Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 106: Khoảng Cách Giữa Sinh Và Tử!!!

Chương 106: Khoảng Cách Giữa Sinh Và Tử!!!
“Phân tích mục tiêu số ba... Giống như một bộ phận bị đánh mất... cấp ưu tiên... ưu tiên thu dụng cấp cao nhất..."
"Mở ra hình thái kháng ăn mòn... Mở ra hình thái kháng nguyền rủa... khởi động thu dụng..."
(Thu dụng là thu nhận để sử dụng)
Ông ——
Trong nháy mắt kia, Lâm Ân chợt nhìn thấy từng nhánh xúc tu chi chít, rậm rạp lại một lần nữa mọc ra từ dưới lòng đất, sau đó cả đám tổ hợp lại thành một vách ngăn bằng huyết nhục, bên trên đầy rẫy những phần mô nhỏ bé, chẳng chịt như mạch máu.
Phốc phốc phốc phốc ——
Ngay lập tức, những nhánh xúc tu kia lại dùng thứ tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi, xuyên qua người hắn, trực tiếp xuất hiện từ bốn phương tám hướng, lao đến quấn quanh đầu lưỡi lớn.
"Tiểu Bảo Bối!" Lâm Ân kinh hãi hét lên.
Cái đầu lưỡi vừa bị quấn quanh kia đang dùng sức giãy giụa, đồng thời toàn thân nó cũng bắt đầu tuôn ra lượng lớn lớp dịch nhầy. Lớp dịch nhầy kia vừa rơi xuống đất, chỉ trong nháy mắt đã ăn mòn mọi thứ xung quanh, trực tiếp tạo thành từng khe rãnh sâu hoắm.
Nhưng đống xúc tu đang quấn quanh nó lại chẳng hề sợ hãi loại dịch nhầy có tính ăn mòn mãnh liệt nọ.
"Chít chít—— "
Cái đầu lưỡi lớn phát ra một tiếng rít gào.
Nhưng vào giờ khắc này, Lâm Ân lại không còn tâm tư mà chú ý đến nó.
Hắn mang theo gương mặt dữ tợn, đi nhanh về phía con quái vật đang bị từng cánh tay bao lấy kia.
Một bước!
Hai bước!
Ba bước!
Ca ca ca ——
Hàng sa số những cánh tay đang bao lấy cơ thể con quái vật kia bắt đầu tách nhau ra, một con ngươi dựng thẳng thật lớn chậm rãi xuất hiện ngay chính giữa khe hở nọ.
Nhưng ngay tại một khắc khi con ngươi dựng thẳng hướng tầm nhìn lên người Lâm Ân, hắn lại dùng hết khí lực toàn thân, bao gồm cả đống xúc tu trên cơ thể, cùng nhau phát lực, chỉ nghe ngoài miệng rít gào một tiếng, rồi ngay sau đó, thân thể hắn hung hăng nhảy lên, vị trí rơi xuống chính là cái kén khổng lồ trước mặt.
Chiếc áo choàng màu đỏ tươi trên người bay phất phới.
Lâm Ân cắn răng, vươn tay tới, nương theo lực lượng mạnh mẽ và tốc độ gia tăng trong quá trình thân thể từ trên trời giáng xuống, hắn nhắm thẳng mục tiêu là phần trung tâm nhất bên trên con ngươi khổng lồ của quái vật.
"Tới rồi! !"
Trong nháy mắt, cánh tay Lâm Ân không gặp phải bất cứ trở ngại nào, đã trực tiếp xuyên qua con ngươi thật lớn kia.
Chịu ảnh hưởng của 【 Áo Choàng Huyết Yêu 】, thân thể hắn trong hình thái mị ảnh trực tiếp dung nhập vào bên trong túi kén khổng lồ.
Vô tận huyết nhục không ngừng nhúc nhích, điên cuồng động đậy trước mắt.
Vẻ mặt Lâm Ân biến thành dữ tợn.
Chính tại một khắc này, dựa vào tầm nhìn của Ác Linh Thụ Nhãn, hắn trực tiếp bắt được một cánh tay đã bị xay thành mảnh nhỏ.
Cái nút gỗ trên bình dược tề tăng sinh huyết nhục trực tiếp bị mở ra.
Hắn rít gào một tiếng, dùng hết sức lôi kéo bản thể gần như đã tan vỡ của Huyết Y Ác Linh tới bên cạnh mình, ngay sau đó, cả cái bình dược tề tăng sinh huyết nhục trực tiếp bị hắn ấn thẳng vào giữa ngực cô ta.
Hoa lạp lạp ——
Trong nháy mắt khi tiếp xúc với bình dược tề kia, nửa bên cơ thể vốn đã tan vỡ của cô ta lại bắt đầu sản sinh huyết nhục, vô số con ác linh hung hăng phát ra tiếng rít gào, rồi điên cuồng tụ tập lại.
Là ác linh thể tụ hợp, làm sao cô ta có thể dễ dàng bị cắn nuốt như vậy?
"Còn kém một bước cuối cùng!" Lâm Ân cắn răng, đột nhiên vươn tay tới.
【 mái tóc của Oán Linh 】!
Trong phút chốc, vô số sợi tóc rào rào tuôn ra rồi “Hoa lạp lạp” lao tới quấn quanh toàn thân Huyết Y Ác Linh, mà một đoạn tóc khác đang bị Lâm Ân dùng hết toàn lực ném ra bên ngoài, “Xoát xoát xoát” nó lập tức quấn quanh lấy một phần kiến trúc hai bên con đường.
"Đi mau!" Lâm Ân rít gào.
Trong nháy mắt, mái tóc của Oán Linh bắt đầu co rút lại. Nó nhanh chóng mà cứng rắn kéo bộ thân thể đang trong quá trình không ngừng bị cắn nuốt, lại không ngừng khôi phục của Huyết Y Ác Linh, ra bên ngoài.
Huyết nhục càng không ngừng đè ép tới, túi kén không ngừng nổi gồ lên.
Ngay lập tức, từ bên trong cơ thể con quái vật kia lại phát ra giọng nói lạnh như băng.
"Từ bỏ mục tiêu số hai đang bị cắn nuốt... hoán đổi thành mục tiêu ưu tiên cấp cao nhất... Mục tiêu số một..."
"Mở ra u linh phản kích... Mở ra tiến trình cắn nuốt..."
Mà cũng chính tại thời khắc hoán đổi mục tiêu này, Lâm Ân đang ở trong trạng thái u linh, lập tức rít gào nói với đầu lưỡi lớn đang ở bên ngoài: "Chính là hiện tại!"
Bởi vì lúc trước, Lâm Ân đã giao phong vài lần cùng quái vật này, khiến cho hắn cũng nắm bắt được một loại nhược điểm duy nhất của nó. Đó là trong lúc nó hoán đổi mục tiêu, đều sẽ xuất hiện một chút khoảng trống cực đoan.
Mà trong khoảng trống này, hành động đối chiến với mục tiêu trước đó của con quái vật này sẽ bị ngưng lại, trong khi mệnh lệnh đối chiến với mục tiêu kế tiếp lại chưa hoàn toàn được quán triệt thi hành.
Bởi vậy, khoảng trống này sẽ trở thành thời cơ tốt nhất để hắn nghĩ cách cứu viện Huyết Y Ác Linh!
Chỉ trong nháy mắt, một phần【 mái tóc của Oán Linh 】khác lại bị Lâm Ân ném thẳng về phía Tiểu Bảo Bối trên mình đang bị một đống xúc tu bao vây ở phía xa xa. Sau đó, lọn tóc nọ trực tiếp quấn lấy đầu lưỡi của nó.
Ngay tại giây cuối cùng của khoảng trống kia, Tiểu Bảo Bối chợt dùng sức, cong mình chạy về phía sau.
Phì ——
Thân thể không ngừng khôi phục của Huyết Y Ác Linh lập tức bị một luồng lực lượng thật lớn, trực tiếp kéo từ bên trong cái kén của con quái vật kia, ra ngoài.
Mà thân thể trong trạng thái u linh của Lâm Ân, cũng nương theo lực kéo thật lớn kia, cùng Huyết Y Ác Linh, nhanh chóng lao ra bên ngoài.
Giống như hi vọng đang ở ngay trước mắt.
Con ngươi trong mắt Lâm Ân không ngừng phóng đại, mảnh sương mù màu đen “Ù ù” bên ngoài đang gần trong gang tấc.
Hắn dùng lực vươn tay về phía trước, muốn bắt lấy nó.
"Mở ra u linh phản kích... khởi động tiến trình cắn nuốt... ưu tiên cấp cao nhất... Mục tiêu số một..."
Ông ——
Trong nháy mắt, thân thể vốn đang lao ra của Lâm Ân trực tiếp bị túm chặt lấy.
Tại khoảng khắc này, biểu cảm kinh hoàng trong con ngươi của Lâm Ân như bị đứng hình tại chỗ.
Tại khoảnh khắc này, mái tóc của Oán Linh cũng trực tiếp đứt đoạn dưới kỹ năng u linh phản kích của con quái vật nọ.
Chỉ thiếu... một giây cuối cùng...
Nhưng một giây này lại là khoảnh cách giữa sinh và tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận