Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 117: Hắn Đã Quên Một Chuyện…

Chương 117: Hắn Đã Quên Một Chuyện…
【 độ sợ hãi của ??? đối với ngươi +10】
【 độ sợ hãi của ??? đối với ngươi +10】
"Ngươi không đập bể được cái bình đó đâu! Đừng có hy vọng hão huyền!" Tay trái dùng sức vặn vẹo.
"Ngươi nghĩ vậy thật sao?" Lâm Ân cười lạnh một tiếng.
Rồi ngay dưới cái nhìn chăm chú của tay trái, Lâm Ân dứt khoát phát động huyết nhục tai biến.
Rất nhanh, trên mặt hắn từ từ mọc ra một cánh tay nho nhỏ.
Sau đó, cánh tay này lướt ngang qua mặt tay trái, lạch cạch ——bật nắp bình dược tề.
Tay trái: "Oa nha nha nha! ! !"
Chỉ trong nháy mắt, ngay khi tiếng kêu đầy hoảng sợ với cường độ decibel cực cao của tay trái vang lên, một bình đầy thuốc trừ sâu đã ùng ục ùng ục mà rót thẳng vào miệng nó.
"Nghẹn chết ngươi! Ta cho ngươi nghẹn chết!"
"Da mei! Da mei! Ọc ọc! !"
Mười mấy giây sau.
Ợ——
Tay trái đờ đẫn tại chỗ, cái miệng không ngừng sủi bong bóng. Toàn bộ khoang miệng của nó đã bị thứ chất lỏng dính nhơm nhớp kỳ quái, tanh tưởi lấp đầy, khó có thể nuốt xuống được.
Bị... Nhồi...
"..."
"..."
【 đinh! Ký chủ nhận được trạng thái bất thường: trúng độc thuốc trừ sâu (một chút)! 】
【 cảnh báo! Cảnh báo! Lượng thuốc trừ sâu vừa bị ngươi uống vào đã kích hoạt phản ứng của phần độc tố còn sót lại trong cơ thể cơ, độc tính bắt đầu phản công! 】
【 đinh! Ngươi gặp phải trạng thái bất thường: trúng độc thuốc trừ sâu (một chút) đã chuyển thành: trúng độc thuốc trừ sâu (mãnh liệt)! 】
Lâm Ân ngẩn ra.
Ông ——
Chỉ trong nháy mắt, gương mặt hắn cũng trở nên đờ đẫn.
Không đúng!
Không đúng!
Hắn đã quên rồi!
Nếu hắn trúng độc sẽ làm con biến dị thể kia sinh ra phản ứng, thì khi hắn rót thuốc độ vào trong miệng con biến dị thể kia, chẳng phải hắn cũng...
Trong nháy mắt, ọc ọc ọc——dạ dày hắn bắt đầu sôi lên.
Một luồng cảm giác muốn nôn mửa trực tiếp bộc phát từ bên trong từng đường mạch máu dù là nhỏ nhất trên cơ thể hắn.
Sắc mặt hắn vốn từ trắng chuyển thành đỏ, lại từ đỏ chuyển sang tím, rồi từ tím biến thành xanh.
Lâm Ân ——
Tay trái đờ đẫn, mở miệng lẩm bẩm nói: "Ngươi... thứ mẫu thể ngu dại này... ngươi đã hạ độc ta, thì ngươi cũng phải... Cũng phải..."
Tay trái ——
Ngay trong nháy mắt nghe được câu nói này, Lâm Ân đột nhiên quay đầu, dùng sức đẩy cửa hầm ra, phun thẳng xuống dưới.
Ọe——
Ọe——
【 đinh! Độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối đối với ngươi -10! 】
【 đinh! Độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối đối với ngươi -10! 】
Tay trái vừa rơi vào trạng thái sốc thuốc, lại gian nan leo lên, rồi dùng sức cầm con dao lên cạnh tới, run run rẩy rẩy muốn đâm cho tên Lâm Ân bên cạnh một dao.
Giết ngươi...
Giết ngươi, tên khốn nạn tàn nhẫn này...
Ngươi dám cho ta uống loại thuốc trừ sâu khủng bố này, ta nhất định phải giết...
Tay trái ——
Trong nháy mắt này, rốt cuộc tay trái cũng không nhịn được nữa, nó lập tức nằm úp sấp bên người Lâm Ân, trời đất xoay vòng vòng, dứt khoát nôn thẳng xuống cái hầm bên dưới.
Chờ ta phun xong sẽ giết ngươi!
Ọe ——
【 đinh! Giá trị phẫn nộ của Tiểu Bảo Bối đối với ngươi +10! 】
【 đinh! Giá trị phẫn nộ của Tiểu Bảo Bối đối với ngươi +10! 】
...
Nôn ọe hơn mười phút, Lâm Ân với trạng thái mềm nhũn cả người, tựa vào bên cạnh hầm, toàn thân không ngừng run rẩy, hắn dùng sức mà thở hào hển, sắc mặt đã chuyển thành một màu trắng bệch.
Mà tay trái của hắn cũng trong tình trạng trời đảo đất nghiêng, nằm xuống bên cạnh hầm, đầu lưỡi thật dài rủ xuống dưới, đã phun đến sức cùng lực kiệt.
"Đình chiến..." Lâm Ân thở hào hển nói: “Chờ ta bớt bớt một chút sẽ chặt ngươi..."
"Đồng ý." Tay trái đờ đẫn gục xuống dưới, nói: "Hiện giờ ta cũng không có hứng thú ăn ngươi, chờ khỏe lại, sẽ ăn..."
...
Cứ như vậy, sau hiệp nghị đình chiến bằng mồm, hai bên vẫn bình an vô sự mà nghỉ ngơi suốt nửa tiếng đồng hồ.
Lâm Ân nhắm mắt lại tựa vào mép hầm, buồn bã nói: "Nếu không... tạm thời chúng ta cứ hòa bình sống chung với nhau đi, ngươi cảm thấy thế nào?"
Tay trái nói: "Hình như đây là một đề nghị không tồi."
"Cứ đánh tiếp như vậy thật vô nghĩa."
"Ta đồng ý."
"Ngẫm lại mới thấy, bản thân ta vẫn có thể thừa nhận được tình huống trong một bộ thân thể có tới hai ý thức kiểu này!"
"Ta cũng vậy."
"..."
"..."
Bầu không khí xung quanh tạm thời trở nên yên tĩnh.
Leng keng ——
Hai con dao lập tức va chạm vào nhau, giữa một đống hoa lửa văng khắp nơi, Lâm Ân tức giận nói: "Ta biết ngay ngươi sẽ đánh lén ta mà! Cũng may ta phản ứng đủ nhanh! Ta thực sự không ngờ ngươi lại hung tàn đến thế!"
Tay trái vừa dùng sức đè con dao về phía trước vừa nói: "Rõ ràng là ngươi muốn thừa dịp ta không chú ý chặt bỏ ta đi! Ngươi mới là thứ tàn ác! Giết ngươi! Ngươi xong đời rồi!"
Leng keng —— leng keng —— leng keng ——
Vậy đó, một người một tay vừa khôi phục lại đã một lần nữa triển khai đao chiến kịch liệt rồi.
Mà đúng vào lúc này, đông đông đông —— bên ngoài truyền đến âm thanh một ai đó vừa gõ vào cột chống cửa.
"Xin hỏi trong tiệm có người không? Tôi cần trị liệu!"
【 đinh! Ngươi phát động nhiệm vụ: Chẩn đoán bệnh, khen thưởng nhiệm vụ: 200 tiền khô lâu, kinh nghiệm cơ sở 100, khen thưởng đặc thù x1】
Nghe được âm thanh nhắc nhở vang lên bên tai, Lâm Ân lập tức phản ứng lại, rồi vừa kịch liệt đấu dao với tay trái của mình hắn vừa hô lớn: "Đến đây! Quý khách, mời vào!"
Không nói hai lời, Lâm Ân đã nhanh chóng vọt vào phòng giải phẫu, vội vàng mặc quần vào, cũng nhân tiện khoác thêm chiếc áo dài màu trắng.
"Nếu không phải khách hàng bước vào tiệm, ngay bây giờ ta đã chặt ngươi rồi!"
"Tên khốn tàn nhẫn kia, muốn chặt cũng là ta chặt ngươi mới đúng! !"
Leng keng ——
Leng keng ——
Lâm Ân nhanh chóng lao đến sảnh trước, và lập tức trông thấy bóng dáng của vị khách mình người đầu dê vừa bước vào cửa chính kia.
【 Quái Đầu Dê 】
【 chủng tộc 】: Dị sinh vật
【 thuộc tính 】: Hỗn loạn trung lập
【 cấp bậc 】: 69
【 năng lực chiến đấu 】: năng lực cận chiến mạnh mẽ!
【 giới thiệu 】: dị sinh vật lang thang trong thế giới hắc ám. Bọn họ tự nhận mình là con nối dòng của Shub-Niggurath [1], một tồn tại không thể miêu tả được trong cánh rừng thuộc núi Đen, nhưng đại đa số mọi người đều cho rằng bọn họ đang cố gò ép, chắp vá nên câu chuyện này thôi, bởi vì không cần phải nghi ngờ, bọn họ cũng chẳng khác biệt quá nhiều với những con sinh vật tại thế giới này như Ma Đầu Heo, Quái Đầu Chó…
[1] : Shub-Niggurath có tên khác là "Lord of the Wood" (Chúa tể của rừng rậm) hoặc "The Black Goat of the Woods with a Thousand Young" (Con dê đen trong rừng với một ngàn đứa con) trong tiểu thuyết của nhà văn H. P. Lovecraft. Là một vị thần được xếp thứ ba sau Azathoth và Yog Sothoth, cô là vợ của Yog Sothoth và là bà ngoại của Cthulhu, được sinh ra từ một thực thể không tên được gọi là Magnum Tenebrosum (Darkness) vào một thời điểm rất lâu về trước ở Shumath-Ghun hoặc cũng có thể là tinh vân tối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận