Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 521: Cấp 7 Là Cường Độ Tốt Nhất Rồi!!!

Chương 521: Cấp 7 Là Cường Độ Tốt Nhất Rồi!!!
Tiểu hộ sĩ kia gật đầu, rồi dùng sức mà vung cây lang nha bổng trong tay lên, trực tiếp đập thẳng xuống đầu con Đa Nhãn Ma trước mắt.
Nhưng chính vào lúc này, con Đa Nhãn Ma nọ lại mở to mắt, (? ? ? ? )? ? có chút khó hiểu hỏi: "Bác sĩ, tôi cũng không biết vì sao, loại chuyện kia lại làm trong lòng tôi cảm thấy hưng phấn vô cùng. Hình như nó là một chuyện vô cùng trái đạo đức nhưng lại cực kỳ kích thích thì phải..."
Phanh —— Một tiếng nổ vang lên.
(ヾ? ? ? ? )
Đa Nhãn Ma không chút phòng bị, lập tức ăn trọn cái chày gỗ từ đằng sau đánh tới.
【 đinh! Mục tiêu nhận được buff tiêu cực: não chấn động cấp 7! 】
Không nói hai lời, Lâm Ân vốn đang ngồi trên ghế mỉm cười, chỉ trong nháy mắt lại đạp một cước xuống cái bàn, trực tiếp nhảy ra ngoài từ cửa sổ, vẻ mặt chuyển thành cực kỳ nghiêm túc và bình tĩnh.
"Cởi sạch quần áo của bệnh nhân, chuẩn bị giải phẫu, cô cứ ở lại chỗ này, chỉ cần tôi khẽ ho khan một chút, cô lập tức cho đối phương một gậy, đã hiểu chưa? Nhất định phải nắm giữ tốt lực đạo!"
Hộ sĩ kia nghiêm túc cầm chặt cây lang nha bổng, nói: "Vâng thưa Lương Y tiên sinh!"
Sau đó, ngay dưới cái nhìn chăm chú đầy khiếp sợ của mọi người trong đại sảnh, Lâm Ân nhanh chóng dẫn dắt mấy cô y tá kia thao tác nhanh gọn cởi bỏ toàn bộ quần áo và trang bị trên người Đa Nhãn Ma.
Hắn bình tĩnh đeo khẩu trang và bao tay Dạ Y lên, phần phía trước của ngón trỏ cùng với ngón cái trực tiếp nhô lên một cái mũi nhọn bằng kim loại.
Trị liệu là cấp bách.
Bởi vậy một chút chấn động não vừa vặn lại có thể mang đến chỗ tốt khá lớn, tuy có khả năng loại hành động này cũng tạo thành một chút thương tổn trên trình độ nhất định đối với người bệnh, nhưng quan trọng hơn là, nó cũng có thể gây mê đám Thị Nguyên Trùng trong cơ thể đối phương, làm chậm lại quá trình những con côn trùng kia xâm nhập vào đầu óc gã.
Cho nên cường độ chấn động não không thể cao cũng không thể thấp.
Cấp 7 là cường độ tốt nhất rồi.
"Lương Y tiên sinh, cần dao giải phẫu không?"
"Tôi tự có rồi, mọi người cầm khay tới đây, cả nước muối sinh lí và dược tề cầm máu nữa."
"Được!"
"Chuẩn bị đèn chiếu sáng, lại châm cho tôi một điếu thuốc!"
"Được!"
Lâm Ân nheo hai mắt, nhanh chóng ngồi xổm trước mặt Đa Nhãn Ma đã ngất đi, còn chảy nước miếng tùm lum, để một cô y tá kéo một cái mí mắt trên người đối phương, sau đó hắn không chút do dự đã chọc thẳng hai ngón tay của mình vào bên trong con mắt kia.
Phập —— Ngay dưới cái nhìn chăm chú kèm theo khiếp sợ hãi hùng của mọi người xung quanh, viên tròng mắt của con Đa Nhãn Ma kia trực tiếp bị hắn dùng hai ngón tay móc xuống!
Tới lúc này, mọi người cũng lập tức nhìn thấy bộ phận phía sau cái tròng mắt kia, đúng là ở nơi đó chứa đầy những con giun tròn chi chít rậm tạp đang không ngừng mấp máy.
Đây là trên tròng mắt có mọc côn trùng sao?
Nhưng rõ ràng là côn trùng mọc bên trong tròng mắt mà?
Nhóm ý tá xung quanh đều lộ vẻ mặt xanh mét, mà vừa trông thấy một màn trước mắt, toàn bộ đám bệnh nhân đến nơi này khám bệnh đều “Ọc” một tiếng, phun ra đầy đất.
"Rổ! Nước muối! Cái nhíp!"
"Đến... Đến đây!"
Giờ khắc này, vẻ mặt Lâm Ân vẫn cực kỳ trấn định, hắn nhanh chóng tiếp nhận cái nhíp, rồi dùng một loại tốc độ mây bay nước chảy, lưu loát sinh động đến khó có thể tưởng tượng nổi để “Xoát xoát xoát” nhổ từng con côn trùng bên trong tròng mắt của đối phương ra ngoài.
Những con côn trùng nọ bị “Xoát xoát xoát” ném xuống nước muối, còn cái tròng mắt đã sạch, lại bị hắn để vào trong chiếc rổ bên cạnh, y như một thứ trái cây.
Mà đúng vào lúc này, Đa Nhãn Ma lại có chút mờ mịt mà tỉnh lại, sau đó ngây ngốc há miệng rên rỉ một hồi: "Đau quá... Sao lại có cảm giác đau như chết cha chết mẹ vậy trời..."
Lâm Ân không chút do dự, lập tức khụ một tiếng.
Phanh ——
(ヾ? ? ? ? )
【 đinh! Mục tiêu vừa đổi mới buff tiêu cực: chấn động não cấp 7. 】
Lâm Ân híp mắt, lớn tiếng nói: "Trên người anh ấy có quá nhiều mắt, lại đi chuẩn bị cái nhíp cho tôi! Mau! Tôi muốn thật nhiều nhíp!"
"Được!"
Một tiểu y tá (〃> 皿 <) xung phong nhận việc, lập tức “Lạch cạch lạch cạch” chạy tới, chuyển toàn bộ nhíp trong kho hàng tới đây.
Giờ khắc này, ngay dưới cái nhìn chăm chú và run rẩy của những bệnh nhân xung quanh, phía sau lưng Lâm Ân vang lên âm thanh "Rào rào rào" chỉ một thoáng đã mọc ra tới mấy chục sợi xúc tu.
Những sợi xúc tu kia nhanh chóng phân công hợp tác cùng nhau, triển khai một ca phẫu thuật tanh máu mà lưu loát sinh động mây bay nước chảy đối với Đa Nhãn Ma.
Lâm Ân vẫn trấn định vô cùng, hắn lại một lần nữa gia tăng hiệu suất chữa trị lên một cấp bậc mới.
Móc mắt!
Nhổ trùng!
Móc mắt!
Nhổ trùng!
Động tác kia cực kỳ thành thạo, loại động tác này, nếu không phải một tên độc thân suốt hai trăm năm, tuyệt đối không thể luyện ra được.
Dưới cái nhìn chăm chú đầy ngây dại của mọi người, Lâm Ân đang hết sức chăm chú làm việc của mình. Nhìn động tác trên tay hắn giống như đang hái quả vậy, chỉ thấy từng cái tròng mắt liên tục “Xoát xoát xoát” bị hắn móc ra, sau đó ném về phía sau, mà nhóm y tá phía sau chỉ có thể kích động mà ôm rổ (〃> 皿 <), lại không ngừng đi qua đi lại đón lấy đống nhãn cầu vừa được hái xuống.
"Lương Y tiên sinh! Chậm một chút! Chậm một chút đi mà!"
【 đinh! Kỹ thuật thủ công của ngươi +1】
【 đinh! Kỹ thuật thủ công của ngươi +1】
【 đinh! Kỹ thuật thủ công của ngươi +! 】
Trong quá trình này, Đa Nhãn Ma đã nhiều lần thức tỉnh, nhưng mỗi lần như vậy đều bị Lâm Ân phát hiện trước tiên, sau đó lập tức bị tiểu hộ sĩ vẫn đang đứng canh trước đầu, giáng cho một gậy, tiếp tục ngất xỉu đi.
Chỉ kéo dài vẻn vẹn là mấy phút đồng hồ, cùng với cái rổ đầy những tròng mắt, Lâm Ân đã thành công loại bỏ toàn bộ thị nguyên ấu trùng đang ký sinh bên trong nhãn cầu của đối phương.
Tới hiện giờ, công việc của hắn gần như đã hoàn thành một bước, lập tức tiến vào bước thứ hai, là đi xử lý những con Thị Nguyên Trùng đã có được hình thể nhất định, đang trực tiếp ra tay với đầu óc của Đa Nhãn Ma tội nghiệp kia thôi!
"Lương Y tiên sinh! Kế tiếp chúng ta phải làm như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận