Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 692: Ba Mặt Gần Địch!

Chương 692: Ba Mặt Gần Địch!
Dù không có nhìn thấy tận mắt, nhưng là một người xuyên qua đến từ địa cầu, hắn không cần nghĩ cũng biết, một khi loại máy móc ấy có dính dáng tới khái niệm nano này, thì lực phá hoại của chúng nó chỉ có hơn chứ không có kém những gì hắn vừa được trông thấy!
Chẳng trách hệ thống lại trực tiếp tuyên bố cho hắn loại nhiệm vụ "Sống sót" như vậy!
Đây cmn… là đang chạy thẳng về phía hắn à nha!
Ngay sau đó, Lâm Ân cắn răng, đột nhiên nhảy vọt qua một khúc ngoặt có hình chữ “t”.
Nhưng trong khoảnh khắc kia, hắn lập tức trông thấy, nguồn chiếu sáng được gắn tại góc hành lang phía trước, đang không ngừng “Ba ba ba” chớp lóe lên rồi tắt ngấm, vùng hắc ám khồng lồ trực tiếp ập đến trước mắt giống như một con cự thú hung tàn, yên tĩnh mà lặng lẽ lan tràn về phía hắn.
Tim Lâm Ân lập tức trầm xuống, hắn trực tiếp quay đầu, nhìn theo một hướng khác.
Mà ở phương hướng kia, ở chỗ sâu trong dãy hành lang ấy, hai vách tường thịt trên dưới cũng đang dùng một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi mà bắt đầu phân giải và bong ra từng mảng.
Ba mặt gần địch!
Giờ khắc này, tâm trạng của Lâm Ân chẳng những không trở nên hoảng hốt, ngược lại, hắn còn nhanh chóng bình tĩnh xuống. Bởi vì hắn biết, dưới loại tình huống này, xúc động và sợ hãi không hề mang đến một chút trợ giúp nào đối với quá trình cầu sinh cả.
Trong khi rõ ràng là lần này, thần giáo Cơ Giới xuất hiện vì hắn rồi!
"Chúng ta đi!" Đột nhiên Lâm Ân ngẩng đầu, cài lại chiếc mặt nạ mỏ chim, nhanh chóng kích hoạt hình thức u linh được đính kèm trên trang bị, sau đó thả người nhảy lên, chỉ trong nháy mắt đã xuyên qua vách tường thịt trên đỉnh đầu, xuất hiện ở tầng thứ hai của thành lũy biến dị.
Hắn không chút do dự, trực tiếp khom mình lăn một vòng, vẻ mặt trấn định, lại khẩn trương chạy như điên theo một phương hướng khác bên trong thành lũy biến dị.
Hắn biết tiểu thư con rối đang ở ngay bên cạnh mình. Nhưng dưới loại tình huống này, e rằng cả cô ấy cũng không thể bảo vệ hắn an toàn được.
Nhưng rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
Chẳng lẽ nơi này không phải là mạng lưới gốc dưới lòng đất của Dục Vọng Mẫu Thụ?
Vì sao thành lũy biến dị bọn họ lại chạm trán với quần thể nano tộc máy móc ở chỗ này?
Mà cũng ngay tại thời điểm hắn đang khẩn cấp chạy dọc theo hành lang, đột nhiên trong đầu hắn lại vang lên một giọng nói quen thuộc: "Bác sĩ tiên sinh! Tôi là quan chỉ huy Cao Tư, hiện giờ tôi đang dốc toàn lực điều khiển thành lũy biến dị! Chúng ta gặp phải một chút sự cố rồi! Là quần thể nano của thần giáo Cơ Giới xâm lấn mạng lưới gốc của Mẫu Thần, hiện giờ chúng nó đang ở ngay phía sau chúng ta, có vô số quần thể nano đang đuổi giết tòa thành lũy này!"
"Ta đã biết!" Lâm Ân bình tĩnh lại, vẫn nhanh chóng chạy như điên.
Hắn biết, khẳng định là hiện giờ vị quan chỉ huy kia đang nhìn chằm chằm vào hắn, bởi sau khi đối phương liên kết với thành lũy biến dị, thì gần như cả thành lũy này đã biến thành thân thể của đối phương rồi, mà nếu đối phương đã nói như vậy, hẳn là gã cũng biết hiện giờ hắn đang gặp phải nguy hiểm.
"Thật có lỗi! Bác sĩ, hiện giờ đã có một bộ phận của đại quân máy móc nano thẩm thấu tiến vào bên trong thành lũy, nếu cứ mặc kệ cho chúng nó phát triển, chỉ e nơi này cũng không chống đỡ được bao lâu. Sau đó, cả thành lũy biến dị sẽ trở thành vùng đất lành cho chúng nó! Mà đến thời điểm ấy rồi, sợ rằng toàn bộ chúng ta sẽ chết ở chỗ này mất!"
Âm thanh kia càng ngày càng trở nên khẩn cấp: "Thông qua trình độ hao tổn của thành lũy, tôi mới có thể miễn cưỡng quan sát được hướng đi của chúng nó! Hiện tại, ở ngay tầng tiếp theo dưới chân ngài, có ba quần thể nano đang tiến hành đuổi giết ngài! Trong khi ấy, ở phía sau và trước mặt ngài, cũng giám sát thấy tình trạng mài mòn dị thường rồi!"
Quan chỉ huy chỉ có thể dùng phương thức này để nhắc nhở Lâm Ân thôi. Bởi vì trên bản đồ 3D về thành lũy biến dị đang hiển thị trong ý thức của gã, điểm sáng đại biểu cho Lâm Ân kia đang di động rất nhanh. Nhưng ngay phía dưới của hắn, dấu hiệu tượng trưng cho đại quân máy móc nano như nước lũ cũng đang nhanh chóng tới gần, hơn nữa là càng ngày càng gần, càng ngày càng gần!
"Ta đã biết." Lâm Ân vẫn trấn định, vừa chạy như điên vừa nói: "Các anh có biện pháp gì để đối phó với chúng hay không?”
Rất nhanh, trong đầu hắn lại truyền đến âm thanh đầy vội vàng của vị quan chỉ huy kia: "Chỉ sợ là không có! Trong ghi chép trước mắt của giáo phái Dục Vọng chúng tôi, gần như tất cả những chiến dịch gặp phải gió lốc nano, đều chấm dứt với kết cục là bên ta toàn diệt!"
"Thậm chí trong vòng mấy trăm năm vừa qua, chúng ta cũng chỉ có hai lần chiến thắng mà thôi."
"Lần đầu tiên là Mẫu Thần của chúng ta tự mình đi tới kết thúc, lần thứ hai chúng ta nhận được sự trợ giúp của Hắc Ám Trùng tộc, lợi dụng đàn côn trùng vi mô của bọn họ mới có thể miễn cưỡng đánh lùi gió lốc nano xâm lấn."
"Nhưng dưới tình huống hiện tại, chúng ta thực sự không đủ năng lực để tự bảo vệ mình!"
Gã rất cố gắng khiến cho chính mình duy trì sự bình tĩnh mà một vị quan chỉ huy nên có, nhưng bên trong những âm thanh dồn dập ấy lại không thể tránh khỏi mà để lộ ra từng chút xúc cảm tuyệt vọng đến cùng cực.
Bởi vì gã biết, ngay tại khoảnh khắc bản thân phát hiện quần thể nano ở bên trong thành lũy biến dị kia, số mệnh của bọn họ đã bị tuyên án tử vong rồi.
Bởi vì ngay cả một loại binh khí chiến tranh mạnh mẽ như【 cơ kình 】, cũng có vẻ vô lực như vậy khi đứng trước loại công kích lĩnh vực vi mô này!
"Cố gắng duy trì bình tĩnh đi." Lâm Ân ấn chiếc mũ phớt cao của mình xuống trong lúc chạy như điên, sau đó nheo mắt nói: "Hiện giờ chúng ta còn chưa chết đâu, chờ đến lúc chết thật lại nói sau, nhưng nếu chúng ta đã còn sống, chẳng phải tất cả vẫn còn cơ hội hay sao?"
"Mà nếu địch nhân đã là máy móc, thì dù những thủ đoạn của các anh không tiêu diệt được bọn chúng, hẳn là cũng có thể suy yếu bọn chúng trên một trình độ nhất định nào đó chứ?"
Âm thanh nôn nóng của quan chỉ huy lại truyền đến: "Tôi không biết, có lẽ hữu dụng, cũng có lẽ vô dụng, bởi vì chúng tôi căn bản không thể dò xét được thủ đoạn của chúng nó một cách trực quan nhất! Hơn nữa gió lốc nano ở bên ngoài đã hình thành nên quy mô nhất định rồi, cho dù..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận