Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 383: Mấu Chốt Để Phá Cục!

Chương 383: Mấu Chốt Để Phá Cục!
"Tình cảnh tái hiện rồi?" Lâm Ân chăm chú nhìn vào hình bóng của mình phản chiếu trong tấm cửa kính thủy tinh kia, hàng chân mày gắt gao nhíu chặt lại.
Bởi vì hắn tin tưởng thứ này không hề phát sinh tại thời điểm ngọn đèn ảm đạm xuống.
Bởi vì hắn đang đóng vai người bị bắt nạt kia, cho nên bất cứ những gì người khác từng đối xử với hắn trước đó, con quỷ được hắn mời đến kia cũng sẽ dùng phương thức đồng dạng để đối xử với kẻ bắt nạt hắn, chỉ khác là kẻ bị xét xử này sẽ phải hứng chịu hình phạt càng cực đoan hơn thôi.
Nói cách khác, trước khi bị kết án, những học sinh vừa đứng sau lưng hắn kia, từng ra tay đánh đập người bị bắt nạt nọ, mà học sinh bị giết kia chính là kẻ đã gây ra thương tích trầm trọng nhất.
Cho nên đối phương mới bị con “Quỷ” ấy trừng phạt.
Nghĩ đến đây, hắn lại ôm chặt cái đầu đang đau như muốn nứt ra của mình. Nhưng nói như vậy... thì ai là người đã băng bó cho hắn?
Là hắn tự mình làm ư?
Hay là...
Lâm Ân thoáng cau mày, rồi không chút do dự, hắn nhanh chóng cởi bỏ đống băng gạc dính máu trên đầu xuống, cẩn thận xem xét.
Hắn phát hiện bên trên có một hàng chữ bằng máu.
【 ta do dự rồi. 】
Ông —— Nhưng gần như trong nháy mắt khi hắn nhìn thấy bốn chữ kia, ngọn đèn ảm đạm trên đỉnh đầu đột nhiên nhấp nháy không ngừng.
Lâm Ân lập tức ngẩng đầu nhìn lên.
Tại thời điểm này, kim giây vừa mới chạy được một thoáng, không đến mười giây, nhưng ngọn đèn lại đột nhiên tối sầm xuống, cả phòng học lập tức rơi vào một mảnh tối đen.
"A —— "
Hai tiếng kêu thảm thiết chợt vang lên giữa một mảnh hắc ám.
Con “Quỷ” kia lại ra tay, nó không hề dựa theo nội dung thuyết minh trên bản bút ký, vừa qua mười giây, nó lại giết người rồi.
Ngay sau đó, tầm nhìn lại khôi phục thêm một lần nữa.
Đột nhiên Lâm Ân quay đầu. Cảnh tượng phát sinh sau lưng kia thực sự thê thảm đến mức ngay cả một người như hắn cũng không nhịn được, thoáng co rụt con ngươi.
Chỉ thấy phía trên tấm bảng đen sau lưng hắn, có hai học sinh với gương mặt đã bị chính bọn họ dùng xương tay của mình đâm thủng, sau đó bị người ta cứng rắn giết chết bằng cách đóng đinh, để cho thi thể treo lơ lửng trên tấm bảng đen.
Mà phía trên bảng đen cũng bị ai đó dùng máu viết xuống hai chữ ngắn gọn mà vặn vẹo, dữ tợn.
【 không được! 】
...
Ông —— Đột nhiên Lâm Ân đứng lên.
Bởi vì hai chữ kia hoàn toàn khác biệt so với những ký tự hắn từng đọc được trong bản bút ký, giống như có một con ác quỷ dữ tợn đã dùng ngón tay dính máu của nó khoét ra hai chữ ngắn gọn ấy trên vách tường.
Nói cách khác, ở một đoạn thời gian nào đó, con ác quỷ kia đã từng trở nên mất khống chế, rồi trực tiếp giết chết hai học sinh khác, bởi vì nhân vật mà hắn đang đóng vai kia đã trở nên do dự, cũng như ý chí có chút dao động?
Lâm Ân nhíu mày, lại gắt gao mà nhìn chằm chằm vào hai chữ bằng máu trên bảng đen.
Hắn hiểu rất rõ. Nếu kịch bản khảo nghiệm lần này đúng là một câu chuyện từng chân thực phát sinh, thì một khi đã ký kết khế ước của ác quỷ, ngươi tuyệt đối không có khả năng đổi ý.
Bởi vì sau khi khế ước đã được ký kết, mọi chuyện sẽ tự động tiến hành theo trình tự, không phải ngươi muốn không giết là có thể không giết.
Nói cách khác, hai chữ này chính là lời cảnh cáo mà con “Quỷ” kia đưa ra cho hắn.
Tới đây, Lâm Ân đã hoàn toàn có thể xác định được rằng, trong một khoảng thời gian nào đó, vì một chuyện nào đó, nhân vật hắn đang đóng vai này đã sinh ra một chút do dự đối với quá trình báo thù của bản thân.
"Là người đã giúp hắn băng bó sao?" Lâm Ân có chút do dự, nhưng ánh mắt lại nhanh chóng lóe sáng lên.
Không cần phải nghi ngờ, khẳng định giữa hai sự việc này đã có một mối liên hệ quan trọng nào đó rồi.
Bởi vì Lâm Ân đã tìm ra một chút đạo lý ở bên trong kịch bản này rồi, đó là bất cứ sự việc gì phát sinh, đều mang theo ý nghĩa biểu tượng của nó.
Con chuột chết tượng trưng cho hành động trêu đùa và đe dọa của những kẻ bắt nạt kia dành cho hắn.
Ánh mắt của những học sinh trong lớp tượng trưng cho sự bài xích và thái độ thờ ơ, lạnh lùng mà bọn họ dành cho hắn.
Cô giáo không có con mắt và lỗ tai tượng trưng cho cách đối xử lạnh nhạt, cũng như hành động ngoảnh mặt làm ngơ đối với hắn.
Con dao nhọn tượng trưng cho những thương tổn người ta đã gây ra cho hắn.
Mà băng gạc... Rất có thể thứ này tượng trưng cho sự an ủi và quan tâm mà ai đó đã dành cho hắn trong khoảng thời gian hắn đau khổ, tuyệt vọng nhất.
Lâm Ân khẽ nhíu mày.
Nói như vậy, chẳng phải nó có nghĩa là … trong số những học sinh tại phòng học này, vẫn còn một người để ý quan tâm tới hắn, hơn nữa còn chưa từng ức hiếp và bài xích hắn?
Nếu thực sự là như vậy, có phải chiếc chìa khóa kia đang ở trên người đối phương hay không?
Bởi vì ý nghĩa tượng trưng của chiếc chìa khóa ấy chính là "Sinh" cũng có nghĩa là "Hi vọng".
Người kia quan tâm tới hắn, khiến cho hắn từng có một lần sinh ra ý tưởng từ bỏ hành động trả thù này, nhưng lại bị con “Quỷ” kia ngăn cản!
Đúng vậy!
Đột nhiên Lâm Ân ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt nhanh chóng tìm kiếm khắp cả phòng học.
Nói không chừng, người kia chính là điểm mấu chốt để phá giải kịch bản này!
Không cần phải nghi ngờ!
Cứ bắt đầu tìm từ nữ sinh trước đi!
(╯‵ 皿 ′)╯︵┻━┻
Có gì khó hiểu đâu?
Thử nghĩ mà xem, khi ngươi đang ở trong giai đoạn thống khổ và cô lập, đột nhiên lại gặp được một chị gái dịu dàng mà xinh đẹp, đối phương còn tỏ thái độ quan tâm đồng cảm với ngươi… nghĩ như thế nào cũng thấy đây là một chuyện vô cùng hợp lý.
Ừm… nó cũng là tình tiết mà độc giả thích xem nhất trong một kịch bản!
Chị gái dịu dàng dùng ý chí của mình mang đến cho nhân vật chính tình yêu thương và sự che chở!
Khẳng định là đúng rồi!
Mà nếu người kia thật sự tồn tại, thì ở trong mắt nhân vật mà hắn đang đóng vai kia, cô ấy tuyệt đối sẽ khác biệt so với biểu hiện lạnh lùng và trống rỗng của đám bạn học khác!
Cô ấy tuyệt đối là loại người sẽ tỏa ánh hào quang!
Bạn cần đăng nhập để bình luận