Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 136: Anh Bạn À, Cái Mạng Của Anh Chẳng Còn Giữ Được Bao Lâu Nữa Đâu!!!

Chương 136: Anh Bạn À, Cái Mạng Của Anh Chẳng Còn Giữ Được Bao Lâu Nữa Đâu!!!
Lâm Ân: "???"
Mà cũng chính tại một khắc này, tay trái vốn đang ngáy o o bên cạnh hắn, đột nhiên lòng bàn tay xanh xao một đợt, nó lập tức tỉnh lại: "Nha lặc (;д;)... Váng đầu quá, còn có chút buồn nôn nữa... Chuyện gì vậy? Có phải ta ăn thứ gì đó làm mình bị đau bụng rồi? Không... Không được nha..."
Sau đó, đột nhiên một thứ cảm giác ghê cổ buồn nôn lập tức ập đến.
(ヾ ノ ꒪ ཫ ꒪)——
"Ôi! ! Không nhịn được! Ô —— "
Chỉ nghe “Oa” một tiếng, tay trái lập tức hộc ra một đống lớn đầy những xúc thể không trọn vẹn.
Ọe ——
Ọe ——
Rất nhanh, tay trái phun xong lập tức o(x﹏x)o ủ rũ xuống, nói: "Làm sao đột nhiên ta lại nôn mửa chứ? Quá bất bình thường rồi!"
Lâm Ân nghiêm túc móc từ trong lòng ra một bình dược tề khôi phục, nói: "Ta đã bảo mà, ngươi đừng có tùy tiện ăn nhiều thứ linh tinh như vậy. Ngươi xem, có phải bây giờ đã sinh bệnh rồi? Ngày hôm qua, ngươi ăn nhiều thịt thối như vậy, tới hôm nay, còn ăn ba bộ máy móc sinh vật, không phun mới kỳ quái đó."
"Nào! Uống bình dược này đi, sau đó tử tế nghỉ ngơi một chút."
Tay trái o(x﹏x)o hé miệng, không phản bác được điều gì, nói: "Ừm..."
Ừng ừng ừng ực—— Nó làm một ngụm uống cạn bình dược tề khôi phục.
【 đinh! Độ hảo cảm của tay trái đối với ngươi +1】
【 đinh! Độ hảo cảm của tay trái đối với ngươi +1】
【 đinh! Thái độ của tay trái đối với ngươi đã xuất hiện một chút đổi mới. Nó cảm thấy rằng, tuy ngươi rất đáng giận, nhưng thi thoảng cũng khá tốt. 】
Lâm Ân: "..."
Tay trái ngáp một cái, kiêu ngạo nói: "Đừng tưởng rằng ta sẽ nói cám ơn ngươi, cũng đừng tưởng rằng chỉ tùy tiện cho một bình dược tề là có thể mua chuộc được ta, có cơ hội ta vẫn sẽ ăn ngươi đó. Oa!"
Lâm Ân: "..."
Quả nhiên… đây là một kỹ năng rất mạnh mẽ...
...
Lâm Ân nhắm mắt dưỡng thần.
Hai giờ nhanh chóng trôi qua.
Chính tại một khắc này, đột nhiên Lâm Ân cảm nhận được một tia động tĩnh truyền đến từ bên ngoài.
Hắn nhanh chóng ngưng thần, mở to mắt, cảnh giác mà ẩn giấu đi.
"Hô hô hô" ——
Từng đợt âm phong từ bên ngoài ập đến, làm cho cửa chính vang lên những âm thanh “Kẽo kẹt kẽo kẹt”.
Sau đó, dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Ân, một con quỷ ảnh cao gầy dài tới hai mét đã xuất hiện ngay ngoài cửa.
"Ngài có... thư." Tiếp theo, giọng nói khàn khàn tựa như yết hầu bị bỏng lập tức truyền đến từ ngoài cửa.
Xem ra đối phương chính là nhân viên chuyển phát nhanh do tình báo viên phát đến rồi.
Vẻ mặt Lâm Ân khẽ động, hắn lập tức phi thân từ trên xà nhà xuống, trấn định đi tới cửa, ngẩng đầu, nhìn quỷ ảnh cao gầy bên ngoài.
"Song Mộc tiên sinh... Là ngài sao..."
[ Song Mộc là hai chữ hoặc là ghép đôi chữ mộc 木, cũng là chữ Lâm 林 ]
Lâm Ân gật đầu nói: "Là tôi." Sau đó nhanh chóng đưa chứng minh thân phận của mình cho tình báo viên.
Quỷ ảnh cao gầy kia khẽ ngửi ngửi vài cái, sau khi xác nhận thân phận, bàn tay cứng ngắc mà tái nhợt của nó lập tức vươn tới, tháo thiên linh cảm của mình xuống, lại lấy một cái hộp gỗ được đóng gói tinh mỹ từ bên trong ra ngoài.
"Xin ngài... Nghiệm thu..."
Lâm Ân liếc mắt nhìn đối phương, rồi nhanh chóng tiếp nhận hộp gỗ, chờ đến lúc mở ra, mới nhìn thấy bên trong đặt bốn cuốn quyển trục chỉnh chỉnh tề tề, bên cạnh còn có một tờ giấy nhỏ.
Phía trên mảnh giấy viết một hàng văn tự thông dụng của thế giới, có màu đen sẫm.
【 cảm tạ anh đã sử dụng dịch vụ 】
【 tình báo viên: 】
【 hướng dẫn sử dụng: Mở quyển trục ra, nhỏ huyết dịch của mình xuống, ký tên của mình vào, nội dung khế ước thuê mướn đã được chế định xong xuôi cho anh, sau khi hoàn thành những bước này, người đưa tin sẽ đáp lại lời triệu hồi của anh. 】
【 lời kết: Xin hãy viết tên mình xuống mặt trái của tờ giấy mà người đưa tin trao cho anh, để xác nhận anh đã thành công nhận được hàng hóa. 】
Đến lúc này, con quỷ ảnh cao gầy nọ, lập tức đưa qua cho Lâm Ân một cây bút lông chim.
Lâm Ân suy nghĩ một chút, cũng vươn tay tiếp nhận chiếc bút nọ. Trong lúc hắn cầm bút, không cẩn thận đã chạm vào đầu ngón tay quỷ ảnh.
Và chỉ trong nháy mắt, hắn lập tức cảm nhận được một luồng khí tức băng hàn khó có thể nói rõ thành lời nhanh chóng lan tràn tới toàn thân mình, khiến cho hắn không nhịn được mà khẽ run rẩy một cái.
Nhưng cùng lúc đó, bên tai hắn cũng nhanh chóng vang lên từng tiếng nhắc nhở.
【 đinh! Phát hiện bệnh tật của mục tiêu: Bệnh phong thấp cũ. 】
【 đinh! Phát hiện bệnh tật của mục tiêu: Xấu 】
【 đinh! Phát hiện bệnh tật của mục tiêu: Hàn độc ăn mòn cơ thể 】
【 đinh! Phát hiện bệnh tật của mục tiêu: Trong bụng có u nang 】
Lâm Ân lập tức ngẩn người.
Sau đó, hắn "Ca ca" có chút cứng ngắc, ngẩng đầu lên, nghiêm túc đưa mắt nhìn người đưa tin trước mặt mình, hồi lâu vẫn không nhúc nhích.
Quỷ ảnh cao gầy thoáng có chút sửng sốt, nó cũng không biết vì sao nhân loại trước mặt này lại đứng đờ người ra nhìn mình như vậy, hơn nữa… thoạt nhìn ánh mắt của đối phương còn có chút dọa người.
Ừm… kiểu như, đối phương chỉ nhìn một cái mà ngươi đã thấy hoảng hốt trong lòng rồi.
"Ngài ký cái chữ... Để tôi phải đi về... Phục mệnh..." Quỷ ảnh khàn khàn nói.
Lâm Ân chợt vươn tay, nghiêm túc nói: "Chờ một chút."
Quỷ ảnh cao gầy ngẩn ra, hỏi: "Làm sao vậy?"
Lâm Ân mang chiếc kính một mắt lên, sâu kín nói: "Có phải gần đây anh thường cảm thấy bụng trướng đau, toàn thân rét run, lúc đi đường đầu gối cũng phát lạnh mà co rút lại, rồi khi soi gương, bỗng nhiên trong lòng lại có chút xúc động muốn khóc hay không..."
Chỉ trong nháy mắt, quỷ ảnh cao gầy đã cứng đờ tại chỗ.
Chuyện gì vậy? !
Hắn... làm sao mà hắn biết được? !
Đúng vậy! Đúng là mấy tháng gần đây, nó luôn cảm thấy toàn thân từ trên xuống dưới đều vô cùng khó chịu, đặc biệt là mấy tháng trước, nó cần phải đi truyền tin tới một khu vực rét lạnh thấu xương, vừa bước vào nơi đó, những bộ phận trên thân thể đều âm ỉ có chút bất bình thường.
Chỉ là… làm sao mà hắn biết được những bệnh trạng này? !
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của quỷ ảnh cao gầy, Lâm Ân lại bình tĩnh nâng kính mắt lên, nói: "Anh bạn à, cái mạng của anh chẳng còn giữ được bao lâu nữa đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận