Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 249: Kích Động!!!

Chương 249: Kích Động!!!
"Nào nói cho tôi nghe đi, nhỏ giọng nói cho tôi nghe một chút, đừng sợ, lặng lẽ nói cho tôi biết, bà đã giấu đồng hương của tôi đi đâu rồi?"
"Chính là con trai của bà đó, Bạch Dật. Đúng vậy, anh ấy tên là Bạch Dật, anh ấy chính là đồng hương của tôi. Bà có biết đồng hương có nghĩa gì không? Chính là đồng loại đến từ cùng một nơi đó!"
"Đúng rồi! Mau nói cho tôi biết, lặng lẽ nói cho tôi biết đi."
Lâm Ân có chút run rẩy mà nghiêng lỗ tai tới.
Mà ở dưới thân hắn, nữ chủ nhân kia vừa run rẩy vừa hoảng sợ nhìn vị bác sĩ trước mặt đột nhiên chuyển biến quá đột ngột, từ hòa nhã trở thành điên loạn.
Cái loại cảm giác vừa áp lực vừa không biết nên phản ứng ra sao này trực tiếp mang tới cho người ta nỗi ám ảnh sâu sắc.
Không thích hợp!
Dường như tinh thần của hắn có chút không thích hợp!
Hắn... Hắn đã bị thứ gì đó kích thích tới rồi?
Vì sao hiện tại nhìn hắn lại giống như một tên biến thái sát nhân cuồng vừa từ trong bệnh viện tâm thần đi tới chứ?
【 Giá trị tinh thần của nữ chủ nhân Ám Tinh Linh -10】
【 Giá trị tinh thần của nữ chủ nhân Ám Tinh Linh -10】
"Tôi... Tôi..." Đôi môi của nữ chủ nhân hoảng sợ đến run rẩy, nhưng một câu cũng nói không nên lời.
"Nói!" Đột nhiên Lâm Ân nghiêng đầu, trợn mắt lên, hung hăng kéo cổ áo bà ta tới.
Nữ chủ nhân lập tức bị hành động này của hắn dọa cho sắc mặt trắng bệch, con ngươi run rẩy, lông tóc toàn thân dựng đứng lên.
"Thật có lỗi, thật có lỗi, thật có lỗi!" Lâm Ân lại nhanh chóng vươn tay đặt lên trán mình, hít sâu hai hơi: "Thực xin lỗi! Là tôi có chút vội vàng rồi. Tôi hi vọng bà có thể hiểu được tâm trạng lúc này của tôi. Bởi vì tôi đang quá vui sướng… Hai năm rồi, đây là lần đầu tiên tôi gặp được một người đồng hương ở cái nơi quỷ quái này, tâm trạng của tôi chỉ hơi mức kích động quá độ mà thôi."
"À đúng rồi, bà có bệnh, có bệnh thì phải chữa, chữa khỏi rồi, bà nhất định sẽ trả lời câu hỏi của tôi. Đúng vậy, tôi phải chữa trị cho bà trước đã."
【 đinh! Phát động thuật chẩn đoán ngẫu nhiên: Phát hiện bệnh tật của mục tiêu 1: bệnh biến thể ở thùy não】
【 đinh! Phát hiện bệnh tật của mục tiêu 2: Thuật khôi lỗi nguyền rủa 】
【 đinh! Phát hiện bệnh tật của mục tiêu 3: Ác linh thừa dịp trống rỗng mà vào 】
Lâm Ân dùng sức xoa xoa huyệt Thái Dương, có chút run rẩy vươn tay, nói: "Không không không, không phải những thứ này, vị nữ sĩ này của chúng ta vẫn còn rất nhiều bệnh."
【 đinh! Kích hoạt hiệu quả chủ động của thuật chẩn đoán ngẫu nhiên: Ngươi chẩn đoán ra bệnh tật ngẫu nhiên trên cơ thể mục tiêu: Làn da mọc u nang! 】
【 đinh! Ngươi chẩn đoán ra bệnh tật ngẫu nhiên trên cơ thể mục tiêu: Cơ thể hoại tử cục bộ! 】
【 đinh! Ngươi chẩn đoán ra bệnh tật ngẫu nhiên trên cơ thể mục tiêu: thủng phổi cấp tính! 】
Ông ——
Gần như trong nháy mắt kia, nữ chủ nhân nọ đã cảm nhận được bộ thân thể của mình xuất hiện biến hóa.
Bà ta vô cùng hoảng sợ nhìn làn da trên cánh tay mình đang chậm rãi xuất hiện từng cái từng cái u nang bọc mủ, cũng cảm nhận được phần cơ bắp vùng bụng đột nhiên chuyển thành đau nhức và căng trướng lên, thậm chí còn có một dòng máu tối đen đặc sệt, dấp dính chảy ra.
Cùng lúc này, trong phổi lập tức truyền đến xúc động mãnh liệt muốn điên cuồng ho lớn, khiến cho khả năng hô hấp của bà cũng trở nên khó khăn, không thông suốt.
"Cậu vừa làm gì tôi vậy? Cậu vừa làm gì tôi?” Bà ta hoảng sợ hét lên.
【 giá trị tinh thần của nữ chủ nhân Ám Tinh Linh -10】
【 giá trị tinh thần của nữ chủ nhân Ám Tinh Linh -10】
Lâm Ân nhanh chóng rút con Dạ Ma Đao được giắt trên thắt lưng xuống, có chút điên cuồng nói: "Có gì đâu, bà cần chữa trị, cứ yên tâm giao cho tôi xử lý đi. Tôi là bác sĩ chuyên nghiệp, bà hãy nghe ta nói trước, chờ sau khi tôi chữa khỏi cho bà, bà lại nói cho tôi biết đồng hương của tôi đang ở đâu!"
"Là chỗ này? Là chỗ kia? Hay là ở đây?"
Lâm Ân cầm Dạ Ma Đao, trực tiếp đâm vào lồng ngực nữ chủ nhân nọ. Hắn dứt khoát mổ bụng bà ta ra, khâu lại lỗ thủng ở phổi, giải phẫu tại chỗ.
Mà trong nháy mắt này, đau đớn kịch liệt khó có thể tưởng tượng nổi cũng khiến cho nữ chủ nhân kia không chịu đựng được, phải há miệng, phát ra những tiếng hét chói tai, bén nhọn.
Xoát xoát xoát ——
Xoát xoát xoát ——
【 đinh! Đao công của ngươi +1】
【 đinh! Đao công của ngươi +1】
【 đinh! Đao công của ngươi +1】
Âm thanh con dao giải phẫu trong tay hắn cắt xé máu thịt không ngừng truyền đến.
"Dừng tay! Dừng tay! Tôi nói cho cậu biết! Tôi sẽ nói cho cậu biết hắn đang ở đâu!"
Rốt cuộc, nữ chủ nhân cũng phải thống khổ mở miệng cầu xin tha thứ, bà ta không thể chịu đựng nổi hai tầng tra tấn lên thân thể và tâm linh.
Lâm Ân nhanh chóng ngừng lại động tác mổ bụng cho bà ta.
Nữ chủ nhân hoảng sợ vươn cánh tay đầy bệnh tật của mình, chỉ thẳng về phía hành lang xa xa, run giọng nói: "Hắn... khôi lỗi thuật dùng để khống chế hắn xuất hiện dao động, hắn... Hắn đã bị Alice một lần nữa khống chế lại, rồi bị đưa đến phòng bếp... Alice muốn từ bỏ hắn, cô ấy hy vọng cậu... tới thay thế vị trí của nhân loại kia."
Phập ——
Lâm Ân dùng một tay rút con Dạ Ma Đao đang cắm trong lồng ngực bà ta ra.
"Cám ơn bà đã trả lời tôi, bà đúng là một người thân thiện."
Lâm Ân nhanh chóng khôi phục vẻ trấn định như bình thường, rồi rút kim chỉ từ trong hòm thuốc ra, cẩn thận tỉ mỉ khâu lại lồng ngực đã bị phá vỡ của nữ chủ nhân nọ, với động tác vô cùng chu đáo, tinh tế.
Sau đó, hắn nhanh chóng đứng lên, mặc kệ cơ thể đã bị máu đen của vị phu nhân kia nhuộm đẫm của mình, lập tức hướng về phía một người hầu vẫn đang máy móc đứng gần đó bày ra một cử chỉ nho nhã lễ độ, mượn dùng cái chậu rửa trên tay đối phương, cọ sạch những vệt máu đen trên tay mình.
Sau khi biểu đạt lòng biết ơn, Lâm Ân nhanh chóng cõng cưa điện lên vai, đi thẳng về phía vị phu nhân nọ vừa chỉ.
Ngay sau lưng hắn, nữ chủ nhân kia còn đang hoảng sợ mà hư thoát nằm yên tại chỗ, nhìn theo bóng dáng vị bác sĩ nọ dần đi xa, trong lòng ngây ngốc như thể bản thân vừa trải qua một cơn ác mộng.
Chỉ là loại cảm giác này còn đáng sợ hơn những gì bà ta cảm nhận được từ cơn ác mộng đáng sợ nhất cuộc đời mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận