Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 844: Cô Nam Quả Nữ!

Chương 844: Cô Nam Quả Nữ!
Vẻ mặt Lâm Ân từ từ trở nên dị thường.
Loại cảm giác này giống như đang trong mùa hè khô ráo, vừa vặn có một đốm lửa nhỏ, trực tiếp lóe lên trong một túp lều đã chất đầy củi khô và rơm rạ.
Lại giống như cọng rơm cuối cùng ép khô con lạc đà.
Trong khoảnh khắc ấy, ngọn lửa kia lập tức đã bùng lên, trở thành một ngọn lửa lớn hừng hực thiêu đốt.
Lâm Ân máy móc quay đầu lại, ánh mắt rơi xuống người tiểu thư con rối vẫn đang nhắm mắt nằm trên giường, người vừa phát ra âm thanh kỳ quái hồi nãy chỉ vì một chút sự cố bất ngờ.
Theo làn da nhanh chóng lan tràn, rốt cuộc cánh tay con rối chí cao kia đã vô cùng phù hợp mà trở thành một bộ phận thân thể của cô ấy rồi.
Làn da vừa được phủ lên giống hệt trẻ nhỏ mới sinh, không ngừng phát ra một luồng hào quang mỹ lệ, khó có thể dùng lời để diễn tả được.
Không...
Không được.
Như vậy là tuyệt đối không được.
Trong lòng Lâm Ân lập tức hiện lên vô số ý niệm muốn đi ngăn cản loại ý tưởng ác liệt này của mình. Nhưng dưới tầm ảnh hưởng kinh người của ngọn lửa hừng hực vừa đột nhiên bị nhóm lên kia, thân thể của hắn vẫn không chịu khống chế, vẫn giống như ma xui quỷ khiến, trực tiếp xuất hiện bên cạnh giường của tiểu thư con rối.
Cánh tay phải của Lâm Ân rung rung, lần mò về phía trước như đã bị thứ gì đó khống chế rồi.
Nói đùa... Đùa gì thế!
Lâm Ân biết, đây tuyệt đối là ảnh hưởng đáng sợ đến từ loại nguyền rủa sáp sáp kia tác động lên người hắn.
Kỳ thực lúc ban nãy, nó cũng có kích hoạt một lần rồi, nhưng ban đầu còn không quá rõ ràng, hắn lại có chuyện quan trọng hơn cần phải làm, khiến cho loại ảnh hưởng này bị hắn mạnh mẽ dời đi lực chú ý, rồi trực tiếp áp chế xuống.
Nhưng ở thời điểm hiện tại, rõ ràng là ảnh hưởng của nguyền rủa lần này càng ngày càng trở nên kịch liệt hơn so với lần phát tác vừa rồi.
Thậm chí nó còn gợi lên đoạn ký ức đáng xấu hổ trong quá khứ, khi nguyền rủa Thằng Hề Khóc Lóc phát tác trong người hắn, hắn đã mất đi khống chế mà hung hăng ôm lấy chủ mẫu, gặm loạn...
Tuy hiệu quả của hai lời nguyền này nhìn thì tương tự, nhưng trên thực tế nguyên lý của chúng nó lại hoàn toàn khác biệt.
Nguyền rủa Thằng Hề Khóc Lóc sẽ phóng đại mặt tối trong lòng ngươi, mà lời nguyền của quyển sách này chỉ thuần túy muốn ngươi đi sáp sáp mà thôi!
Tinh thần Lâm Ân trở nên căng thẳng, hắn cố gắng dùng lý trí tới áp chế ánh mắt càng ngày càng nóng hơn của mình.
Vấn đề là … mặc kệ sự kháng cự trong lòng hắn, bàn tay kia vẫn không thể ngăn chặn được, trực tiếp đặt lên cổ tay tiểu thư con rối rồi. Sau đó, nó bắt đầu mất đi khống chế, chậm rãi bò dọc theo làn da, hướng lên trên.
Cổ tay vô cùng lạnh lẽo, không có nhiệt độ như người sống, nhưng cảm giác mềm mại kia lại biến cái lạnh lẽo này trở thành một thứ tương tự như chất xúc tác, thoáng cái đã tác động lên ngọn lửa tà ác vừa đột ngột bốc cháy trong cơ thể Lâm Ân.
Giống như muốn xối nước lên trên, lại bất cẩn mà lấy nhầm can xăng vậy.
Hiện giờ lại đúng vào khoảng thời gian tiểu thư con rối đang chờ khởi động, nếu hắn cứ để mặc cho nguyền rủa phát tác, để bản năng lấn át chính mình, rồi hung hăng ức hiếp tiểu thư con rối… có quá khốn nạn hay không?
Hơn nữa, nếu hắn thực sự làm như vậy, có phải mối quan hệ tốt đẹp và chút ràng buộc mà vất vả lắm hắn mới tạo dựng được với tiểu thư con rối, sẽ bị hành động xâm phạm ác liệt này, trực tiếp đẩy xuống đáy cốc, và không có bất kỳ cơ hội vãn hồi nào?
Xét cho cùng, nếu chuyện đó xảy ra, thì nó hoàn toàn không phải là ý thức chủ quan của tiểu thư con rối, mà là hắn thừa dịp tiểu thư con rối không thể nhúc nhích được, rồi mạnh mẽ làm ra hành vi hung ác kia!
Dường như suy nghĩ trong đầu Lâm Ân lúc này đã trở thành một đống bột nhão không ngừng bị khuấy động, hắn muốn ngăn cản hành vi ác liệt này của mình, nhưng bản thân lại không thể khống chế được cánh tay kia, nó vừa tiến thêm một bước nữa.
Phải biết rằng, vừa trải qua quá trình giải phẫu, bởi vậy trên người tiểu thư con rối lúc này, chỉ có duy nhất một lớp khăn trải giường mỏng manh, bên trong hoàn toàn trống trơn chẳng có gì cả.
Ngay cả bộ quần áo bệnh nhân của cô ấy cũng bị hành vi tà ác của hắn xé thành mảnh nhỏ từ trước đó không lâu rồi.
Có thể nói, dưới tình huống này, hai người bọn họ cô nam quả nữ ở cùng với nhau, bên cạnh không có người vây xem, tiểu thư con rối lại rơi vào khoảng thời gian chờ khởi động, thậm chí hắn còn hoàn thành tất cả những chuyện quan trọng lúc trước rồi, không còn chuyện gì để dời lực chú ý của mình đi nữa…
Tình huống này … chẳng những tạo điều kiện, còn làm gia tăng thêm độ mãnh liệt cho loại nguyền rủa sáp sáp kia!
Trên thực tế, Lâm Ân lưu lại thứ nguyền rủa này, không phải để đối phó với tiểu thư con rối! Hắn muốn dùng nó để đối với Trái Trái tà ác!
Nhưng lúc này, rõ ràng là bà nương Trái Trái vốn hoạt bát đến bất thường kia, lại cực kỳ xấu xa, cứ một mực im lặng không nhúc nhích, trực tiếp ngụy trang mình thành một bàn tay trái cực kỳ bình thường, một câu cũng không nói!
Lâm Ân cố gắng để cho lý trí của mình chiếm cứ điểm cao, hắn còn dùng sức lắc đầu muốn làm bản thân tỉnh táo trở lại, nhưng trong khoảng thời gian hắn đang kịch liệt lắc đầu như vũ bão kia, thân thể đã mất đi khống chế của hắn lại tiếp tục tới gần tiểu thư con rối hơn, thậm chí bàn tay phải tà ác nọ còn trực tiếp chạm vào một số nơi không nên chạm vào rồi.
Lâm Ân biết, nếu lúc này tiểu thư con rối tỉnh lại, kiểu gì cô ấy cũng sẽ giết hắn, sẽ dùng sợi tơ của mình trực tiếp xỏ xuyên qua người hắn, sẽ treo hắn lên rồi đốt đèn trời, hoặc là trực tiếp chém hắn ra thành hai nửa…
Dù cô ấy có làm ra chuyện gì chăng nữa, thì tất cả đều là hành vi bình thường.
Nhưng dưới tác dụng của nguyền rủa, loại hấp dẫn đến từ thiếu nữ hệ cấm dục này, lại trực tiếp phóng đại thêm gấp mấy chục lần, khiến hắn không thể khống chế được động tác của chính mình.
Lâm Ân biết, kỳ thật hắn vẫn còn một con đường khác, đó chính là lập tức vận dụng năng lực xóa bỏ thời gian nguyền rủa của mình, hắn vẫn còn một lần cuối cùng để sử dụng nó, trực tiếp quét sạch nguyền rủa sáp sáp đến từ quyển sách kia.
Không thể nghi ngờ đây là một lựa chọn chính xác nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận