Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 144: Tán Tỉnh Con Gái Nhà Người Ta Ngay Trước Mặt Cha Mẹ Cô Ấy!!!

Chương 144: Tán Tỉnh Con Gái Nhà Người Ta Ngay Trước Mặt Cha Mẹ Cô Ấy!!!
Độc Giác Quỷ Vương lại theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn sang bên đó, rồi chỉ trong nháy mắt, lông tơ toàn thân dựng đứng lên.
Chỉ thấy hai cái bóng khổng lồ đã phủ kín tầm mắt của gã, cũng không biết là từ khi nào, chỉ biết hai cái đầu khổng lồ của đại ca đại tẩu gã đã xuất hiện ngay trước mắt, và đang gắt gao nhìn chẳm chằm vào Độc Giác Quỷ Vương.
Cũng không biết từ khi nào, bên trong đôi mắt vốn luôn hỗn loạn của đại ca gã, lại đột nhiên chuyển thành tỉnh táo, nhưng hiển nhiên, đây tuyệt đối không phải trạng thái tỉnh táo bình thường, nó là một loại tỉnh táo còn đáng sợ hơn cả hỗn loạn.
Trên trán Độc Giác Quỷ Vương không ngừng đổ mồ hôi đầm đìa, hai mắt trừng lớn, gã lập tức cảm nhận được sự sợ hãi khi bị Tử Thần nhìn chằm chằm vào.
Gã lại theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng xuống, run rẩy thì thầm: "Chuyện này... Nó làm tôi nghĩ đến đêm khuya... vui vẻ ấy."
Ông ——
Chỉ trong nháy mắt, từng nhánh xúc tu trên hai cái đầu khổng lồ trước mặt Độc Giác Quỷ Vương kia phun trào, là điên cuồng phun trào, trực tiếp dọa cho Độc Giác Quỷ Vương (ΩДΩ) sợ tới mức lông tơ toàn thân dựng thẳng đứng lên.
"Cái gì vui vẻ——" Cái đầu nữ tính ác độc nói.
"Đêm khuya?" Cái đầu Thái Thản dữ tợn nói.
Độc Giác Quỷ Vương run run nuốt một ngụm nước miếng, lắp bắp nói: "Trong … trong lá thư này… Nói như vậy..."
"Đúng là—— đêm khuya vui vẻ—— tiếp tục đọc đi nào ~" Tiểu Tiểu (✪ω✪) vui vẻ rung lắc đống xúc tu trên người.
Còn hai cái đầu kia lại gần như cùng một lúc trở nên kinh hãi.
Vẻ mặt sung sướng này...
Chẳng lẽ nói...
Chẳng lẽ con gái của bọn họ đã...
"Đọc!" Hai cái đầu kia tức giận quát lên.
Độc Giác Quỷ Vương sợ đến mức tinh thần chuẩn bị tan vỡ đến nơi rồi.
Nhưng đáng tiếc, gã chỉ có thể âm thầm kêu khổ trong lòng, móa nó rốt cuộc là thằng khốn nạn nào dám viết cho chất nữ của gã bức thư tình buồn nôn đến mức ấy, còn gửi đúng vào thời điểm này?
Làm như vậy, chẳng phải là … cmn tán tỉnh con gái nhà người ta ngay trước mặt cha mẹ cô ấy rồi?
Gã thật sự chỉ hận không thể cho giáng cho mình một cái bạt tai, vừa rồi khi đọc nội dung ngoài bìa thư, vì sao gã không tùy tiện tìm một tên thuộc hạ nào đó để tên kia đọc thay mình?
Móa nó tự mình nhảy vào vũng nước đục này làm cái gì hả trời?
Có khác nào đang nằm thẳng không muốn lại thích lấy mạng mình ra đùa không???
Nhưng chuyện đã đến nước này, gã cũng chẳng còn đường mà lùi bước nữa.
Độc Giác Quỷ Vương bất chấp khó khăn, run rẩy nói: "Bởi vì... Bởi vì tôi thật sự khó có thể ngăn cản nỗi nhớ nhung cô cứ chất chồng lên trong thâm tâm mình, thậm chí còn càng ngày càng nhớ hơn. Tới cuối cùng, tôi đã quyết định viết cho cô một phong thư, bởi vì tôi cảm nhận được rằng, nếu còn không viết thư cho cô, tôi sẽ sống không nổi..."
Ca ca ca ——
Gã có thể nghe được âm thanh nghiến răng ken két của hai cái đầu khủng bố trước mặt kia.
"Sống không nổi ——?" Cái đầu Thái Thản trừng to mắt như muốn nứt ra.
"Cô hệt như một mảnh Bạch nguyệt quang trong lòng tôi, làm cách nào cũng không thể xua đi được..."
Ca ca ca ——
Độc Giác Quỷ Vương có cảm giác mặt đất dưới chân đã nứt ra thành vô số khe rãnh rồi.
“Bạch nguyệt quang —— Trong lòng——" Cái đầu nữ tính kia lại "Ken két" mà nghiến răng, ánh mắt lóe lên tia sáng lạnh.
Độc Giác Quỷ Vương (. ;゚;: 益:;゚;.) không ngừng run rẩy cố gắng cầm lá thư trên tay.
"Cho nên, cô có thể nhận lời mời của tôi hay không? Tôi đặc biệt mời cô ngày mai đến hẻm Du Hồn gặp mặt. Tôi đã chuẩn bị xong cho cô một bữa tiệc lớn vô cùng phong phú. Mong cô đừng chối từ!"
"Vô cùng chờ mong cô xuất hiện. Lâm Ân tiên sinh gửi!"
Tới cuối cùng, Độc Giác Quỷ Vương dứt khoát dùng tốc độ cực nhanh để nói, dồn dập mà đọc một lèo cho hết lá thư tình khốn nạn trong tay mình.
Mà ở dưới đài, cả đám Độc Giác Ác Quỷ đều ngây ngốc há to miệng, một câu cũng nói không nên lời.
"..."
Khung cảnh tạm thời chìm trong yên tĩnh.
"Hết rồi?" Hai cái đầu dữ tợn kia đồng thanh hỏi.
Độc Giác Quỷ Vương ngơ ngác cầm thư tín trên tay, nói: "Hết... Hết rồi..."
Tiểu Tiểu (✪ω✪) rung rung đống xúc tu trên người, nói: "Ô! Nhớ ta như vậy sao—— còn có bữa tiệc lớn nữa —— ô!"
"..."
"..."
Cả tòa thần miếu lại một lần nữa rơi vào im lặng.
Sau đó, dưới cái nhìn chăm chú đầy ngây dại của đám người dưới đây, tâm trạng Tiểu Tiểu trở nên hưng phấn vô cùng, cô bé “Rầm rầm” nhảy thẳng xuống dưới đài, vươn một nhánh xúc tu lấy đi bức thư trong tay Độc Giác Quỷ Vương, sau đó nhảy nhót tung tăng nói: "Cha mẹ —— con gái đi đây ——đi ăn bữa tiệc lớn —— "
Tiếp theo, ngay dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Tiểu Tiểu vừa nhảy nhót tung tăng vừa vui vẻ ngân nga một làn điệu dân gian, trực tiếp nhảy ra bên ngoài thần miếu.
Thuần túy là một thiếu nữ vô tri bị người ta dùng một phong thư đã trực tiếp bắt cóc đi rồi.
"..."
Ngay sau đó, rốt cuộc vô số Độc Giác Ác Quỷ dưới đài cũng phản ứng lại rồi, cả đám không khỏi hoảng sợ đến mức liên tục ngã trái ngã phải xuống mặt đất.
Đây… móa nó là đùa bỡn quái vật cấp căn nguyên nha! !
Rốt cuộc cái tên Lâm Ân kia là thứ gì vậy? !
À không, là một tồn tại vô cùng ghê gớm mới đúng! !
Mạnh mẽ! Mạnh mẽ! Đối phương mạnh vượt quá nhận thức của bọn họ luôn rồi!
Được, viết thư cho tồn tại cấp căn nguyên khủng bố coi như xong, chưa đến mức quá quái dị, nhưng đối phương lại viết một lá thư tình đầy ẩn ý như thể đang đi tìm bạn đời như vậy… Đây tuyệt đối là vô địch cmnr!
God! God ơi!
Ngươi có biết mình đang dụ dỗ con gái nhà người ta ngay trước mặt cha mẹ cô ấy hay không?
Ngươi có biết cả nhà người ta đều là Cổ Thần cấp căn nguyên hay không?
Rốt cuộc, Độc Giác Quỷ Vương (. ;゚;: 益:;゚;. ) cũng ngẩng đầu, nhìn hai Kẻ Săn Đầu vẫn còn im lặng ngồi trên kia.
Gã cảm nhận được không khí xung quanh bắt đầu thay đổi, càng ngày càng trở nên không thích hợp.
"Cái kia... Đại ca đại tẩu, ta cảm thấy..."
Ầm vang long ——
Nhưng lời trong miệng Độc Giác Quỷ Vương còn chưa nói xong, cái đầu Thái Thản nọ lập tức phát cuồng mà rít gào lên.
Vô số xúc tu hung hăng múa may khắp tòa thần miếu “Hoa lạp lạp”, đỉnh miếu cũng nứt ra rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận