Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 309: Huyết Nguyệt Lang Nhân!!!

Chương 309: Huyết Nguyệt Lang Nhân!!!
Người sói kia nặng nề nói: "Thủ lĩnh, anh xem, có phải nhân loại kia thực kiêu ngạo, vừa nhìn đã biết chưa từng trải, chưa ăn quả đắng hay không?"
Tên thủ lĩnh kia đứng nhìn từ phía xa xa, không ngừng đánh giá cậu thiếu niên trước mặt rồi sâu kín nói: "Nhưng … có vẻ như hắn là một bác sĩ."
Lời này vừa nói ra, toàn thân đám người sói xung quanh đều run rẩy mà không rõ lý do.
Người sói ban đầu, có chút do dự nói: "Chẳng lẽ anh hoài nghi hắn là..."
Tên thủ lĩnh kia thâm thúy nói: "Tiểu trấn nọ ở vô cùng gần cứ điểm của lũ điên khùng kia, nếu không có bọn họ, chẳng phải chúng ta đã sớm đoạt được món di vật của Thánh kia rồi? Cậu nhìn xem, một tiểu trấn nho nhỏ có mấy chục khẩu súng săn và hai vị thần thánh mục sư, đủ khả năng chống đỡ chúng ta sao?"
"Cậu phải biết rằng, lũ điên khùng kia tỏ ra vô cùng hứng thú với chúng ta đó!"
Ngay tức khắc, bên trong những đôi mắt huyết hồng của đám người sói xung quanh đã lộ ra một tia do dự, hiển nhiên bọn họ vô cùng kiêng kỵ với lũ điên khùng trong miệng người sói thủ lĩnh.
Người sói kia có chút sợ hãi nói: "Thủ lĩnh, tôi không muốn bị giải phẫu đâu. Nếu nhân loại này thực sự là Dạ Y, thì chúng ta... hay là chúng ta rút lui đi..."
Ba ——
Một cái bạt tai vang dội.
Tên thủ lĩnh kia híp mắt, khàn khàn nói: "Sợ cái gì? Tôi cũng chỉ hoài nghi thôi, cũng không có căn cứ, nếu hắn thực sự là Dạ Y, cậu nên nhớ, mỗi khi đám Dạ Y ấy ra ngoài hành nghề, nhất định phải đeo mấy cái mặt nạ mỏ chim tượng trưng cho thân phận của bọn họ."
"Người này không có, hẳn là không phải."
Nói đến đây, gã đứng lên, lạnh nhạt nói: "Nhìn vẻ ngoài da mỏng thịt mềm như vậy, nếu hắn chỉ là một kẻ ngoại lai, vậy vừa lúc chúng ta cũng chuyển hóa luôn cả hắn, nói không chừng hắn còn có thể làm con rể cho tôi."
"Ở cái nơi quỷ quái này, chẳng tìm được mấy người lớn lên mà đẹp trai như hắn đâu."
"Hành động!"
Trong nháy mắt, từng người sói đã nhanh chóng chớp chớp đôi mắt màu huyết hồng, rồi mau lẹ xuyên qua rừng rậm, chạy băng băng về phía Lâm Ân.
...
Cùng lúc đó, trên con đường nhỏ dưới mảnh trăng máu mịt mù, Lâm Ân đang khiêng Dạ Ma Đao, ( ̄︶ ̄) vui vẻ mà đi nhanh theo con đường trước mặt.
Xoát xoát xoát ——
Từ Hắc Sâm Lâm bên kia nhanh chóng truyền đến từng chuỗi những âm thanh vô cùng dồn dập, nhưng Lâm Ân vẫn cực kỳ bình tĩnh.
Gần như tại khoảnh khắc âm thanh nọ vang lên, hắn đã ngừng lại, nhưng vẫn một mực duy trì ( ̄︶ ̄) vẻ mặt hớn hở, chỉ lặng lẽ đứng yên không nhúc nhích.
Phía sau, một tiếng gầm nhẹ của dã thú truyền tới. Cùng với đó là mấy cái bóng đang nhanh chóng thu hẹp khoảng cách với hắn.
Gần như chỉ trong phút chốc sau đó, một tiếng sói tru ghê rợn vang lên.
Những người sói với bộ lông màu đen, không ngừng lao tới từ bốn phương tám hướng trong rừng rậm, dưới ánh sáng của trăng máu, bộ da lông trên người bọn họ đều lóe ra huyết mang chói mắt.
Còn Lâm Ân chỉ một mực đứng ở nơi đó, ngây ngô vô tội giống như một đứa trẻ con.
"Người sói ư?" Lâm Ân ngẩng đầu, trên mặt lập tức xuất hiện một nụ cười nhã nhặn. Hắn nhẹ nhàng nâng chiếc kính một mắt ở bên trái lên, để lộ ra hàm răng trắng nõn.
Do dược tề tăng phúc tinh thần ảnh hưởng, khiến hắn có thể đoán được chủng loại của nguy cơ ngay từ khi nghe thấy tiếng sói tru ở phía xa xa kia.
Dưới trăng máu, người biến sói.
Hiển nhiên là ở bên trong thế giới hắc ám này, cũng có mối liên quan rất mạnh đến truyền thuyết tại thế giới của hắn.
Rất nhanh, trước mắt Lâm Ân đã hiện ra tin tức về một người sói.
【 Huyết Nguyệt Lang Nhân 】
【 chủng tộc 】: Người / người sói
【 thuộc tính 】: Hậu tục tà ác
【 cấp bậc 】: 43
【 năng lực chiến đấu 】: năng lực khôi phục rất mạnh và cận chiến cuồng bạo
【 giới thiệu 】: là đàn Huyết Nguyệt Lang Nhân chiếm cứ ở lãnh địa nguyền rủa, bởi vì "Dịch Y" gieo rắc ôn dịch và nguyền rủa mà bọn họ bị hóa thân thành sói. Để mỗi khi trăng đỏ buông xuống, bọn họ sẽ bị cưỡng chế biến thân thành người sói khát máu, đồng thời tính cách cũng thay đổi, trở nên khát máu và cuồng bạo, nhưng so sánh với nhóm người sói hỗn loạn tà ác chân chính ở bên trong thế giới hắc ám, bọn họ vẫn có vẻ vô cùng nhỏ yếu.
(Hậu tục tà ác có thể hiểu là ban đầu bọn họ không tà ác, nhưng vì một nguyên nhân gì đó mà về sau mới trở thành tà ác)
Trong nháy mắt khi Lâm Ân đọc kỹ nội dung giới thiệu kia, mười mấy người sói đã tới gần hắn trong gang tấc.
Thậm chí hắn còn có thể nhìn rõ bộ răng nanh sắc bén cùng đôi mắt huyết hồng của bọn họ.
Lâm Ân mỉm cười, nâng kính mắt lên, nói: "Thật có lỗi."
Trong nháy mắt, vẻ mặt người sói sắp lao đến trước mắt Lâm Ân nhanh chóng biến đổi, bởi vì ngay khoảnh khắc ấy, gã lại bắt gặp cảnh tượng làm bản thân mình hoảng sợ.
Bởi vì mảnh quần áo phía sau lưng thiếu niên nhân loại yếu ớt kia vừa rách toang ra, để lộ ra từng nhánh xúc tu thô to mà cứng rắn.
Đống xúc tu ấy không ngừng phun ra ngoài “Rào rào rào”.
Quá nhanh!
Tốc độ quá nhanh!
Gần nhu chỉ trong chớp mắt, chúng đã bắn thẳng lên không trung như những con rắn uốn lượn, để rồi “Hoa lạp lạp” rơi xuống, cuốn lấy thân thể bọn họ.
Một cái!
Hai cái!
Mười mấy cái!
Xúc tu vừa quấn quanh đã thít chặt lại. Một luồng lực lượng mạnh mẽ lập tức truyền đến, khiến thân thể bọn họ trực tiếp bị lôi lên trời cao, rồi nặng nề đập thẳng xuống đất.
Thủ lĩnh người sói đứng phía xa xa trong rừng rậm, bắt gặp một màn như vậy, con ngươi đột nhiên co rụt lại.
"Không tốt!"
Không nói hai lời, gã lập tức dẫn theo toàn bộ những người sói khác, nhanh chóng tiến về phía trước trợ giúp.
Vừa rồi, gã đã mơ hồ cảm nhận được tình huống này có chút không đúng. Suy cho cùng, nơi này cũng là thế giới hắc ám, một nhân loại dám kiêu ngạo đi trên đường như vậy, sao có thể là nhân loại bình thường?
Phải biết rằng trong thế giới này, những tồn tại càng có vẻ ngoài bình thường, lại càng bất bình thường!
"Quái vật xúc tu?"
Đám người sói ở xung quanh vừa nhanh chóng tiến đến trợ giúp, cũng lập tức rơi vào sợ hãi, trong lòng run rẩy từng cơn.
Bởi vì bọn họ biết rất rõ, ở bên trong thế giới này, xúc tu chính là một đặc điểm tượng trưng cho sinh vật có vị cách cao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận