Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 714: Bên Dưới Lớp Ngụy Trang…

Chương 714: Bên Dưới Lớp Ngụy Trang…
Ngay sau đó.
"Chúng ta xuất phát!" Vị quan chỉ huy nọ hét lớn một tiếng. Chỉ thấy gã trực tiếp vươn xúc tu tới, dẫn đầu chạy thẳng về phía thông đạo khổng lồ dẫn lên mặt đất kia.
Mấy bộ huyết nhục hình người đang đứng bên cạnh gã cũng cắn chặt hàm răng, nhanh chóng đi theo.
Lâm Ân ngẩng đầu, chăm chú nhìn vào bóng dáng bọn họ, khóe miệng khẽ nhếch, từ đầu đến cuối một câu cũng không nói.
"Đầu." Trái Trái do dự lên tiếng trong đầu hắn: "Biểu hiện của bọn họ cũng không giống những gì chúng ta từng nghe đồn về sinh vật thuộc trận doanh hỗn loạn tà ác. Chẳng lẽ những lời đồn đại nhằm vào thần giáo Huyết Nhục đều là giả?"
Lâm Ân khẽ mỉm cười, nhưng ở bên dưới mặt nạ, không ai có thể nhìn thấy vẻ mặt hiện giờ của hắn.
"Không, Trái Trái, chỉ có thể nói rằng hắn đủ thông minh thôi."
Trái Trái vô cùng kinh ngạc với câu trả lời này.
Lâm Ân mỉm cười đầy quỷ dị nói: "Thế cục trước mắt rất phức tạp, cũng rất nguy hiểm, mà ở bên trong nhóm sinh vật huyết nhục này, người có thể chân chính cân nhắc đến kết quả tồi tệ nhất kia, cũng chỉ có duy nhất một vị quan chỉ huy này thôi, Hắn hiểu được, nhưng những người khác lại không hiểu được."
"Trên thực tế, dưới tình huống hiện giờ, ở lại bên cạnh ta càng nguy hiểm hơn rời khỏi."
Trái Trái vô cùng ngạc nhiên, lập tức mờ mịt nói: "Này..."
Lâm Ân mỉm cười nâng mặt nạ lên, nói: "Hắn biết rõ sự thật là ta đang bị đuổi giết, cho nên mới quyết đoán đi một nước cờ mạo hiểm. Bởi vì nếu rơi vào tình huống tồi tệ nhất, thì cả trên mặt đất lẫn hai lối rẽ khác, đều đã bị thần giáo Cơ Giới bố trí võng lưới vây quanh rồi, nhưng so với hai phương hướng khác, không gian trung chuyển trên mặt đất càng lớn hơn. Đây chính là phương diện đầu tiên cần cân nhắc."
"Thứ hai, nếu mục tiêu bị thần giáo Cơ Giới đuổi giết trọng điểm là ta, thì bọn họ đi ra ngoài như vậy, ngược lại sẽ là lựa chọn vô cùng an toàn. Bởi vì nếu thần giáo Cơ Giới đã nắm được tọa độ của ta, thì không cần phải nghi ngờ, đám máy móc ấy cũng sẽ hiểu được, bọn họ chỉ là một con mồi dò đường mà thôi. Nếu ra tay với bọn họ, cũng tương đương với trực tiếp rút dây động rừng."
"Cho nên, nếu bên ngoài thật sự có địch nhân bao vây, thì dựa theo suy nghĩ của ta, ta sẽ thả cho bọn họ rời khỏi, coi như thả ra tín hiệu cho thấy bên ngoài rất an toàn."
"Mà chờ đến khoảnh khắc mục tiêu là ta bước tới, đó mới chân chính là một hồi tuyệt sát!"
Lâm Ân mỉm cười vươn tay tới, búng thẳng vào ngón giữa của Trái Trái, tiếp tục nói: "Ngược lại, nếu bên ngoài kia không có bao vây, thì đương nhiên đó chính là tình huống tốt nhất rồi. Khi trường hợp ấy xảy ra, hành vi anh dũng hiến thân của bọn họ lại có thể tiến thêm một bước, đi quét hảo cảm của ta, cũng tiến thêm một bước thu hẹp mối quan hệ đôi bên."
Trái Trái ngạc nhiên nghe xong, lại lắp bắp nói: "Chuyện này... Chuyện này quá là..."
Lâm Ân dịu dàng vuốt ve tay trái của mình như đang xoa dịu một đứa nhỏ ngốc, nói: "Không, Trái Trái, ngược lại thì có, đây mới là bình thường nhất nha."
Trái Trái (? Д? ) ngơ ngác hỏi: "Vậy... Nếu ngươi đã nhìn thấu cả rồi, thì vì sao còn tùy ý để bọn họ đi lên như thế?"
"Bởi vì bọn họ có thể sống sót vốn chẳng mang đến một chút bất lợi nào cho ta cả. Ngươi động não tí đi nào, nếu tất cả đều chết hết rồi, chẳng phải mớ danh vọng bên trong giáo phái Dục Vọng của ta là quét vô ích ư?" Lâm Ân mỉm cười giải thích.
Ngoại trừ Hắc Huyền Nguyệt đang được hắn ôm trong lòng, không một ai nghe được tiếng thì thầm giữa hắn và Trái Trái.
Hắc Huyền Nguyệt mở to mắt, lặng lẽ nhìn gương mặt thấp thoáng hiện ra đằng sau chiếc mặt nạ mỏ chim kia.
Những lời này của Lâm Ân cũng khiến cho Hắc Huyền Nguyệt có thêm nhận thức sâu sắc về hắn. Cô ấy lại một lần nữa nhớ đến những lời mẹ từng nói với mình khi còn ở bên trong trang viên con rối.
"Tuyệt đối đừng coi thường sinh vật nhân loại, đặc biệt là những nhân loại đã rơi xuống thế giới hắc ám nguy hiểm này, mà vẫn có thể lăn lộn đến thuận buồm xuôi gió. Bọn họ có thể sống đến bây giờ, tuyệt đối không chỉ nhờ vào vận khí."
Cô ấy lại nghĩ tới một loại những thủ đoạn nhanh gọn, dứt khoát và hung bạo mà hắn từng để lộ ra khi đối phó với những quần thể nano kia.
Thật hiển nhiên, bên dưới lớp ngụy trang hi hi ha ha không đứng đắn của người này, đang ẩn giấu một linh hồn tuyệt đối cường đại.
"Hẳn là bọn họ đã đến nơi rồi." Lâm Ân khẽ mỉm cười, sau đó nhanh nhạy vung từng sợi xúc tu tới, chỉ thấy thân hình hắn "Soạt soạt soạt" giống như một con nhện, trực tiếp nhảy lên trên.
"Chúng ta đi nhìn xem rốt cuộc mọi chuyện có xảy ra đúng như những gì ta từng nghĩ hay không?"
...
Tiết điểm mặt đất.
Trên mặt đất vốn trống rỗng, chẳng có vật gì, đột nhiên xuất hiện từng vũng máu loãng, thẩm thấu ra ngoài, khiến cho mặt đất từ từ nứt ra từng cái khe nhỏ.
Tiếp đó, ngay giữa vũng máu tươi tanh hôi kia, mặt đất bên dưới lại chậm rãi nở rộ giống như một cái nụ hoa bình thường.
Gần như ngay lập tức, một cái thông đạo thật dài, đi thông xuống dưới lòng đất đã lộ ra.
Chỉ thấy một bộ huyết nhục hình người với vẻ mặt đầy cảnh giác, chậm rãi leo lên khỏi thông đạo. Gã híp mắt, cực kỳ thận trọng quan sát hoàn cảnh xung quanh, sau đó nhanh chóng xoay người, hoàn toàn không quay đầu lại đã chạy như điên về phía một cái hẻm nhỏ đổ nát, hoang sơ, gần như đã biến thành phế tích trước mặt.
"Tiết điểm đã mở ra —— kiểm tra đo lường thấy sinh vật huyết nhục —— hình người —— là tín đồ của giáo phái Dục Vọng—— mục tiêu chưa xuất hiện —— tiểu thư máy móc có trí tuệ —— xin hỏi chúng ta có lập tức tiến hành bao vây hay không?"
Ở chỗ tối, một cô gái tóc bạc đang nhìn chằm chằm vào vị trí tiết điểm nọ, chậm rãi nói: "Chắc chắn đây là con mồi do hắn ném ra—— không cần để ý tới —— mục tiêu của chúng ta là kẻ phát tán dục vọng kia —— cứ án binh bất động."
"Rõ."
Ngoại trừ khu vực xa xa bên trong thành thị đang không không ngừng vang lên những tiếng nổ mạnh, thì bên trong phế tích vẫn là một mảnh yên tĩnh.
Ngay hai giây sau đó, bộ huyết nhục hình người thứ hai lại chui ra từ bên trong tiết điểm bộ rễ nọ, và nhanh chóng chạy thẳng về một hướng khác.
Rồi người thứ ba, thứ tư, thứ năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận