Lâm Ân.
Cưa Máu kinh dị nói: "Mới vài ngày không gặp mà hai đứa các con đã quen thuộc đến vậy rồi?"
Lâm Ân gật đầu, giống như đang ôm một con lươn lớn trơn trơn nhẵn nhẵn, nói: "Vâng, là lúc trước khi bộ Khôi Lỗi Huyết Nhục kia đến đây, Tiểu Bảo Bối đã giúp con rất nhiều, chúng con sắp thành tri kỷ rồi."
"Tê —— tê ——(phẫn nộ) "
Cưa Máu gật đầu, nói: "Ừm, con đã đoán đúng. Nó chính là một bộ phận máy móc trên người Cự Tượng, ta mang về từ hiệp hội năm đó. Con đừng thấy nó chỉ là một cái đầu lưỡi mà lầm, ý thức bản thân của nó rất mạnh. Nó là thứ xảo trá nhất trong nhóm bộ phận máy móc mà chúng ta tìm được năm đó."
Lâm Ân nghi hoặc ôm Tiểu Bảo Bối trong tay, kinh dị nói: "Thầy, thầy muốn nói, mỗi một bộ phận máy móc được phân hoá từ Cự Tượng đều có ý thức độc lập của chính mình?"
Cưa Máu nghe vậy, chợt im lặng một lát, mới lên tiếng: "Đúng vậy, chuyện này vô cùng quỷ dị, nhưng ở bên trong thế giới hắc ám này, nó cũng chẳng phải chuyện gì quá mới lạ."
"Và toàn bộ đều không ngoại lệ, chúng nó tuyệt đối có liên quan tới loại nguyền rủa kia."
Bạn cần đăng nhập để bình luận